Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THÔI BẤT NGÔN - Chương 02

Cập nhật lúc: 2024-09-24 19:46:55
Lượt xem: 621

Trì Ấu Vi khinh thường nhìn dáng vẻ lấy lòng của ta, lại có chút đắc ý.

 

Nàng ta không ngừng nói trước kia nàng ta và Bệ hạ lưỡng tình tương duyệt, ân ái với nhau như nào, còn châm chọc Bệ hạ không có chút tình cảm nào với ta.

 

Còn buông lời tàn nhẫn: “Chờ sau khi hồi cung, ta sẽ đấu với ngươi một trận, xem ngươi có năng lực gì để làm Hoàng hậu.”

 

Ta không đáp, chỉ bảo thị nữ mang cỗ kiệu phía sau Trì Ấu Vi đến, trong nháy mắt khi lướt qua nhau, mặt mày nàng ta còn hiện lên một tầng khiêu khích.

 

Nàng ta cho rằng mưu kế của mình đã thành công.

 

Cho rằng sau khi biến mất ba năm, Bệ hạ ngày đêm mong nhớ một mình nàng ta.

 

Mà không biết rằng ba năm qua, ta chưa bao giờ nhàn rỗi, còn vì Bệ hạ tìm được hai mươi vị tiểu thiếp.

 

Đang ở hậu cung chờ Trì Ấu Vi đến.

 

2.

 

Tân đế đăng cơ, chính vụ bận rộn.

 

Lúc ta mang theo Trì Ấu Vi vào cung điện, tấu chương trên bàn hắn chồng chất như núi, trước điện còn có một đám đại thần ngồi đó.

 

Trì Ấu Vi không để ý đến ánh mắt khác thường của đám người xung quanh, trực tiếp chạy đến từ phía sau ta, nhào vào trong lòng Cố Cẩm Hành, ôm lấy eo hắn, dịu dàng gọi một tiếng “Phu quân”.

 

Lúc này, các loại ánh mắt đều tụ tập trên người Hoàng đế.

 

Mà hắn chỉ cúi đầu nhìn tấu chương, sắc mặt lạnh lùng:

 

“Nàng nên hiểu rõ đại cục, gần đây quốc sự bận rộn, trẫm không có lòng nghĩ đến chuyện hậu cung.” Nói xong, hắn cúi đầu tùy ý quét mắt nhìn Trì Ấu Vi, nói với ta: “Nàng… dẫn người trở về đi.”

 

Trì Ấu Vi đang xúc động chớp đôi mắt trong veo như nước, nghe nói như thế, không khỏi cúi mặt xuống: “A?”

 

Hoàng đế muốn nói lại thôi: “Về sau nàng đừng phí tâm tư tìm nữ tử có diện mạo tương tự như Ấu Vi đến chỗ trẫm nữa, hậu cung có quá nhiều người giống như nàng ấy rồi.”

 

Ý tứ cực kỳ rõ ràng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thoi-bat-ngon/chuong-02.html.]

Dù sao, hậu cung có rất nhiều mỹ nhân đều dựa theo sở thích của Hoàng đế, được tuyển chọn rất kỹ lưỡng.

 

Trong đó, có người có bộ dáng tương tự với Trì Ấu Vi, hoặc có tính tình tương tự như nàng ta, ngày ngày bầu bạn bên cạnh Cố Cẩm Hành.

 

Cho dù Hoàng đế có mong nhớ chính thê đã mất nhiều như nào thì cũng không chống lại được ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng.

 

Tóm lại, suốt ba năm qua, ngày ngày Hoàng đế luôn nhìn thấy khuôn mặt của ‘nàng ta’, tuy không quá chán ghét nhưng cũng chẳng hề nhớ mong.

 

Trì Ấu Vi nghiến răng nghiến lợi.

 

Mắt thấy Cố Cẩm Hành sắp rời đi, Trì Ấu Vi chưa từ bỏ ý định, lúc túm lấy tay hắn, trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ lên.

 

“Cẩm Hành ca ca! Chàng không nhận ra ta sao?”

 

Lời này vừa dứt, ánh mắt Cố Cẩm Hành mang theo chút nghiền ngẫm, đánh giá, sau đó lại có vài phần khinh miệt, hạ thấp giọng nói với ta: “Hừ, lần này nàng còn dẫn về người biết diễn trò ư?”

 

“Bộ dáng bình thường, cũng không bằng Thục phi, nhưng thắng ở chút may mắn, vậy thì phong quý nhân…”

 

“Khụ khụ.”

 

“Bệ hạ, đây thật sự là Trì Ấu Vi.”

 

Không khí xấu hổ bao trùm đại điện, chỉ sợ nếu ta không nói lời nào thì Trì Ấu Vi sẽ phẫn nộ đ.â.m đầu c.h.ế.t ngay tại đây.

 

“Ngươi… ngươi là Ấu Vi?”

 

Trì Ấu Vi gật đầu, một hàng nước mắt rơi xuống, nhất thời khiến Cố Cẩm Hành cảm thấy vô cùng thương tiếc, mắt cũng mở to vài phần, dùng tay áo lau nước mắt cho nàng ta:

 

“Đã trở về rồi thì trước tiên cứ ở lại trong cung. Còn chuyện khác, ngày sau từ từ nói.”

 

Trì Ấu Vi là một người thông minh.

 

Mắt thấy Cố Cẩm Hành không có tâm tình nói chuyện với mình, nàng ta thức thời lui xuống.

 

Còn ‘chuyện khác’ mà Bệ hạ nhắc đến, đại khái chính là lý do vì sao nàng ta trúng kịch độc ba năm trước, đã được chôn cất tại hoàng lăng rồi đột nhiên quay trở lại.

 

Loading...