TIỂU THANH MAI YÊU KIỀU - NGOẠI TRUYỆN DIỆP NGỌC SÂM + GIỚI THIỆU TRUYỆN SẮP LÊN NHÀ ĐỒNG + DƯA
Cập nhật lúc: 2024-10-26 11:00:56
Lượt xem: 1,203
"Lại trốn trong núi một thời gian, bên ngoài mới yên ổn, ta vào thành, dò la mới biết tin ta và Tứ hoàng tử đã c.h.ế.t đã lan truyền, nguyên nhân cái c.h.ế.t lại là Tứ hoàng tử tham công liều lĩnh, lại còn tổn thất một vạn binh mã. Còn Giang Toàn lại bởi vì xoay chuyển tình thế, đại phá quân địch mà được phong thưởng."
"Ta nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy nếu ta cứ như vậy trở về, căn bản không thể rửa sạch oan khuất cho Tứ hoàng tử và các tướng sĩ đã hy sinh, vì vậy ta bèn đổi tên họ, lại gia nhập quân đội Tây Bắc, ẩn náu đến tận bây giờ, hiện tại đã thu thập đủ chứng cứ, mới lặng lẽ lẻn về kinh thành."
Xa Tế Vi: "Vậy bao nhiêu năm nay, tại sao chàng không gửi một bức thư về?"
Diệp Ngọc Sâm: "Lão tặc Giang Toàn, tuy rằng đối với Hoàng thượng và Thái tử không trung thành lắm, nhưng quản lý quân đội lại cực kỳ nghiêm khắc, hơn nữa hắn và Định vương qua lại thân thiết. Ở trong quân đội do hắn quản lý, để tránh thân phận bị bại lộ, gây họa cho nàng và nhà ta, ta không dám hành động thiếu suy nghĩ."
Xa Tế Vi gật đầu tỏ vẻ hiểu, lại hỏi: "Vậy, vụ ám sát năm đó, là Giang Toàn sao?"
Diệp Ngọc Sâm gật đầu: "Chính là hắn, hắn không chỉ muốn g.i.ế.c Hằng vương và ta, mà còn vì muốn hãm hại Tứ hoàng tử tham công liều lĩnh nên đã g.i.ế.c hại một vạn binh sĩ đi theo Tứ hoàng tử."
Xa Tế Vi cau mày: "Lão tặc đó làm tất cả những chuyện này, là vì Định vương?"
Diệp Ngọc Sâm gật đầu: "Lão già Giang Toàn đó vẫn luôn nắm giữ đại quân Tây Bắc, đối với Thái tử điện hạ cũng nhiều lần bất kính, Giang Toàn là cậu của Định vương, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Định vương và Hoàng hậu bất an, để tránh cho tương lai xảy ra loạn lạc, năm đó Hoàng thượng có ý muốn để Tứ hoàng tử tiếp quản đại quân Tây Bắc, vì vậy mới phái Tứ hoàng tử đến Tây Bắc."
"Ban đầu, Giang Toàn không xem Tứ hoàng tử ra gì, nghĩ muốn để Tứ hoàng tử trên chiến trường chịu vài lần thất bại, dập tắt nhuệ khí của hắn, để hắn tay trắng trở về. Nào ngờ Tứ hoàng tử dũng cảm mưu trí, liên tiếp đánh thắng vài trận, dần dần tạo dựng được uy tín trong quân đội, vì vậy mới bị tên giặc Giang đó hạ độc thủ."
Xa Tế Vi phẫn nộ, tức giận đập giường, đột nhiên đứng dậy: "Tên chó đó, chờ ta nói với cha ta, ngày mai sẽ lập tức dâng tấu chương tố cáo hắn."
"Đừng vội, ta đã có sắp xếp." Diệp Ngọc Sâm ấn vai nàng, lại nói: "Tối qua ta mới đến kinh thành, sáng nay vào thành, vốn định đi gặp Thân vương trước, nhưng lại nghe nói ngày mai nàng sẽ thành thân, nên cũng không quan tâm nhiều, cứ chờ đến tối, đến gặp nàng trước."
Nói xong, Diệp Ngọc Sâm đứng dậy khỏi giường, quỳ một gối xuống đất, hơi ngẩng đầu nhìn Xa Tế Vi, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ánh mắt tha thiết, giọng điệu tha thiết cầu xin: "Vi Vi, đừng gả cho người khác, chờ ta cưới nàng được không?"
