Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiếu Niên Lang, Anh Nhi Của Chàng Đến Đây - Chương 01

Cập nhật lúc: 2024-06-02 19:29:19
Lượt xem: 1,302

1.

 

Lúc đi bộ, Văn đáp ứng thường thích cúi đầu xuống.

 

Lại là một lần nàng ta va vào Quý phi, khiến ta cũng phải quỳ trên đường dưới ánh nắng gay gắt cùng với nàng ta.

 

Quý phi dùng tay trái nhẹ nhàng vân vê phần tua rua trên cây trâm cài đầu, nhếch môi cười một cách hờ hững.

 

"Ồ, bổn cung tưởng là ai đi đường mà không có mắt như thế, hóa ra là con ch.ó trung thành bên cạnh sao chổi kia à."

 

"Thôi được rồi, hôm nay tâm trạng của bổn cung đang rất tốt, không muốn làm khó các ngươi, mau cút đi."

 

Vốn dĩ nàng ta đã sắp đi rồi.

 

Thế mà đột nhiên Văn đáp ứng lại mở miệng, nói đỡ thay cho Hoàng hậu:

 

"Quý phi nương nương, thần thiếp thấp hèn, bị người trách mắng cũng không sao, nhưng Hoàng hậu nương nương cao quý vô cùng, là quốc mẫu, mẫu nghi thiên hạ, là chính thê của bệ hạ, người không thể nói Hoàng hậu như vậy được."

 

Người kiêu ngạo như Quý phi thì sao có thể nuốt trôi cơn giận này, nàng ta quay lại tát Văn đáp ứng một cái.

 

"Ngươi là cái thá gì mà dám giáo huấn bổn cung hả?"

 

Ta vội vàng quỳ sụp xuống, ngoan ngoãn hèn mọn bò tới xin tội trước mặt Quý phi.

 

"Quý phi nương nương bớt giận, tiểu chủ của chúng ta không có ý đó..."

 

Thế nhưng Văn đáp ứng lại là kẻ không có đầu óc, vươn tay kéo ta lên.

 

"Lê Nhi, không được xin lỗi nàng, chúng ta đâu có sai."

 

Kiếp trước, không hiểu sao ta lại tin mấy lời vớ vẩn này của nàng ta, thực sự không xin lỗi Quý phi.

 

Kết quả là, Quý phi lấy chúng ta ra để g.i.ế.c gà dọa khỉ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thieu-nien-lang-anh-nhi-cua-chang-den-day/chuong-01.html.]

Nàng ta bắt chúng ta quỳ ba canh giờ trên con đường đầy người qua kẻ lại trong cung.

 

Sau khi về cung, ta xót xa cho hai đầu gối quỳ đến mức m.á.u thịt lẫn lột của Văn đáp ứng, nói: "Tiểu chủ, nô tỳ không tin Hoàng hậu nương nương lâu như vậy mà vẫn không nghe thấy chuyện này, nàng cố tình không đến cứu chúng ta, tức là không muốn đắc tội Hoàng thượng và Quý phi."

 

Ai ngờ câu nói này như chạm vào sợi dây thần kinh nào đó của Văn đáp ứng.

 

Sắc mặt nàng ta lạnh đi, lập tức ra lệnh cho thái giám lấy ngân châm tới, muốn khâu miệng ta lại.

 

"Lê Nhi, sao ngươi có thể nói vậy?"

 

"Ta mang ơn tỷ tỷ nhiều không kể xiết, ta không cho phép ngươi bôi nhọ tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ đối xử với ta tốt thế nào, người như ngươi thì hiểu gì chứ?" 

 

Ta sợ hãi, vội vàng cầu xin tha thứ.

 

Nhưng Văn đáp ứng đã thay đổi thái độ một điều nhịn chín điều lành của bình thường, quyết tâm muốn phạt ta.

 

Cuối cùng, nàng ta khâu tới mức miệng ta chảy đầy m.á.u tươi mới chịu dừng lại.

 

2.

 

Trọng sinh lại kiếp này, tất nhiên ta sẽ không nghe theo mấy lời vớ vẩn của nàng ta nữa.

 

Ta cúi đầu thấp hơn, tới mức chỉ còn cách mũi giày của Quý phi vỏn vẹn một li.

 

"Quý phi nương nương, chỉ là tiểu chủ của chúng ta sợ tai vách mạch rừng, sợ những kẻ có rắp tâm nghe thấy những lời này, sau đó khua môi múa mép trước mặt Hoàng thượng thôi."

 

"Quý phi nương nương trên vạn người dưới một người, tiểu chủ của chúng ta làm sao dám vượt quyền chứ?"

 

Quý phi nghe xong lời của ta thì hất cằm lên với vẻ hài lòng.

 

"Ừ, đây mới là một con ch.ó khiến người ta thích này."

 

"Chứ có vài người, thậm chí còn không bằng nha hoàn bên cạnh mình, nếu ta là nàng thì chắc đã tự đ.â.m đầu vào tường c.h.ế.t quách đi cho xong."

 

Nàng ta liếc Văn đáp ứng một cái, sau đó kiêu ngạo lắc m.ô.n.g rời đi.

Loading...