Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-11-04 06:50:31
Lượt xem: 14
Nói tiếp, cái này hẳn được tính là một khoản tổn thất tinh thần chứ? Diệp Thù Yến nhìn cô một cái, buông đũa xuống, giương mắt lên nhìn về phía đối diện, trực tiếp nói: "Đúng là không thích, nói ra còn làm đề tài trà dư tửu hậu cho người không quen biết.”
Người nhà họ Giang bị ánh mắt lưu ly không chút tình cảm của anh đảo qua, nhất thời cũng có chút chột dạ, bọn họ đều chú ý đến sự nghiệp của Giang Miểu, trong lòng cũng hiểu được gần đây Giang Miểu nửa tức giận lọ lem biến thành thân thế hào môn, nửa còn lại chính là dựa vào scandal với Diệp Thù Yến.
Người đàn ông này thật sự quá ưu tú, giá trị, bề ngoài, nhân phẩm tất cả đều không thể bắt bẻ được, không chỉ có ích đối với sự nghiệp của Giang Miểu, mà còn có chỗ tốt cực lớn đối với nhà họ Giang.
Bà Giang ngấp nghé nói: "Bây giờ không gian mạng phát triển, nhân vật công chúng như minh tinh thì không nói, nhân vật hơi có danh tiếng chỉ cần hơi chút gió thổi cỏ lay là dễ bị người ta đàm luận, hơn nữa những người tự truyền thông, vì lưu lượng bắt gió bắt bóng cái gì cũng nói được.”
Bà ấy nói: "Nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống, hành động tốt nói không chừng có thể mang lại lợi ích cho công ty.”
Ông Giang cười ha hả bổ sung, "Cũng không phải, từ khi Miểu Miểu trở về, người dùng đăng ký trên nền tảng nhà chúng ta đều tăng lên không ít.”
Diệp Thù Yến nghe bọn họ còn đang ngụy biện, dứt khoát trực tiếp hỏi: "Rượu hôm qua là xảy ra chuyện gì? Đã điều tra ra chưa?”
Người nhà họ Giang nhất thời đều ngậm miệng lại, bọn họ trái lại muốn vu cáo Đường Noãn, nhưng quan hệ chuyện này qua lại vô cùng rõ ràng, Diệp Thù Thần cho dù có thích Giang Miểu, cũng không đến mức hèn hạ như vậy, hơn nữa, Đường Noãn đã ghi hình, cũng không có đường ngụy biện.
Diệp Thù Yến cứ như vậy nhàn nhạt nhìn Giang Miểu, mấy người giúp việc xung quanh cũng đều nhìn cô ta, ánh mắt kinh ngạc, cứ như không nghĩ tới cô ta lại làm chuyện như vậy. Giang Miểu cảm giác mình giống như bị lột sạch ném ra đường bị người vây quanh xem, môi dưới cuối cùng cắn ra máu, đứng bật dậy, rơi lệ nói: "Đúng vậy, là do tôi, là tôi hèn hạ, không biết liêm sỉ! Nhưng tôi không muốn làm hại người khác! Đó chính là âm sai dương sai.”
Cô ta theo bản năng không dám lôi kéo Đường Noãn nữa, chỉ khóc nói: "Diệp Thù Yến, rốt cuộc anh muốn trừng phạt tôi đến mức nào!”
Nói xong muốn đứng dậy chạy ra ngoài.”
Đứng lại!” Diệp Thù Yến lạnh lùng mở miệng. Giang Miểu dừng bước, mặc dù trên mặt đầy nước mắt, nhưng đáy mắt vẫn lộ ra một tia chờ mong.
Lại nghe Diệp Thù Yến nói: "Tôi chưa từng có hành vi thiếu giáo dưỡng như 'trừng phạt cô', đừng vũ nhục gia giáo nhà họ Diệp tôi.”
Anh nhìn quanh một vòng, "Lần trước tôi giải thích xem ra mấy người không nghe vào...”
Anh híp mắt lạnh lùng: "Hoặc là không muốn nghe, hôm nay trước mặt mọi người, tôi nhấn mạnh thêm lần nữa, tôi không có ý định kết hôn với nhà họ Giang, vị hôn thê của tôi là Đường Noãn.”
Da đầu Đường Noãn nháy mắt nổ tung, lời này sao lại nghe có dự cảm không tốt đây?
Bên kia bà lão Diệp tức giận trách: "Thù Yến! Cháu đang nói hươu nói vượn cái gì vậy? !” Bà ấy nói rồi trừng mắt nhìn Đường Noãn một cái: "Có phải cô chưa nói gì với Thù Yến không?”
Ông Diệp cũng vội vàng nói: "Thù Yến! Đừng nói nhảm nữa, con cả ngày bận rộn công việc, không chừng còn chưa nghe vài chuyện, Đường Noãn cháu...”
Diệp Thù Yến ngắt lời ông ấy: "Mặc kệ thế nào, cũng không phải là lý do hai người nhằm vào cô ấy!” Cuối cùng lạnh lùng nói: "Không có lần sau.”
Bà Giang tức giận, vỗ bàn đứng lên, "Diệp Thù Yến!”
Ông Giang cũng nhìn về phía Diệp Chính Hồng. Diệp Chính Hồng lại không hướng về phía nhà họ Giang nữa, mà là hòa giải nói: "Cho dù thế nào cũng phải ăn cơm xong đã, chuyện này nói sau, Miểu Miểu, co cũng đừng tức giận, mạ ăn cơm đi.”
