Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TIỂU THỊ LANG ĐOẠN TỤ BIẾT LÀM ẤM LONG SÀNG - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-06-12 23:37:11
Lượt xem: 1,760

18.

Haha, cạn lời.

Ta biết hoàng đế dễ dàng cho ta đi có vấn đề.

Ta tìm một nam tử nhà nông ngoan ngoãn dễ thương, cho hắn vào huyện nha học kỹ năng.

Đêm đó, huyện thừa đến thăm ta, cách thăm viếng hơi đặc biệt.

Ta tắm xong đi ra, chỉ mặc áo lót, thấy huyện thừa cầm cái gì đó, trèo qua cửa sổ vào.

Một câu "huyện thừa đêm khuya viếng thăm có chuyện gì" chưa kịp nói, hắn ngẩng đầu cười với ta, ta nhìn rõ cái hắn cầm — mặt nạ của huyện thừa.

Ta sợ đến mức quỳ xuống hét lên, "Bệ hạ!"

Hoàng đế rất ghét bỏ, "Nhìn ngươi kìa, thật chẳng ra gì."

Ta run rẩy nói, "Dù nơi này gần kinh thành, ngài cũng không nên đi xa lâu như vậy, trong cung sẽ loạn."

---

"Ngươi tưởng ta ngu như ngươi à?" Hoàng đế ném lớp mặt nạ hóa trang thành huyện thừa lên bàn, vẫy tay gọi ta lại gần, "Ta chỉ thỉnh thoảng ghé qua, huyện thừa của ngươi đang ngủ ngon lành ở biệt viện ngoài thành."

Chẳng trách ta thấy huyện thừa có lúc rất nhạy bén, hóa ra hoàng đế còn chơi trò hóa trang.

"Ngụy An Chi, ta thấy giờ ngươi to gan lắm, tưởng rằng trời cao hoàng đế xa, ta không quản được ngươi, nên muốn làm gì thì làm?"

Ta đầy dấu hỏi trong đầu.

Ngài giận dữ nói, "Ngươi thật sự dám cưới một tên nhà quê!"

Nói cái gì thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-thi-lang-doan-tu-biet-lam-am-long-sang/chuong-18.html.]

Nam nhân nhà nông đó, ta chỉ định cho hắn làm sư gia của ta, huyện thừa vất vả, ta muốn có người giúp đỡ.

"Bệ hạ, đó là sư gia của thần, thần không định cưới hắn."

"Sư gia? Ngươi còn muốn hắn ngày đêm bên cạnh ngươi!"

Ta cạn lời.

Ngài là hoàng đế, lại đi tranh giành với một tên nhà quê, còn làm trò vô lý này nữa.

"Bệ hạ, nếu ngày đêm bên nhau, cũng chỉ là sư gia và huyện thừa ngày đêm bên nhau thôi."

Ngoài hoàng đế và ta, lãnh đạo nào lại dính lấy thuộc hạ mười hai canh giờ một ngày?

Hoàng đế dừng lại, rồi sắc mặt ngài thấy rõ là tốt hơn hẳn.

Hầy, dễ dỗ thật.

Ngài nhéo mặt ta, giả vờ bình tĩnh chuyển chủ đề, "Ngươi gầy nhiều rồi, ta thấy ngươi không ăn uống đàng hoàng, đã sai Lý tổng quản mang đặc sản vài lần đến, sao ngươi vẫn không ăn?"

Ta gãi đầu, "Tháng trước phá được một vụ án lớn, ta lấy đặc sản làm phần thưởng, phát cho mọi người."

Mặt hoàng đế đen lại.

Ta vội nói, "Còn để lại một ít trong phòng làm đồ ăn vặt."

Ngài cười lạnh, "Sau khi báo cáo cuối năm xong thì đừng về nữa, đến bộ Hộ ngồi đi, để ta khỏi phải chạy xa thế đến chỗ hẻo lánh này."

Ta đâu có cầu ngài đến đâu?

Ta nổi loạn nói, "Vậy ta không về báo cáo cuối năm, dù sao chỉ có quan châu mới bắt buộc phải về kinh báo cáo thôi."

Nhé nhé nhé, tức c.h.ế.t ngài đi!

 

Loading...