Tiểu Lão Bản Của Cửa Hàng Thú Cưng - Chương 64.1
Cập nhật lúc: 2024-07-15 08:59:37
Lượt xem: 466
Chương 64: Tuyệt địa ăn gà 6
Chu Nhất Phàm có một bạn gái tên là Tô Dao, rất xinh đẹp, chẳng kém gì các minh tinh trên TV. Việc Tô Dao yêu một trạch nam bình thường như Chu Nhất Phàm luôn là niềm tự hào của hắn. Bạn bè đều rất ghen tị, cho rằng may mắn cả đời của Chu Nhất Phàm đều dồn hết vào việc có được Tô Dao làm bạn gái.
Họ yêu nhau say đắm và cùng nhau lập kế hoạch cho một tương lai tốt đẹp. Nhưng vào lúc họ hạnh phúc nhất, Nguyễn Văn Khải đã cướp Tô Dao từ tay Chu Nhất Phàm.
Đó là lý do Chu Nhất Phàm khai nhận động cơ gi//ết người. Nhưng khi cảnh sát theo lời hắn điều tra, lại phát hiện rằng Tô Dao chỉ là một cô gái hám vinh hoa, thích tiền bạc. Cô ta ở bên Chu Nhất Phàm vì hắn chịu chi tiêu cho cô ta. Bạn bè của Chu Nhất Phàm cũng nói rằng Tô Dao chỉ đang chơi đùa với hắn, tiêu tiền của hắn, nhưng Chu Nhất Phàm không tin, nghĩ rằng bạn bè ghen tị với mình.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Mối quan hệ giữa Tô Dao và Nguyễn Văn Khải bắt đầu không rõ ai chủ động trước, nhưng một bên thích tiền, một bên thích nhan sắc, nên họ nhanh chóng ở bên nhau.
Sau khi ở bên nhau, Tô Dao ngày nào cũng có hàng hiệu, quần áo trang sức không thiếu thứ gì. Nhưng lúc này, cô ta vẫn chưa chia tay với Chu Nhất Phàm, nên mối quan hệ với Nguyễn Văn Khải bị phát hiện.
Chu Nhất Phàm biết những phú nhị đại này là hạng người gì, tự nhiên không tin Tô Dao có lỗi, mà nghĩ rằng Nguyễn Văn Khải đã ép buộc cô ta. Vì thế, hắn tìm Nguyễn Văn Khải gây chuyện. Sau vụ ồn ào đó, Nguyễn Văn Khải thấy mất mặt trước bạn bè nên nhanh chóng chia tay với Tô Dao, còn trả cho cô một khoản chia tay khá lớn.
Sau khi chia tay, Tô Dao lại quay lại với Chu Nhất Phàm, càng khiến hắn tin rằng cô ta bị ép buộc. Nhưng điều hắn không biết là Tô Dao đã lén lút qua lại với một phú nhị đại khác. Việc cô quen biết nhiều phú nhị đại như vậy là nhờ Chu Nhất Phàm làm nâng cấp lever cho Nguyễn Văn Khải.
Dù sao, Chu Nhất Phàm hận Nguyễn Văn Khải rất rõ ràng. Sau khi Tô Dao "quay lại", để đáp ứng nhu cầu tiêu xài phung phí của cô, Chu Nhất Phàm không thể không nhận nhiều việc cùng lúc. Trong số đó, công việc nâng cấp cho Nguyễn Văn Khải mang lại thù lao cao nhất. Dù hận Nguyễn Văn Khải đã cướp bạn gái mình, hắn không muốn Tô Dao thất vọng, không muốn thấy cô buồn vì không mua được thứ mình thích, nên cắn răng tiếp tục công việc này.
Nguyễn Văn Khải không để tâm, vì sao Tô Dao cũng chỉ là một trong những bạn gái của cậu ta, nên cậu ta cũng không từ chối Chu Nhất Phàm tiếp tục làm việc cho mình. Có lẽ, việc nhìn thấy kẻ thù phải kiếm sống dưới tay mình càng làm Nguyễn Văn Khải thích thú.
