Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 31

Cập nhật lúc: 2024-10-24 11:57:36
Lượt xem: 13

Thấy tôi đi đến gần, một người đàn ông có xương khớp tay to hơn trong đó tiến lên tiếp đón.

 

Tôi dang hai tay ra, người đàn ông kia tỉ mỉ lục soát từ dưới xương sườn của tôi trở xuống, thấy tôi không mang theo vũ khí, liền nhường đường.

 

“Chàng trai trẻ, gan dạ đấy.” Tên đàn ông mặt sẹo có vẻ rất hứng thú cười và nói.

 

Tôi bước tới, cởi áo vest vắt trên cánh tay, ngồi xuống, điều chỉnh tư thế ngồi một cách tự nhiên, cố gắng hết mức để camera điện thoại trong túi áo ngắm đúng tên đàn ông mặt sẹo.

 

“Xin hỏi xưng hô thế nào?” Tôi vừa hỏi vừa rút điếu thuốc ra châm lửa.

 

“Bansha.”

 

“Ông Bansha có lẽ đã biết tên tôi rồi, vậy tôi không cần tự giới thiệu nữa, đi thẳng vào vấn đề nhé, là Tào Văn Hoài kêu ông Bansha cố ý bôi nhọ tôi, phải không?”Bansha không trả lời, mà nhếch khóe miệng cười, khiến cho vết sẹo kia càng thêm gớm ghiếc, đồng thời hai mắt nhìn chằm chằm vào tôi, dường như muốn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng tôi.

 

Tôi dang hay tay ra và nói: “Thẳng thắn thêm chút nữa, tôi đến đây, không phải muốn tìm ông Bansha để đòi công bằng, mà là muốn bàn bạc một vụ làm ăn với ông.”

 

“Ha ha ha ha…” Bansha đột nhiên ngẩng đầu cười lớn, “Người Hoa Hạ các cậu thật là kỳ lạ, người đàn ông giàu có tên Tào Văn Hoài kia dong dài lải nhải, cậu trái lại rất thẳng thắn.”

 

“Tuy nhiên, tôi thích sự thẳng thắn của cậu, cũng rất thích làm ăn, nhưng tôi phải tuyên bố trước, Tào Văn Hoài đã đưa cho tôi một triệu baht, nếu giá mà cậu đưa ra ít hơn con số này, vậy thì không cần thiết phải bàn bạc nữa.”

 

“Một triệu baht?” Tôi cố tình tỏ vẻ ngạc nhiên, rướn người lên để tạo góc máy quay tốt hơn, hỏi: “Ông Bansha, ý ông là, Tào Văn Hoài chỉ để ông đi một chuyến, đến BTT tìm tôi nói mấy câu bôi nhọ tôi, mà đã đưa cho ông một triệu baht? Cái này...

 

Xin lỗi, cái giá này khiến tôi khó mà tin được.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-thu-mau-lanh/chuong-31.html.]

”BanSha có chút đắc ý gật đầu: “Đúng vậy, khi gã mới tìm tôi bàn bạc, tôi cũng ngạc nhiên như cậu, hơn nữa hôm nay cũng rất thuận lợi, những kẻ ngu ngốc BTT đó thực sự mắc lừa rồi, trên đường về, tôi cũng đã gặp Tào Văn Hoài, gã đã thanh toán hết nửa triệu còn lại bằng tiền mặt rồi.

 

“Tôi đã nói nhiều như vậy, chỉ cần cậu đưa ra được cái giá này, chúng ta tiếp tục bàn bạc.”Tôi giả vờ tâm trạng nặng nề thở ra một hơi dài, tựa lưng vào ghế nhắm mắt suy nghĩ.

 

Một lúc sau, tôi mở mắt ra, cười gượng gạo lắc đầu và nói: “Xin lỗi, ông Bansha, có lẽ tôi đưa ra không nổi cái giá này.”

 

“Vậy thì không có gì để bàn nữa, mời.” Vẻ mặt Bansha trở nên có chút không vui.

 

Nhìn ra được, ông ta là một kẻ rất tham tiền, hơn nữa có thể vì tiền mà không màng quy tắc đạo đức gì hết.

 

Tôi không đứng dậy rời đi, mà cười cười và nói: “Ông Bansha, mặc dù tôi không đưa ra nổi số tiền đó, nhưng Tào Văn Hoài đưa ra nổi, ông hoàn toàn có thể tìm gã đòi thêm một triệu baht.”

 

“Ý cậu là gì?” Bansha cau mày.

 

“Ông Bansha, nói thật với ông, công ty tôi và Tào Văn Hoài là đối thủ cạnh tranh, đều đang tranh dự án trị giá 50 triệu baht của BTT, vốn dĩ BTT định ký hợp đồng với công ty tôi, nhưng hôm nay đã bị ông làm rối tung, tiếp theo, BTT sẽ ký hợp đồng với Tào Văn Hoài.”

 

“Sau khi thắng dự án này, Tào Văn Hoài có thể kiếm được gần 20 triệu baht, gã đưa thêm cho ông 1 triệu baht, chẳng qua chỉ là một chút số lẻ mà thôi.”

 

“Ông Bansha, bây giờ ông hoàn toàn có thể đến tìm gã, yêu cầu gã đưa thêm 1 triệu baht, thậm chí 2 triệu baht, 3 triệu baht, nếu gã không chịu đưa, ông lấy giao dịch của hai người ra uy h.i.ế.p gã, bôi nhọ gã, cũng làm rối tung hợp tác dự án giữa gã và BTT.”

 

“Ông cảm thấy, để kiếm được 20 triệu, gã có tiếc đưa thêm cho ông hai ba triệu baht không?”Nói đến đây, tôi thoải mái hút một hơi thuốc, mỉm cười nhìn Bansha.

 

Bansha cau mày suy nghĩ, ánh mắt d.a.o động bất định.

 

Không lâu sau, ông ta giãn mày, mở miệng cười.

Loading...