Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Mệnh Nữ - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-11-03 06:37:44
Lượt xem: 450

"Mấy vị phu quân trước kia của ta, đều là bị ta hút hết vận khí mà chết. Hiện tại ta sắp Trúc Cơ rồi, sắp trở thành tiên nhân chân chính.”

"Nếu để bệ hạ cưới ta, ta có thể hấp thu quốc vận. Quốc vận Đại Tề một khi cạn kiệt, Kỳ Trường Lan tất nhiên thế như chẻ tre, một đường đánh thẳng vào kinh thành!”

"Đến lúc đó, Hứa Khai còn sợ gì nữa?

"Hơn nữa, đánh nhanh thắng nhanh đối với Kỳ gia mà nói cũng không phải chuyện tốt. Bọn họ không thể quét sạch địa bàn triệt để, lòng dân quy phục cũng cần thời gian. Tốc độ nhanh đồng nghĩa với việc tiềm ẩn nhiều nguy cơ.”

"Chờ thời cơ chín muồi, công chúa có thể lấy thân phận con cháu tiền triều, liên kết với những cựu thần bị Kỳ Trường Lan động chạm đến lợi ích, thảo phạt nghịch tặc Kỳ thị.”

"Người có chính thống, có binh lực của ngoại tộc uy hiếp, lại có ta, một dị nhân trợ giúp, giang sơn chẳng phải dễ như trở bàn tay sao!"

Giọng ta đầy hào hùng, nhưng Trưởng công chúa vẫn chưa bị thuyết phục ngay lập tức.

"Nhàn Nương, chuyện này ta cần suy nghĩ."

Ánh mắt sâu thẳm của nàng dừng lại trên tay ta thật lâu, ta giả vờ như không nhìn thấy sát ý ẩn chứa trong ánh mắt nàng.

Phi tộc như ta, lòng dạ tất khác.

Công chúa còn chưa đến tuổi cầu tiên vấn đạo.

Nàng đang sung sức, đâu biết tuổi già bệnh tật dày vò con người đáng sợ đến nhường nào.

Kẻ nắm quyền nào khi đang cường tráng mà đối mặt với thuộc hạ nắm giữ sức mạnh như vậy, lại không sinh ra kiêng kỵ?

Nàng thậm chí còn nghĩ, Tống Nhàn Nhân rốt cuộc là từ khi nào bắt đầu mưu đồ quốc vận?

Sự quen biết giữa ta và nàng, rốt cuộc là ngoài ý muốn, hay là ta cố ý?

Trước khi rời đi, công chúa hỏi ta: "Ngươi hoàn toàn có thể im lặng, âm thầm mưu tính chuyện hôn sự này. Với tâm cơ của ngươi, gả cho bệ hạ cũng không phải chuyện khó.

"Đến lúc đó, dù ngươi chiếm đoạt quốc vận, ta cũng chẳng hay biết.”

"Vì sao phải nói cho ta biết sự thật?"

Ẩn sau câu hỏi này là một câu hỏi khác.

"Vì sao phải để ta nghi ngờ ngươi?"

Ta cung kính hành lễ.

"Đây là át chủ bài của ta, cũng là nhược điểm của ta. Ta giao nhược điểm cho đại nhân, chính là trao cho người quyền lực làm tổn thương ta.”

"Ta biết người lo lắng nhiều chuyện như vậy, nếu trong tay không có thứ gì kiềm chế ta, người còn yên tâm dùng ta sao?”

"Ta làm như vậy, chỉ vì muốn tình cảm quân thần giữa chúng ta bền vững lâu dài."

Nghe vậy, công chúa im lặng hồi lâu.

Một lát sau, nàng ngẩng đầu lên, trong mắt dường như có ánh lệ.

"Nhàn Nương, ngươi suy nghĩ chu toàn quá, thần tử trung thành như vậy, ta thật hổ thẹn!"

Ta cũng rưng rưng nước mắt, "Chỉ mong đại nhân sớm ngày về vị trí cũ, hoàn thành đại nghiệp! Ngoài ra, ta không cầu gì khác."

Khi công chúa rời đi, trên mặt vẫn còn vương vệt nước mắt, nhưng ta biết, những giọt nước mắt này giả tạo đến nhường nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thien-menh-nu/chuong-20.html.]

Nàng cuối cùng cũng học được cách nghi ngờ, học được cách đối phó với ta.

Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii

Những chiêu trò ta từng dạy nàng, giờ đều dùng lên người ta.

Rất tốt.

Con đường này vốn là một con đường cô độc, nàng là nữ nhân, càng không thể tin tưởng bất kỳ ai, kể cả ta.

Huống hồ, những gì ta nói với nàng, ba phần thật, bảy phần giả.

Ta nói chuyện này với nàng, một là vì trong lòng nàng vẫn còn khúc mắc về chuyện cũ giữa ta và Kỳ Trường Lan.

Nàng biết chuyện Chưởng Mệnh Nữ có thể cướp đoạt khí vận của phu tộc, bất cứ lúc nào cũng có thể nói cho Kỳ Trường Lan biết.

Như vậy, Kỳ Trường Lan dù thế nào cũng không thể cưới ta, càng không thể nạp ta làm phi.

Hai là vì, cầu xin nàng là cách nhanh nhất để gả cho bệ hạ.

Càng gần Trúc Cơ, ta càng mơ hồ cảm nhận được bức tường ngăn cách của thế giới này.

Linh khí nơi đây quá ít ỏi, không đủ để duy trì một tu sĩ như ta.

E rằng ngày Trúc Cơ, chính là ngày ta rời khỏi thế giới này.

Đến lúc đó, nàng có muốn g.i.ế.c ta hay không, có kiêng kỵ ta hay không, thì có liên quan gì đến ta?

39

Quả nhiên, ngày hôm sau, Hứa Khai đã triệu kiến ta.

Ta tô vẽ cho khuôn mặt mình trở nên xấu bệch, rồi đi gặp hắn.

"Nghe nói là mỹ nhân, hôm nay gặp mặt, cũng chỉ đến thế." Hắn mặt âm trầm.

Ta làm như không nghe thấy, tiếp tục duy trì tư thế hành lễ.

"Nghe nói, ngươi và bệ hạ tâm tình ý hợp?"

"Phải."

"Được, vậy ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai thành hôn với bệ hạ."

"Tuân lệnh."

Ngày xưa đế hậu đại hôn, ít nhất cũng phải chuẩn bị vài tháng.

Nay tên phản tặc này chỉ cần một câu, quốc quân liền phải nghênh đón hoàng hậu.

Thật nực cười, lại thật thú vị.

Trở về chỗ ở, Thảo Nhi bẩm báo cho ta những tin tức mà nàng ta đã dò la được.

"Công chúa điện hạ nói, nàng ấy từng thề trước linh cữu mẫu phi, đợi hoàng thượng thành hôn rồi nàng ấy mới gả chồng.”

"Chuyện vẫn chưa thành hôn với nghịch tặc Kỳ thị, cũng là vì lý do này.

"Hiện giờ phu nhân và hoàng thượng tâm đầu ý hợp, chỉ cần tác thành cho đôi uyên ương này, nàng ấy nguyện ý kết duyên với Hứa tướng quân."

Ta nghe mà bật cười.

Loading...