Ông Giang bất mãn nhíu mày, Diệp Chính Hồng chỉ có thể nháy mắt với ông ta. Người nhà họ Giang không rõ, nhưng người nhà họ Diệp đều rất rõ ràng, Diệp Thù Yến nhìn lạnh lùng, cũng không thân thiết với người khác, nhưng thật ra đại đa số thời điểm đều không thích so đo, có chút chuyện nhỏ mạo phạm đến, anh đều có thể không để ở trong lòng, nhưng khi anh phát cảnh cáo, tuyệt đối không thể làm lơ, nếu không chờ đợi bọn họ sẽ là một kích lôi đình, loại mà khiến cho người ta tuyệt đối không cách nào chịu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-51.html.]
Ông Giang mặc dù không rõ nguyên nhân, nhưng coi như có lý trí, thoáng chút đã kiềm chế.
Bà Giang đã tức giận đến n.g.ự.c phập phồng: "Được, hay lắm! Vốn dĩ không định quản chuyện của người trẻ tuổi các cháu.”
"Đúng vậy, là Miểu Miểu có lỗi với cháu trước, nhưng con bé còn không phải đã bù đắp rồi sao? Nhưng từ hôm qua đến nay, Diệp Thù Yến cậu đã quá đáng rồi! Con gái nhà chúng tôi cũng không phải để cho cậu đến chà đạp!”
Diệp Thù Yến thản nhiên nói: "Cô ấy không có chỗ nào có lỗi với tôi, mà cái gọi là bù đắp là tạo thành phiền phức cho tôi, tôi làm rõ một chút, không cần, cuối cùng, người chà đạp cô ta là tự cô ta, mời cô ta sau này giữ tự trọng.”
Giang Miểu bị nói đến cả người đều run rẩy, nước tuông ra mắt như mưa, lúc nhấc chân đi ra ngoài mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống đất.
Mọi người kinh ngạc, vội vàng đỡ dậy.
"Diệp Thù Yến!” Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một trận tức giận quát lớn: "Mẹ cho rằng con khác! Tại sao một người đàn ông lại có lòng dạ nhỏ nhen như vậy?”
Chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy dài theo phong cách Ba Tư đi vào, đầu tiên là tức giận trừng Mắt Diệp Thù Yến một cái, sau đó vội vàng tiến lên đỡ Giang Miểu dậy, túm lấy tay cô ta đau lòng an ủi: "Miểu Miểu, đừng khóc, yên tâm đi, dì sẽ thay con làm chủ.”
Bà Giang đã tức giận đến không chịu nổi: "A Quỳnh, không cần, con trai nhà cô chúng tôi không trèo nổi.”
Giang Trạm tiến lên ôm lấy bả vai của Giang Miểu; "Miểu Miểu, chúng ta về nhà.”
"Giang Miểu.”
Diệp Thù Yến lại mở miệng, không chừng rất lâu rồi anh không dây dưa với người khác như vậy, ngữ khí mang theo rõ ràng không kiên nhẫn: "Tôi không biết cô nói với người khác như thế nào, nhưng cái gọi là mối tình đầu kia rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi không tin trong lòng cô không rõ.”
“Đừng khiến tôi nghĩ đây là chuyện nông dân và con rắn*.”
* 农夫和蛇: còn gọi là 'Nông Dân Và Con Rắn', đây là truyện ngụ ngôn của Aesop, ngụ ý khi bạn đối xử tốt và tử tế cho người ác, thì cũng không thay đổi bản chất thật của kẻ đó. Cho nên chúng ta phải phân rõ thiện ác.
Cả người Giang Miểu run lên, người nhà họ Giang có chút kinh nghi bất định nhíu mày, Đặng Quỳnh đang muốn mở miệng hỏi là có ý gì, quản gia đã tiến vào thông báo: "Tiên sinh, phu nhân, người nhà họ Đường tới rồi.”
Mọi người lúc này mới nhớ tới trọng điểm của vở kịch hôm nay là cái này, đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Đường Noãn. Bà Giang nhìn lướt qua Đường Noãn cười nhạo nói: "Xem ra mấy người có việc chính phải xử lý, nhà họ giang chúng tôi người ngoài không liên quan đến cũng không quấy rầy nữa.”
Lại cổ quái nói với Diệp Thù Yến, "Vậy chúc Thù Yến cậu và thiểu thư họ Đường trăm năm hòa hợp, đến lúc đó nhất định phải mời chúng tôi uống rượu mừng.”
Đặng Quỳnh vội vàng nói: "A Nhạc, chị đừng nói linh tinh.”
Nhưng mà nhìn bộ dạng kinh hoàng của Đường Noãn cuối cùng cũng không nói gì quá đáng, chỉ nói với Giang Miểu: "Miểu Miểu, đừng khóc nữa, xử lý xong mọi chuyện dì sẽ bảo Thù Yến đi xin lỗi con."
Nói xong còn hung hăng trừng Diệp Thù Yến một cái. Biểu cảm Diệp Thù Yến vẫn không có bất kỳ d.a.o động gì như cũ, nhàn nhạt nói: "Cảm ơi, nhưng mà chuyện hôm nay nhớ xin lỗi.”