Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thông Linh Sư - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-21 08:00:38
Lượt xem: 4,854

Tôi hắng giọng, bắt chước giọng điệu của con rùa.

"Đám Lý gia khốn nạn, sinh con không có lỗ đít. Tám đời tao xui xẻo mới sống trong cái hồ của tụi mày."

"Toàn lũ có mẹ sinh mà không có mẹ nuôi."

"Ngày nào cũng vứt mấy thứ linh tinh xuống hồ, mẹ kiếp, xác người các người không có chỗ xử lý nên để cho tao ăn chắc?"

"Nước hôi thối kinh khủng, cả đám sống như nhét lông chó trong mũi ấy, mất thính giác hay gì mà không ngửi được mùi?

"Tao ăn chay! Mẹ tụi mày."

Nói xong, tôi thở dốc, suýt chút nữa kiệt sức. Bảo sao người ta nói là rùa có thể nín thở rất lâu.

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Thái Tử đã giận đỏ mặt.

"Streamer, những gì cô nói là thật hay giả vậy?"

"Tôi giờ tin chắc rằng streamer này không phải tài khoản do tổ chức nào đẩy lên, ai lại ngu ngốc đến mức dám chọc vào nhà họ Lý."

"Anh bạn trên, cậu quỳ lâu quá rồi nên đứng không nổi nữa phải không? Đại Thanh đã sụp đổ rồi, ai làm gì sai thì cũng phải chịu trách nhiệm trước pháp luật."

"Rốt cuộc streamer nói thật hay giả, chẳng lẽ dưới hồ nhà họ Lý thật sự có xương người?"

Tôi đầy tự tin: "Hút cạn hồ xem thử, mọi chuyện sẽ rõ ràng."

Thu Lăng ghé tai tôi thì thầm:

" Nhân Nhân, hay là thôi đi.

"Dù dưới hồ có thứ gì hay không, chúng ta cũng không dễ dàng thoát thân đâu."

Không biết có phải do ảo giác không, nhưng tôi thấy mắt Thái Tử sáng lên.

Anh ta trở nên phấn khích.

"Mẹ kiếp, hút thì hút."

"Nếu dưới hồ không có thứ cô nói, tôi cũng không bắt cô cúi đầu đâu, nhưng hãy chờ nhận thư kiện từ luật sư của tôi đi."

"Và cô cũng sẽ phải chịu mọi tổn thất vì đã phỉ báng nhà họ Lý."

Tôi càng chắc chắn hơn:

“Dưới hồ của anh nhất định có thứ gì đó.”

"Nếu tìm thấy thì sao?"

Anh ta hừ lạnh: "Nếu tìm thấy những bộ xương như cô nói, tôi sẽ cúi đầu xin lỗi cô. Sau này đi đâu tôi cũng sẽ gọi cô là cha!"

"Chà! Thái Tử lần này chơi lớn thật."

"Streamer, chuẩn bị lên ngôi nào."

"Rốt cuộc chuyện này là thật hay giả mà cả hai bên đều dám đánh cược lớn như vậy?"

"Tôi sẽ chờ xem kết quả."

Tôi lắc đầu: "Gọi tôi là cha thì không cần đâu, tôi còn chưa kết hôn, nếu trong hồ nhà anh có xương cốt, anh chỉ cần cúi đầu xin lỗi con rùa này và gọi nó là cha nuôi là đủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thong-linh-su/chuong-5.html.]

Nhiều người hóng chuyện đã chia sẻ livestream này.

Chỉ trong vài phút, lượng người xem tăng vọt lên hàng triệu, đến mức màn hình livestream bị giật khung hình.

Thái Tử gọi quản gia nhà anh ta đến.

"Hút cạn hồ này, làm sạch đi."

"Tôi muốn xem ở dưới đó có gì."

Gương mặt quản gia trắng bệt, lưỡng lự không muốn gọi người.

Thái Tử liền đá hai phát vào người ông ta: "Còn đứng đó làm gì, tôi bảo gọi người, ông không hiểu tiếng người sao?"

"Ông làm thế này khiến tôi cảm thấy ao hồ nhà chúng ta thật sự có…"

Anh ta dừng lại, không dám tin nhìn quản gia.

Quản gia biết anh ta đang livestream, không dám nói gì, chỉ lắp bắp:

"Thiếu gia, tôi chỉ sợ làm hỏng phong thủy mà phu nhân đã sắp xếp thôi."

Mọi người không phải là kẻ ngốc

Điều này ngầm thừa nhận rằng những gì tôi nói, có khả năng là sự thật.

Đi chân trần thì không sợ mất giày, cư dân mạng bắt đầu phấn khích.

"Thái Tử sắp gọi rùa làm cha rồi."

"Thái Tử, cuối cùng có đào không? Hồ nhà anh sẽ không thật sự là nơi chôn xác chứ?"

Tôi hắng giọng, định nói thêm gì đó.

Thì ngay lúc ấy, một thông báo hiện lên trên livestream của Thu Lăng.

"Vì bạn đã vi phạm quy định cộng đồng, tài khoản của bạn bị khóa vĩnh viễn."

Tôi: "Hả?"

Chết tiệt, không chịu nổi nữa à?

Thu Lăng hỏi tôi: "Giờ làm sao đây? Chẳng lẽ bỏ qua thế này sao?"

Tôi đặt tay lên trán cô ấy kiểm tra nhiệt độ.

Cô ấy ngơ ngác hỏi: "Cậu làm gì vậy?"

Tôi: "Không bị sốt mà, tài khoản bị khóa không phải sẽ càng tốt sao? Nền tảng cho chúng ta lối thoát, cứ xuống đi.

"Nếu anh ta thật sự đào ra thứ gì trong livestream, chúng ta không thể gánh nổi hậu quả đâu."

"Sau này mỗi khi tối đến, hai chúng ta phải thay phiên nhau ngủ."

Thu Lăng không tin nổi: "Vậy sao lúc nãy cậu còn kích động anh ta như thế! Tớ còn tưởng cậu định đấu tranh đến cùng chứ."

Tôi không kiềm chế được, lại sờ đầu con mèo đang l.i.ế.m chân.

"Chỉ vài ngày nữa thôi, anh ta sẽ phải đến cầu xin tớ."

"Quỳ gối mà cầu xin ấy."

Loading...