Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiếng lòng của mèo - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-29 16:53:49
Lượt xem: 54

Khi ấy, tôi vừa mới tốt nghiệp, nơi làm việc lại xa chỗ ở của bạn trai. Tôi làm nũng với anh: “Anh ơi, giúp em tìm nhà đi.”

 

“Nếu được thì mình thuê một chỗ nào ở giữa để sống cùng nhau, vậy chúng ta có thể gặp nhau mỗi ngày.”

 

Tôi vui sướng đợi chờ, nhưng anh chỉ cau mày đáp: “Công việc của anh bận rộn lắm, thời gian đi lại xa sẽ khiến anh mệt, em tự tìm nhà đi.”

 

Tôi hơi buồn: “Nhưng em rất muốn ở cùng anh mà, em thật sự cần anh.”

 

Gương mặt anh lộ rõ vẻ khó chịu hơn: “Khương Ý, em đã đi làm rồi, không thể hiểu chuyện chút à? Tự giải quyết việc của mình đi có được không?”

 

“Chẳng phải em vẫn luôn tự lo liệu sao?”

 

Nụ cười trên môi tôi cứng lại, dù sau đó tôi có thuê nhà gặp rắc rối như phòng bị ngăn đôi, cãi nhau với môi giới, hay chủ nhà gian lận điện nước, tôi cũng không cầu cứu bạn trai nữa.

 

Có vẻ như anh hài lòng với sự “hiểu chuyện” của tôi.

 

Thế nhưng với việc Lâm Niên Niên cần nơi ở để ôn thi, anh lại sẵn lòng bỏ công sức giúp đỡ, vô cùng hăng hái.

 

Sau khi Lâm Niên Niên dọn vào nhà tôi, trong cuộc sống, chúng tôi cũng có vài xích mích.

 

Thế nhưng khi tôi nói với bạn trai, anh chỉ bảo: “Em nhường nhịn em ấy chút đi.”

 

Vì chuyện này mà tôi đã cãi nhau với anh rất nhiều lần.

 

Cuối cùng, cuộc cãi vã kết thúc bằng câu nói: “Em ấy khác em, em ấy có gia đình hạnh phúc, được cưng chiều từ nhỏ, cần người khác chăm sóc.”

 

Từ đó, tôi không muốn nhắc đến chuyện đó nữa.

 

Cảm giác bị người thân yêu nhất đ.â.m vào tim một nhát d.a.o thật sự rất khó chịu.

 

Tình yêu luôn chảy về phía người không thiếu thốn tình cảm, tiền bạc cũng vậy.

 

Bạn trai tôi là thế, chú mèo của tôi cũng thế.

 

6

 

"Meo meo, phiền c.h.ế.t mất, lát nữa cô ta có gọi điện khóc lóc với mình nữa không đây?”

 

"Mình thật sự không muốn dỗ nữa, nghe cô ta khóc mình còn thấy phát ớn.”

 

"Thôi, cứ giả vờ c.h.ế.t đi, dù sao cô ta cũng tự dỗ được mà."

 

"Cô ta đâu phải Niên Niên, vừa thiếu thốn tình cảm, vừa tầm thường, lấy tư cách gì mà làm trò?"

 

Nguyên Bảo không ngừng đập đuôi xuống sàn, âm thanh khó chịu đó làm rối loạn suy nghĩ của tôi.

 

Tôi cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, mọi thông tin cứ xoay vần trong đầu, xen lẫn giữa kinh ngạc và đau khổ. Ngực tôi bị đè nặng đến mức không thở nổi.

 

Thế nhưng giọng nói ấy vẫn tiếp tục, trộn lẫn giữa tiếng mèo kêu meo meo và giọng đặc trưng của bạn trai tôi, hai âm thanh từng làm tôi yêu thích giờ lại khiến tôi đau đớn.

 

Giọng nói liên tục bộc lộ sự chán ghét đối với tôi và niềm vui, tình yêu dành cho Lâm Niên Niên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieng-long-cua-meo/chuong-3.html.]

 

Những điều này, cả tôi và Nguyên Bảo đều từng trải qua cùng nhau, cũng như giữa tôi và bạn trai.

 

Còn Niên Niên thì là biệt danh bạn trai tôi dành riêng cho Lâm Niên Niên.

 

Chẳng lẽ vì gần đây tôi lo lắng quá mức, đến mức sinh ra ảo giác?

 

Hay là...

 

Tôi thực sự nghe thấy tiếng lòng của Nguyên Bảo, hoặc của bạn trai mình?

 

Điều này, thực sự quá hoang đường.

 

7

 

Ngày hôm sau, tôi đặt lịch với bác sĩ tâm lý.

 

Kết quả bác sĩ bảo rằng tôi hoàn toàn bình thường.

 

Tâm trạng rối bời, tôi trở về nhà.

 

Hôm nay Lâm Niên Niên có việc ở trường, nhà chỉ còn tôi và Nguyên Bảo.

 

Tôi dọn cát, đổ đầy thức ăn và mở một thanh mồi cho nó.

 

Có lẽ nó chỉ đơn giản là thích mồi mèo thôi nhỉ?

 

Mọi chuyện hôm qua có lẽ chỉ vì tôi bị ướt mưa nên phát sốt mà thôi?

 

"Nguyên Bảo ~ lại đây nào ~" tôi gọi nó.

 

Thấy mồi mèo, mắt nó sáng lên, vội vàng chạy đến, ngoạm lấy thanh mồi trong tay tôi. Tôi vừa định xoa đầu nó, nó đã nhanh chóng giật lấy mồi rồi cào tôi một phát.

 

Máu lập tức túa ra.

 

Nguyên Bảo nhanh nhẹn chạy đến một khoảng cách hơn một mét, cảnh giác nhìn tôi.

 

"Hừ, may mà không để cô ta chạm vào.”

 

"Cô ta chạm vào một cái thôi, mình cũng thấy kinh.”

 

"Dù không thể làm gì trong thân người, thì trong thân mèo mình nhất định phải giữ trinh tiết vì Niên Niên."

 

Giọng nói rõ ràng ấy lại vang lên lần nữa.

 

Vết cào trên cánh tay tôi rỉ máu, từng đợt đau nhói và ngứa ngáy tràn ngập trong đầu.

 

Thật đến mức tôi không thể tự lừa mình được nữa.

 

Tất cả đều dẫn đến kết luận hoang đường nhất –

 

Tôi đã nghe thấy tiếng lòng của con mèo mình nuôi, và con mèo ấy là hiện thân của bạn trai tôi, người còn chán ghét tôi.

Loading...