Nhưng dưới áp lực tâm lý và tự tôn bị chà đạp, Chu Nhất Phàm dần dần trở nên cực đoan. Khi hận thù với Nguyễn Văn Khải lên đến đỉnh điểm, hắn quyết định thực hiện kế hoạch gi//ết người.
Chu Nhất Phàm thẳng thắn thừa nhận rằng mười người trên đảo bị hắn gi//ết, còn hai người còn lại là bị ngộ sát. Hắn mang găng tay, gi//ết người xong đặt s.ú.n.g vào tay Nguyễn Văn Khải, để lại dấu vân tay của hắn. Kết quả là pháp y chỉ có thể xác định rằng Nguyễn Văn Khải là kẻ gi//ết người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-lao-ban-cua-cua-hang-thu-cung/chuong-64-1.html.]
Phải thừa nhận, kế hoạch của hắn rất hoàn hảo và thực hiện rất cẩn thận. Nếu không có quạ đen nói cho Sơ Ngữ biết trên đảo có người thứ mười ba, có lẽ hắn đã qua mặt được tất cả.
"Vậy những người khác thì sao? Họ đâu có đăc tội gì với anh?" Lâm Lang hỏi.
"Haha" Chu Nhất Phàm cười lạnh: ”Chỉ là ghét mấy kẻ giàu có đó mà thôi. Bọn phú nhị đại này ngoài ăn chơi, hại người thì còn làm được gì? Chúng đều là sâu mọt của xã hội, gi//ết một cũng là gi//ết, gi//ết mười hai cũng là gi//ết. Tôi là vì dân trừ hại."
Lý do là đơn giản như thế, nhưng lại khiến người ta không khỏi lạnh sống lưng. Lâm Lang thà rằng đối phương có thù sâu oán lớn mà gi//ết người, chứ không phải chỉ vì lý do đơn giản như thế này.
Anh ta cũng có khi gato và đố kỵ với cuộc sống của mấy kẻ có tiền, nhưng chỉ dừng lại ở đó. Anh ta không thể tưởng tượng được phải ghen ghét đến mức nào mới có thể gi//ết mười một người như thế. Đây không chỉ là ghét sự giàu có, mà là sự điên loạn.
Giản Diệc Thừa khoanh tay, đứng bên ngoài cửa sổ, lắng nghe từng chi tiết của cuộc thẩm vấn. Anh cau mày, dường như đang suy nghĩ về điều gì đó.
Đột nhiên, anh cử động, bước đến cửa phòng thẩm vấn và gõ nhẹ để gọi Lâm Lang ra.
Lâm Lang mở cửa, thò đầu ra với vẻ nghi ngờ: ”Sao vậy? Lão Giản, tôi sắp hỏi xong rồi.”
“Anh hỏi hắn, hắn làm thế nào biết được chỗ giấu s.ú.n.g của Nguyễn Văn Khải, mật mã tầng hầm ngầm là làm sao mà biết? Ai là người đã làm hỏng hệ thống theo dõi của biệt thự? Còn nữa, làm sao hắn có chìa khóa ca-nô của Nguyễn Văn Khải?”
Nguyễn Văn Khải và Chu Nhất Phàm chỉ là có quan hệ thuê mướn, thậm chí còn từng có mâu thuẫn lớn, làm sao Nguyễn Văn Khải lại nói cho hắn về chỗ cất giấu súng?
Rõ ràng, Lâm Lang cũng đã nghĩ đến những điểm này, anh ta gật đầu và không nói thêm gì, rồi quay lại phòng thẩm vấn.
Chu Nhất Phàm vẫn cúi đầu, nhìn chằm chằm vào còng tay, không hề ngẩng lên, nhưng vẫn phối hợp với cuộc thẩm vấn.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve còng tay, lần đầu tiên hơi ngẩng đầu nhìn Lâm Lang: ”Anh nói về s.ú.n.g ống ấy hả? À thì, cậu ta là loại người, ỷ vào việc có tiền mà thích làm những việc khiêu khích pháp luật, như thể muốn cả thế giới biết mình giỏi giang như thế nào, tôi nghe được nên viết thôi, có gì lạ đâu?”