Thứ Nữ Quyền Khuynh Thiên Hạ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-26 20:16:18
Lượt xem: 359
"Không sao, muốn ở lại, ta chỉ có hai yêu cầu."
"Thứ nhất, muội phải ở lại ba tháng, trong ba tháng này, muội phải nghe theo mọi sự sắp xếp của ta."
"Thứ hai, phủ đệ của ta không phải ai cũng có thể ở lại, trong ba tháng này, chỉ cho phép một mình muội vào trong."
Điều kiện đầu tiên Mạnh Tri Nghi đã chuẩn bị tâm lý từ trước, chỉ là điều kiện thứ hai khiến nàng ta do dự.
"Công chúa, thứ muội của thần nữ và nha hoàn hầu hạ thần nữ cũng không thể vào sao?"
Ánh mắt của Thuận Gia công chúa lạnh xuống.
"Cung nữ trong phủ của ta đều được mang ra từ hoàng cung, ai nấy đều giỏi múa, nha hoàn của muội cũng xứng so sánh với họ sao?"
Mạnh Tri Nghi có chút không cam lòng giãy dụa: "Vậy còn thứ muội của thần nữ thì sao? Nàng ấy không phải nha hoàn."
Mạnh Tri Nghi tính toán rất kỹ, không có nha hoàn, ít nhất còn có ta có thể tùy ý sai bảo mắng chửi, dù sao người của Thuận Gia công chúa nàng ta không dám đắc tội.
"Rốt cuộc là muội muốn học hay là thứ muội của muội muốn học?"
Thấy Thuận Gia công chúa có chút mất kiên nhẫn, Mạnh Tri Nghi lập tức nhụt chí.
"Thần nữ không phải có ý đó, thần nữ, thần nữ nguyện nghe theo sự sắp xếp của công chúa."
Thuận Gia công chúa lúc này mới nở một nụ cười.
"Đây là lần đầu tiên ta thu nhận đồ đệ, nếu muội biểu hiện tốt, ta sẽ tiến cử muội với Hoàng hậu."
Câu nói này khiến Mạnh Tri Nghi quét sạch mọi sự khó chịu trong lòng, đây chính là điều nàng ta đến Tô Châu cầu xin, Thuận Gia công chúa cứ thế nhẹ nhàng đáp ứng.
Nàng ta nén lại sự mừng rỡ trong lòng: "Thần nữ nhất định sẽ nghe theo mọi lời dạy của công chúa."
Ta đứng sau lưng Mạnh Tri Nghi suốt cả quá trình, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, im lặng như không tồn tại.
Sau khi Mạnh Tri Nghi xác định ở lại, ta liền dẫn theo những người khác rời đi.
Đối với việc này, Mạnh Tri Nghi nghĩ đến câu nói của Thuận Gia công chúa, căn bản không quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thu-nu-quyen-khuynh-thien-ha/chuong-4.html.]
Lúc đi ta quay đầu nhìn nụ cười không giấu được trên mặt nàng ta, khóe môi hiện lên một nụ cười.
Tỷ tỷ tốt của ta, đây là món quà đầu tiên muội tặng tỷ, tỷ nhất định phải chịu đựng được nhé.
05
Chiều hôm đó, ta cải trang dẫn theo vài người xuất hiện bên ngoài Sơn Thủy Cư.
Tinh Lan
Hạ nhân canh giữ trang viên nhìn thấy tín vật ta đưa ra, kinh ngạc nhìn ta một cái, sau đó dẫn ta vào trong.
Ta nhìn thấy Tam hoàng tử đang chờ đợi từ lâu trong thư phòng.
"Công tử có phải là Nam Yến tiên sinh?"
Chiếc mũ trùm đầu trên đầu ta rơi xuống, để lộ ra khuôn mặt của một nữ tử.
"Chính là tại hạ."
Tam hoàng tử ngay lập tức mất bình tĩnh, hắn kinh ngạc trợn to mắt.
"Ngươi là nữ?"
"Hành sự bên ngoài, thân phận nam nhân tiện lợi hơn một chút, tin rằng Tam hoàng tử sẽ không để ý Nam Yến là nam hay nữ đâu nhỉ?"
Bốn năm trước ta đã dùng thân phận Nam Yến mang cho Tam hoàng tử tờ giấy đầu tiên.
Lúc đó Hoàng hậu cùng Thái tử muốn hãm hại hắn, nhờ tờ giấy nhắc nhở của ta, Tam hoàng tử may mắn thoát nạn.
Sau đó, ta lại đưa ra vài lời khuyên.
Tam hoàng tử nghe theo lời ta, ba năm trước, đã tự nguyện rời khỏi kinh thành, định cư ở ngoại ô phía bắc Tô Châu.
Cũng chính trong ba năm này, Nhị hoàng tử bị phế làm thứ dân, Tứ hoàng tử bị gãy một chân, Ngũ hoàng tử bệnh tật triền miên, trong cung đã c.h.ế.t sớm hai vị hoàng tử, một vị công chúa, còn có vài người c.h.ế.t trong bụng mẹ.
Còn Tam hoàng tử, từ sớm đã tỏ ra không hứng thú với quyền lực, lánh đến Tô Châu, tạm thời thoát khỏi kiếp nạn này.
Nghĩ đến những điều này, Tam hoàng tử đầy mặt may mắn.
"Nam Yến tiên sinh đã cứu ta nhiều lần, ân tình như vậy, ta suốt đời khó quên, chỉ là..."
Tam hoàng tử do dự một chút, rồi mới nói tiếp: "Tuy ta đã rời kinh ba năm, nhưng vẫn nhớ, tiên sinh là nhị tiểu thư phủ Thượng thư bộ phải không?"