Xa Tế Vi nhìn người đàn ông trước mặt, im lặng một lúc, đôi mắt đỏ hoe gật đầu: "Được."
Diệp Ngọc Sâm mừng rỡ, đột nhiên ôm chặt Xa Tế Vi vào lòng.
Hai người im lặng ôm nhau một lúc, Xa Tế Vi đẩy hắn ra: "Đi, việc không nên chậm trễ, chàng theo ta đi gặp cha ta."
Sáng sớm hôm sau, trời vừa hửng sáng, Xa đại nhân đã cùng phu nhân đến Trần gia từ hôn, lý do là con gái tối qua đột nhiên bị bệnh, hôn mê bất tỉnh, không thể gả được nữa.
Nhà họ Trần mấy người vội vàng đến thăm Xa Tế Vi, thấy nàng sắc mặt tái nhợt nằm trên giường không nhúc nhích, thương lượng xong, nói rằng tuyệt đối sẽ không làm người bạc tình bạc nghĩa, nguyện ý hoãn hôn lễ, chờ nàng khỏe lại rồi làm đám cưới.
Nào ngờ Xa Tế Vi cứ bệnh mãi hơn một tháng, dường như không còn dấu hiệu chuyển biến tốt, nhà họ Xa lại chủ động đề nghị từ hôn, lần này, nhà họ Trần không kiên trì nữa, sảng khoái đồng ý, nhà họ Xa lập tức trả lại toàn bộ sính lễ, đồng thời tặng thêm rất nhiều quà để tỏ ý xin lỗi.
Không lâu sau khi Xa Tế Vi từ hôn, kinh thành liên tiếp xảy ra mấy chuyện lớn, trước tiên là Thế tử Diệp Ngọc Sâm của phủ Thành An Hầu vốn đã c.h.ế.t nhiều năm nay bỗng nhiên sống lại, trở về nhà, nghe nói hôm đó Thân vương phi Diệp nhị cô nương và Diệp đại cô nương cùng nhau trở về nhà, nhà họ Diệp trước thì khóc lóc ầm ĩ, sau lại cười nói vui vẻ.
Ngay sau đó, Quốc cữu Giang Toàn đóng quân ở Tây Bắc, cũng chính là Tuyên Đại Tổng đốc, đột nhiên mắc bệnh nặng, c.h.ế.t bất đắc kỳ tử trong quân doanh.
Tiếp theo, Định vương mang theo gia quyến lên đường, đến đất phong, không có thánh chỉ thì không được về kinh.
Cuối cùng, Hoàng thượng truy phong Tứ hoàng tử năm xưa làm Hằng vương, khen thưởng chiến tích của hắn một phen, đồng thời sắc phong mẫu phi của Tứ hoàng tử từ Tĩnh tần lên làm Quý phi.
Sau đó nữa, Diệp thế tử đến Xa gia bái phỏng, Xa tiểu thư Xa Tế Vi vốn đã hôn mê mấy tháng bỗng nhiên tỉnh lại, một tháng sau, hai người thành thân, đôi uyên ương mệnh đồ, trải qua bao nhiêu trắc trở, cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.
Khi nhìn thấy huynh trưởng mình mặc áo đỏ, cưỡi ngựa cao to, đích thân bế Xa Tế Vi lên kiệu hoa, Diệp Mạt Sơ xúc động đến rơi nước mắt: "Huynh trưởng và tỷ tỷ Tế Vi thật sự là quá vất vả rồi."
Úc Thừa Uyên đưa tay ôm lấy vai nàng: "Khổ tận cam lai, mọi chuyện sẽ ngày càng tốt đẹp hơn."
Diệp Mạt Sơ dựa vào lòng hắn, ngẩng đầu nhìn hắn: "Đúng vậy, chúng ta đều sẽ ngày càng tốt đẹp hơn."
Ngay sau đó, nàng nhón chân lên, ghé sát tai Úc Thừa Uyên, nhỏ giọng nói: "Phu quân, chàng sắp được làm cha rồi."
Úc Thừa Uyên mừng như điên: "Thật sao?"
Diệp Mạt Sơ mặt hơi đỏ, gật gật đầu.
Úc Thừa Uyên cười ha ha, dưới ánh mắt ngơ ngác của mọi người, lập tức bế ngang nàng lên, cẩn thận bế đi.
