Tiếng lòng gian dối - 15
Cập nhật lúc: 2024-06-02 22:39:11
Lượt xem: 1,933
15
Tôi hớn hở đứng dậy, đi lên sân khấu nhận thưởng.
Vẻ mặt của Hạ Nhu dần trở nên méo mó.
Cô ta nghĩ mãi không hiểu, vì sao tôi được hạng nhất còn nhỏ lại chẳng lọt nổi top 10.
Bạn học bên cạnh an ủi Hạ Nhu: "Khả năng là phát huy thất thường, có lẽ là hạng 11. 12…. cái này cũng siêu lắm rồi!”
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Hạ Nhu cố gắng chịu đựng và chịu đựng.
Sau buổi tổng kết, học sinh sẽ trở về phòng học của mình nhận phiếu điểm.
Cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng khen ngợi tôi hết lời, lại lạnh mặt nói: "Lớp chúng ta không những có hạng nhất mà còn có hạng nhất từ dưới lên trên!”
Cả lớp xôn xao.
Lớp chúng tôi có điểm trung bình lớp khá cao.
"Tôi đi dạy nhiều năm như vậy, lần đầu thấy bài thi thế này! Làm thế quái nào mà em ấy lại tránh được tất cả các câu hỏi đúng? Tổng điểm là 750 thì em ấy chỉ được 60 điểm, trung bình một môn còn chưa nổi 10 điểm!" Chủ nhiệm lớp càng nói càng tức, "Hạ Nhu, em nói xem làm như thế nào?"
Nghe được cái tên "Hạ nhu" này, cả lớp đều kinh ngạc.
Tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Nhu.
"Không thể nào!" Hạ Nhu kích động nói, "Em không thể nào được 60 điểm! Không có khả năng, ít nhất cũng phải 700 điểm trở lên!"
Tôi thi được 710 điểm, cô ta cảm thấy cho dù ít hơn nhưng cũng phải trên 700.
"Tự nhìn đi!" Chủ nhiệm lớp đưa thẳng bài thi cho Hạ Nhu.
Cô ta vội vàng nhận lấy. Đúng là bài thi của nhỏ nhưng….
"Những câu này làm sao mà em sai được" Hạ Nhu chất vấn chủ nhiệm lớp.
"Thế em nói cái gì sai?"
"Máy móc chấm điểm sai thì sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieng-long-gian-doi/15.html.]
"Vậy em giải câu hỏi này xem sao?" Chủ nhiệm lớp tùy tiện chỉ vào một câu hỏi trong đề.
Hạ Nhu khó xử
Trên thực tế, không chỉ Hạ Nhu không tin, khi chủ nhiệm lớp lấy được bảng điểm và bài kiểm tra, cô ấy cũng cho rằng có sự sai sót.
Có thể Hạ Nhu đã tô nhầm đáp án.
"Em giải câu này trước mặt cả lớp đi." Chủ nhiệm lớp thúc giục.
Cô ta làm sao mà làm nổi. Đi thi điểm cao là nhờ đọc suy nghĩ tôi mà.
Nhỏ ngơ ngác nhìn bảng đen rồi lại nhìn tôi.
Tôi chăm chú nhìn cô ta nhưng không truyền đi bất cứ tiếng lòng nào.
"Không giải được?" Chủ nhiệm lớp nhíu mày.
Hạ Nhu nói không ra lời.
"Còn câu này thì sao?" Chủ nhiệm lớp lại hỏi.
Hạ Nhu vẫn y như cũ không làm được.
"Điểm bình thường em thi được là gian lận sao Hạ Nhu? Câu hỏi tặng điểm dễ như vậy mà em cũng không giải được?" Chủ nhiệm lớp tức điên, "Tôi còn vì kết quả của em mà làm ầm lên với nhà trường, bây giờ xem ra là tôi tự rước lấy nhục rồi!”
"Em......"
"Với thành tích như vậy thì em chuẩn bị nghỉ học đi!" Chủ nhiệm lớp không muốn nói nhiều với Hạ Nhu nữa bèn kêu cô ta về chỗ.
Lúc này xung quanh tự nhiên có thêm nhiều tiếng cười giễu cợt——————
"Buồn cười quá đi mất, hoá ra bình thường cậu ta gian lận! Tôi còn thắc mắc vì sao tiến bộ nhanh thế, tưởng đâu là thần đồng không đấy.”
"Làm sao bình thường nhỏ có thể đắc ý như vậy nhỉ?"
"Nếu tôi là cậu ta, tôi thà nhảy lầu còn hơn, mất mặt quá!"
“Hạ Noãn đứng đầu, Hạ Nhu đứng cuối. Không biết nhà họ Hạ có bị ai làm đảo lộn gen không mà khác nhau quá vậy?”