Thuật Yể.m B.ùa Dân Gian - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-05-27 08:57:10
Lượt xem: 599
Bọn họ đánh nhau rất ác liệt, nhưng tôi không dám đến xem.
Tôi chỉ biết, tối hôm đó xe cứu thương có đến đưa đi.
Mẹ tôi gần như bị đánh choáng váng, bố tôi cũng không tốt hơn là mấy.
Nhưng chỉ ở viện ba ngày, mẹ tôi liền đưa bố tôi về nhà.
Bà ấy lúc đó, ánh mắt giận dữ không nói nên lời: “Chúng ta nhất định là đã bị bỏ bùa chú rồi.”
“Đúng thế, anh căn bản không thể khống chế được bản thân.”
Ánh mắt bố tôi lướt qua một tia sợ hãi.
Thì ra tối hôm đó, bọn họ xuất hiện ảo giác.
Bọn họ nhìn thấy trên tầng có đôi vợ chồng cãi nhau.
Hai người đó từ tầng trên nhảy xuống, vẫn đánh nhau như vậy, hơn nữa càng đánh lại càng hăng.
Đến lúc này, bố tôi không thể khống chế được bản thân liền bắt đầu đánh người.
Mẹ tôi chống cây gậy, sắc mặt âm trầm bước vào phòng.
Sau đó, mẹ tôi bảo bố dìu đến chỗ thang máy.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Bên trong chao đèn của ngoài ban công, cuối cùng bà cũng tìm ra thủ phạm.
Hóa ra là một cặp con rối khỏa thân.
Hai con rối này đầu tóc rối bù, đang đánh nhau vô cùng mãnh liệt.
Trên người con rối, còn treo một tờ giấy, bên trên viết bốn chữ, có qua có lại.
"Quả nhiên là bị bỏ bùa rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thuat-yem-bua-dan-gian/chuong-11.html.]
Mẹ tôi nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong khi chúng tôi còn chưa hiểu gì cả, mẹ liền giải thích, bùa chú này gọi là vợ chồng tương đấu.
Có người kể rằng, người thợ mộc lợi dụng lúc chủ nhà không để ý, đã đem con rối đầu tóc bù xù này giấu trên xà nhà, khiến cho nhà người đó tối nào bên tai cũng nghe thấy tiếng cãi nhau không ngừng ở trên trần nhà.
"Cái này chắc chắn là do nhà đối diện làm ra."
Mẹ tôi nói xong, lập tức đem con rối khỏa thân kia vứt vào trong lò than đốt đi.
Bố tôi xem đến đây, do dự hỏi: “Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Mẹ tôi nghiến răng nghiến lợi, lộ ra vẻ tức giận, vô cùng giận dữ phun ra hai chữ: "Đấu bùa!"
Bố tôi thở dài một tiếng, không biết phải làm sao nói: "Thôi bỏ đi, dù sao thì em cũng là người bỏ bùa trước."
"Anh nói ít thôi, em nhất định không để cho bọn họ sống tốt đâu."
Mẹ tôi nói xong, lập tức chạy vào phòng.
Rất nhanh, bà lấy ra một bức ảnh, bức ảnh này là hình một nữ quỷ đầu bù tóc rối.
Bà cười một cách nham hiểm, quay người đi ra ngoài.
Tiếp theo, bà lại hồi phục dáng vẻ đạo đức giả, muốn đến nhà hàng xóm làm khách.
Nhưng Cao Thiên Tĩnh chặn bà lại, không cho bà bước vào nhà.
Đến lúc này, mẹ tôi đã hiểu, bà lặng lẽ trở về nhà, đem bức hình nữ quỷ kia đốt đi.
"Cho dù không vào được nhà các người, ta cũng phải khiến cho một nhà các người không được yên.
Nói xong bà lập tức đi mua một con d.a.o nhỏ, sau đó cắt tóc của mình quấn quanh con dao.
Đợi đến nửa đêm, bà đi đến cửa nhà xóm, đặt vật kia xuống dưới miếng thảm lót chân.