Diệp Mạt Sơ đưa tay véo hắn: "Nhiều người như vậy, chàng mau thả ta xuống, ta còn phải về Hầu phủ xem huynh trưởng ta bái đường, chàng mau thả ta xuống."
Úc Thừa Uyên lại như không nghe thấy: "Ta bế nàng đi."
Năm sau, Diệp Mạt Sơ thuận lợi sinh hạ một cặp long phượng thai.
(Toàn văn hoàn)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-thanh-mai-yeu-kieu/ngoai-truyen-diep-ngoc-sam-gioi-thieu-truyen-sap-len-nha-dong-dua.html.]
【Tác giả có lời muốn nói】
Đến đây là chính thức kết thúc rồi, cảm ơn các bảo bối đã đồng hành và ủng hộ, yêu các nàng~
KẾT THÚC BỘ TRUYỆN DÀI THỨ HAI NHÀ CHÚNG MÌNH. CẢM ƠN CÁC TÌNH YÊU RẤT NHIỀU Ạ
GIỚI THIỆU TRUYỆN SẮP LÊN NHÀ ĐỒNG + DƯA
Tiểu Bệnh Y
Tác giả: Tiên Uyển Kỳ Linh
Mô tả:
📖 Ác nhân trong mộng chính là hắn📖
◉ Thẻ: Cung đình hầu tước • Tình hữu độc chung • Thiên tác chi hợp • Ngọt văn • Chính kịch
◉ Nhân vật chính: Ninh Chiêu Nhi, Thẩm Hạo Hành
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
◉ Nhân vật phụ: Thẩm Hạo Trường, Triệu Mậu Hành, Triệu Thái Phi
◉ Góc nhìn: Nữ chính
◎ Lập ý: Yêu cuộc sống, trân trọng sinh mệnh.
————————•————————
Văn án:
Ninh Chiêu Nhi trời sinh tính tình phóng khoáng, dung mạo xinh đẹp, đáng yêu, nhưng lại mắc bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ đã được gửi nuôi ở nhà cô ruột. Cả nhà cô ruột đối xử với nàng như con ruột, đợi đến khi nàng cập kê, sẽ gả cho người biểu ca thanh mai trúc mã.
Lần đầu tiên Ninh Chiêu Nhi gặp Thẩm Hạo Hành, hắn một thân huyền y đứng trên lầu các, nhìn nàng.
Tim Ninh Chiêu Nhi bỗng nhiên thắt lại, ngất lịm đi.
Sau đó, nàng nghe biểu tỷ nói: "Vị khách quý trong phủ là Tứ hoàng tử Đại Tề - Ngụy vương, người ôn nhuận lễ độ, tuấn mỹ vô song, chỉ là đã ngoài hai mươi tuổi mà vẫn chưa thành gia lập thất..."
"Bởi vì hắn có Long dương chi hảo."
Ninh Chiêu Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra người đàn ông cưỡng đoạt nàng trong cơn ác mộng kia không phải là hắn.
Rất lâu sau, cuộc sống của nàng trở lại bình lặng, cơn ác mộng từng đeo bám nàng cũng dần bị lãng quên, cho đến ngày đại hôn, Ninh Chiêu Nhi đang hồi hộp chờ đợi trong tân phòng thì đột nhiên ngất xỉu, khi tỉnh lại đã thấy mình ở trong mật thất.
Dưới ánh nến le lói, người đàn ông mặc huyền y chậm rãi bước về phía nàng, vẻ mặt vẫn ôn nhu như trước.
Ninh Chiêu Nhi khóc lóc cầu xin: "Đừng, đừng lại gần..."
Thẩm Hạo Hành mỉm cười ôn nhu phủi đi bụi bặm trên trán nàng, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, bản vương chỉ là vừa ý nàng, sẽ không làm nàng bị thương."
Ai nói người đàn ông độc ác trong giấc mơ kia không phải là hắn.
【Đây là câu chuyện về một tiểu bệnh y thuần khiết lương thiện, muốn cảm hóa một tên điên sống chỉ để trả thù.】
Gợi ý đọc:
1. SC, HE, 1V1
2. Cổ xưa! Cẩu huyết!
3. Yêu thích là duyên phận, không thích đừng miễn cưỡng lẫn nhau.
4. Thân thiện, thân thiện, thân thiện!
—————————