Thiên Mệnh Sủng Phi - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-04-21 23:44:26
Lượt xem: 4,058
Thẩm Tri Thiển còn chưa đi đến tẩm cung của Quý phi đã toát mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, rõ ràng là đã mệt đến không chịu nổi.
Đến đại điện, Tống Quý phi ngồi trên ghế dựa mềm, đầu ngón tay cầm một bức tranh, tỉ mỉ ngắm nghía.
Ta và Thẩm Tri Thiển cùng hành lễ.
"Thần nữ bái kiến Quý phi nương nương."
Nghe vậy, Tống Quý phi đặt bức tranh xuống, đưa tay đỡ Thẩm Tri Thiển dậy.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Bà đưa bức tranh trong tay cho Thẩm Tri Thiển, ý vị sâu xa nói:
"Thẩm đại tiểu thư có điều không biết, đứa nhỏ Thái tử này cũng coi như là ta đã chăm coi mà trông hắn lớn. Từ nhỏ hắn đã nói chỉ thích loại nữ tử như thế này."
Thẩm Tri Thiển mở bức tranh ra xem, lập tức kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Ta liếc mắt nhìn, thấy rõ người phụ nữ trong tranh, lập tức sững sờ tại chỗ.
Người phụ nữ trong tranh béo như heo, mỡ trên người chồng chất thành từng lớp, ngồi xếp bằng như một vị Phật lớn, mỡ trên mặt nhiều đến mức không nhìn rõ ngũ quan, mỡ ở bụng có thể nhấc lên rồi hạ xuống.
So với vóc dáng hiện tại của Thẩm Tri Thiển thì còn khoa trương hơn nhiều.
Thẩm Tri Thiển nhìn thấy người phụ nữ trong tranh, nhất thời không rời mắt được.
Ta không đúng lúc thốt lên một tiếng kinh ngạc:
"Oa! Nàng ấy quả thực rất xinh đẹp, quả là quốc sắc thiên hương."
Tống Quý phi liếc ta một cái, khóe môi hơi cong lên, cố ý nói:
"Ánh mắt của Thái tử đương nhiên là tốt rồi."
Ta lập tức hiểu ý của Tống Quý phi.
Bà không muốn để Thái tử đoạt được ngôi vị hoàng đế.
Hoàng hậu mất sớm, để lại Thái tử.
Thái tử không có Hoàng hậu giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào thế lực nhà ngoại đang suy yếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thien-menh-sung-phi/chuong-7.html.]
Vì vậy hắn phải kéo thêm một thế lực mạnh mẽ nữa.
Mà Thẩm Tri Thiển lại muốn gả cho Thái tử.
Cho nên Thừa tướng phụ thân của ta đã trở thành lựa chọn không thể tốt hơn của hắn.
Vì vậy, hiện tại Tống Quý phi lấy bức tranh này ra chính là muốn dọa lui Thẩm Tri Thiển, khiến nàng biết khó mà lui.
Tống Quý phi lại nói:
"Tri Thiển cũng là nữ tử xinh đẹp nhưng so với người trong tranh vẫn kém một chút."
Ánh mắt Thẩm Tri Thiển thay đổi, nàng cuộn bức tranh lại, phấn khích hỏi:
"Nương nương, đây có phải là do Thái tử đích thân vẽ không?"
Tống Quý phi có chút do dự, ngần ngại một lúc, cười nói:
"Phải... đương nhiên là vậy rồi."
Trong giọng nói của Quý phi xen lẫn một chút chột dạ nhưng Thẩm Tri Thiển không nghe ra.
Nàng nhếch môi, ánh mắt càng thêm sáng ngời, kiên định nói:
"Quả nhiên ta và Thái tử là trời sinh một đôi."
Tống Quý phi không hiểu nhìn nàng, căn bản không ngờ lại có hiệu quả như vậy!
Ta thầm đè nén tiếng cười, trong lòng đã hiểu rõ.
Cái gọi là trời sinh một đôi của Thẩm Tri Thiển.
Chỉ vì nàng là Dương Quý phi chuyển thế trong miệng đích mẫu.
Mà Thái tử thời thơ ấu đã vẽ bức tranh này, nàng lại bị đích mẫu tẩy não nhiều năm như vậy.
Vì vậy, nàng đã tin chắc rằng người phụ nữ béo phì đến mức xinh đẹp như vậy trong tranh chắc chắn là Dương Quý phi!
Kế hoạch của Tống Quý phi căn bản không thành công, còn khiến Thẩm Tri Thiển củng cố thêm niềm tin chắc chắn phải gả cho Thái tử.
Lúc đi còn mang bức tranh này theo để tự mình thưởng thức.