Thiên kim giả - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-07-12 01:08:51
Lượt xem: 83
5
Lúc Tống Nhứ bước vào, cô ấy nhìn thấy Tưởng Duy Thành vẻ mặt méo mó, ôm lấy ghế sô pha run rẩy cố gắng đứng dậy, còn Kiều Ngưng thì đang chán ghét lau chân bằng khăn giấy ướt.
Cô ấy bước nhanh đến chỗ Kiều Ngưng, kiểm tra xem Kiều Ngưng có bị thương không, rồi ra lệnh cho quản gia đi theo, dùng giọng điệu như đang xử lý rác: “Nói với cha mẹ, sinh nhật của tôi không cho phép loại dơ bẩn này bước vào."
Nhà họ Tưởng không bằng nhà họ Kiều, Tưởng Duy Thành cũng sẽ không ngu tới nỗi đi khắp nơi nói ra chuyện đáng xấu hổ này, hơn nữa chuyện này cậu ta cũng đuối lý.
Kiều Ngưng hắc hóa vài giây trước đã ngay lập tức trở thành fan não tàn khi vừa thấy Tống Nhứ, cô ủy khuất nói: "Tống Tống, tên vô liêm sỉ đó cố cưỡng hôn tôi!"
[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]
Tống Nhứ thản nhiên liếc nhìn cô, một tay nhẹ nhàng xoa cằm Kiều Ngưng, ngón tay cái lơ đãng lướt dọc theo môi dưới của cô: "Thật sao?"
Kiều Ngưng không hề biết nguy hiểm sắp đến, chỉ muốn Tống Nhứ đánh gãy chân cậu ta, cô bĩu môi nói: “Đúng vậy, may thay tôi phản ứng nhanh mới không để cậu ta thực hiện được ý đồ...Tống Tống, tôi cảm thấy tôi cần được an ủi!"
Ánh mắt Tống Nhứ chuyển từ đôi mắt cong cong đến đôi môi đầy đặn của cô, giọng nói không rõ vui buồn: “Kiều Kiều muốn được an ủi như nào?”
"Tự mình đút canh giải rượu cho tôi." Kiều Ngưng tự tin nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thien-kim-gia/chuong-17.html.]
Tống Nhứ liếc nhìn món canh trên bàn, dùng ánh mắt dò hỏi cô có thật sự muốn như vậy hay không.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, cô ấy cầm bát trong tay, cười như không cười nhìn Kiều Ngưng, mở miệng nhấp một ngụm canh giải rượu, chậm rãi đến gần Kiều Ngưng, dùng ánh mắt hỏi cô: Không né à?
Trong đầu Kiều Ngưng hỗn loạn, cô đứng bất động, nhưng tim lại đập rất nhanh, từ trong đôi mắt tập trung của Tống Nhứ, cô có thể nhìn thấy sự mong đợi của chính mình.
Như là đã đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi.
Lúc đầu chỉ là một cái chạm đơn giản, sau đó có người nhẹ nhàng thăm dò hàng rào, cuối cùng như hai con cá gặp nhau. Nước biển gợn sóng hòa vào nhau, hai con cá quấn lấy nhau và nhảy múa. Bởi vì Tấn Giang quy định phần tiếp theo không thể diễn tả, cho nên hai người không động tay động chân mà chỉ hôn nhau một cách kiềm chế.
Tống Nhứ tựa vào vai cô: “Kiều Kiều, tôi thích em.”
Kiều Ngưng nghi ngờ thứ Tống Nhứ vừa đút cho mình là rượu, nếu không cô đã không say như vậy. Cô vòng tay qua eo Tống Nhứ, nhỏ giọng đáp lại: “Em cũng thích chị,” cuối cùng cô lại cười: “Em rất là thích chị đó."
Đêm nay là một đêm lịch sử, mối quan hệ giữa hai người đã có một bước ngoặt lớn.
Cha mẹ Kiều không biết hai người đang vui vẻ vì chuyện gì, chỉ cảm thấy hai người thân nhau hơn, cũng rất vui vẻ.