Tiếng Thì Thầm Trong Ký Túc Xá - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-07-03 09:29:11
Lượt xem: 254
Phản ứng đầu tiên của cô là Lâm Thải Thải đã trở lại!
Chết tiệt, không phải cô ấy nói cùng bạn trai cô ấy đang ngủ bên ngoài, không quay về sao? !
Cô nhanh chóng gọi cho cô ấy nhưng không ai bắt máy, thật sự là tức chết cô rồi.
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Tôi nhìn đồng hồ. Bây giờ là 9 giờ 45, còn 15 phút nữa, quản lý ký túc xá ở tầng dưới sẽ khóa cửa. Nếu Lâm Thải Thải bị bỏ lại một mình trong ký túc xá, nói không chừng có thể đã xảy ra chuyện gì đó.
Cô lao ra khỏi ký túc xá, chạy một mạch về tòa nhà số 3, một hơi leo lên tầng sáu, lấy chìa khóa 613 chuẩn bị mở cửa.
Khoảnh khắc mở cửa ký túc xá, cô hoàn toàn c.h.ế.t lặng.
Trong phòng ký túc xá tối đen, đèn đã tắt...
Cô vội bước vào, bật đèn, ngập ngừng gọi: “Thải Thải?”
Không có người trả lời.
Không có ai ở trong ký túc xá cả.
Lâm Thải Thải không có ở đây, vậy vừa rồi ai đã bật đèn?
Cô rất chắc chắn cô không nhìn nhầm, vì cô vẫn nhìn thấy rõ ràng quần áo của mình vẫn treo trên ban công ký túc xá. Không thể nào nhìn nhầm được, mà khi đó đèn trong ký túc xá vẫn sáng rõ ràng!
Cô nhìn đồng hồ, đã gần 10 giờ rồi, trong lòng bỗng có cảm giác không ổn nên định quay người rời đi. Lúc này cô mới nhận ra cánh cửa phòng đã đóng lại từ lúc nào không rõ.
Cô vội vàng đi mở cửa, nhưng đột nhiên không có cách nào mở cửa được!
Cửa ký túc xá của bọn họ không có chức năng khóa trái, chỉ cần ấn vào tay nắm cửa là có thể mở ra được rồi, nhưng dù có ấn mạnh thế nào thì cửa cũng như bị khóa trái vậy, dù có kéo mạnh đến đâu cũng không mở được.
Cô bắt đầu hít một hơi thật sâu, cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng đúng lúc này, đèn lúc nãy cô bật trong ký túc xá đột nhiên vụt tắt.
Cổng ký túc xá của bọn họ sẽ khóa lúc 10 giờ và tắt đèn lúc 11 giờ. Bây giờ không phải là thời gian tắt đèn. Tại sao đèn lại tự tắt?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieng-thi-tham-trong-ky-tuc-xa/chuong-8.html.]
Cô vội vàng bật đèn pin điện thoại lên tìm công tắc, nhưng tắt đi bật lại mấy lần nhưng vẫn không được.
"Cứu, cứu với! Có ai không? Tôi bị nhốt trong ký túc xá không ra ngoài được! Ai đó, cứu tôi với!"
Cô bắt đầu liều mạng đập cửa ký túc xá, hy vọng những người đi ngang qua bên ngoài nghe thấy tiếng kêu cứu của cô.
Đúng lúc cô đang định tăng lực gõ thì cánh cửa đột nhiên bị người từ bên ngoài mở ra.
Là Lâm Thải Thải!
Cô ấy đã trở lại!
"Cậu đang làm gì vậy? Đầu đầy mồ hôi, đứng trước cửa làm tớ giật cả mình, sao cậu không bật đèn lên?"
Cô ôm cô ấy như đang nhìn thấy vị cứu tinh: "Thải Thải, sao cậu lại quay về vậy!"
“Mẹ của bạn trai của tớ bị bong gân mắt cá chân, gọi anh ấy về, nên tớ cũng về lại ký túc xá.” Nói xong, cô ấy bật đèn rồi đi vào ký túc xá.
Cô vội ôm lấy cô ấy và nói: “Thải Thải, đêm nay chúng ta tuyệt đối không thể ở lại đây!”
Cô kể cho cô ấy nghe mọi chuyện xảy ra trong ký túc xá trong hai ngày qua, bao gồm cả chuyện có người chết trong ký túc xá, và cả chuyện tối nay cô thấy đèn trong ký túc xá sáng lên mà không rõ lý do.
Lâm Thải Thải tuy cảm thấy chuyện này nghe hơi khó tin nhưng sau khi biết tin trong ký túc xá từng xảy ra án mạng, cô ấy có chút kiêng kỵ nên vẫn thu dọn đồ đạc và đi theo cô.
Nhưng thật không may, khi đến cổng tầng một, bọn họ phát hiện cửa đã bị khóa.
Bọn họ lại đi tìm dì ký túc xá ở tầng một, dì thấy dáng vẻ vô cùng lo lắng của hai người họ, cũng không dám cho hai người ra ngoài.
"Dì ơi, ký túc xá của tụi con xảy ra chuyện tâm linh, thật sự không thể sống ở đó được!"
Cô quản lý ký túc xá thấy cô như có vẻ sắp khóc đến nơi, cuối cùng cũng mềm lòng nói: “Như vầy đi, các cháu ở lại đây trước một đêm, ngày mai lại đến gặp giáo viên để giải thích tình hình.”
Dì quản lý ký túc xákhông những cho bọn họ vào ở mà còn tìm cho bọn họ hai chiếc chăn bông.
Ngủ chung với dì ký túc xá, cô bỗng cảm thấy rất an tâm, một lát sau liền ngủ.