Tính sổ - 5
Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:29:44
Lượt xem: 1,017
Tài nấu nướng của Tần Quyết rất tốt, so với trong tưởng tượng của tôi còn tốt hơn.
“Anh thật đúng là không gì không làm được." Tự đáy lòng tôi thật sự khen ngợi.
Tần Quyết gắp một miếng cánh gà cho tôi: “Không tính, ít nhất tôi còn chưa theo đuổi được em, điều này khiến tôi cảm thấy rất bực bội.”
Tôi cho rằng sự hiểu biết của Tần Quyết đối với tôi không đủ, chính xác mà nói, là sự hiểu biết đối với loại người như tôi không đủ. Tôi không thể ở bên một người mới tiếp xúc vài ngày.
Tôi hẹn hò với Tần Dư ở là bởi vì tôi và hắn là bạn học từ trung học đến đại học. Tôi thích Tần Dư, tôi không phủ nhận, đây là sự tôn trọng đối với tình cảm của tôi.
Tần Quyết không nên có thái độ “Sớm muộn gì em cũng là của tôi”, điều này khá độc đoán, không phải là tôi không thích, tôi chỉ là không chịu nhận thua mà thôi.
……
Sau khi ăn xong, Tần Quyết lại cắt cam cho tôi.
Tôi cầm lấy một miếng cam nhỏ ăn một miếng, sau đó hỏi anh ta: “Anh đi tìm tôi, chỉ vì làm bữa cơm cho tôi?"
Ánh mắt Tần Quyết nhìn tôi vẫn là kiểu thưởng thức, còn mang theo chút mê luyến.
Sau đó tôi nghe Tần Quyết nói: "Dự án kia của em xảy ra chút vấn đề, tôi biết rồi.”
Tôi cắn một miếng cam khác và chỉ nhún vai.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tuy rằng Tiểu Đổng đã liên lạc với nhà máy nhỏ, nhưng tôi không thể hoàn toàn yên tâm, tôi không muốn để Tần Quyết nhìn ra trong lòng mình không yên.
9
"Tôi đã liên hệ với một nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng, nhưng sản lượng hơi thấp, cụ thể khi nào thì sử dụng?"
Tôi biết rằng anh ta thực sự muốn giúp tôi, anh ta đã chuyển từ "em có muốn nó không" thành "cung cấp cho em".
Người đàn ông như vậy, làm cho tôi tràn ngập cảm giác an toàn. Tôi rất cảm động, nếu lúc này cố gắng phớt lờ anh ta thì có vẻ như tôi hơi vô ơn.
“Cám ơn." Tôi cảm kích từ tận đáy lòng.
Nhưng tôi cũng cự tuyệt từ tận đáy lòng: “Tuy nhiên, tôi cũng đã liên hệ với một số nhà máy nhỏ và yêu cầu họ gấp rút xuất sản phẩm và gửi đi theo đợt để kiểm tra chất lượng”.
Tần Quyết im lặng một chút, sau đó lại khôi phục nụ cười khiến tôi nhìn không thấu.
“Xem ra thần tình yêu không chiếu cố tôi, nhưng lần sau, Tống Nhiễm, tôi hy vọng khi em gặp khó khăn, người đầu tiên em nghĩ đến là tôi chứ không nên đối mặt một mình.”
Tôi vừa định mở miệng, Tần Quyết lại nói: "Hy vọng em có thể cho tôi vinh hạnh này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-so/5.html.]
Nói thật, lời của Tần Quyết chắc chắn đã lay động trái tim tôi, bao gồm cả bữa tối anh ta chuẩn bị cho tôi. Nhưng vậy thì có thể thế nào đây? Anh ta là chú của Tần Dư.
Tôi không muốn lại cùng người nhà họ Tần có bất cứ quan hệ gì, cho nên tôi quyết định một lần nữa nói rõ ràng.
“Tần Quyết, tôi rất cảm ơn bữa tối hôm nay của anh, thật sự ăn rất ngon, cũng rất cảm kích anh đã nguyện ý giúp tôi, nhưng mà, chúng ta không thích hợp.”
“Vì Tần Dư sao?" Tần Quyết hỏi.
Tôi gật đầu: “Không sai.”
Tần Quyết dựa về phía sau, tựa vào ghế sô pha: “Tôi cảm thấy em nên tìm hiểu tôi một chút, nếu như em vẫn cự tuyệt tôi, như vậy đối với tôi mà nói, ít nhất còn có chút công bằng.”
Đối với tôi, công bằng với người khác là điều rất ngây thơ.
Tôi thật ra muốn công bằng với Tần Dư, nhưng hắn đã bỏ rơi tôi ở buổi lễ đính hôn, đây là sự thật làm rõ ràng, cũng là một bài học.
Tôi rất nghiêm túc nói với Tần Quyết: “Tôi không có nghĩa vụ đó.”
Nhưng Tần Quyết rất chấp nhất, anh ta chấp nhất chuyện để cho tôi hiểu rõ mình.
Vì vậy nên tôi vừa biết được, Tần Quyết vồn là con riêng, khó trách anh ta chỉ lớn hơn Tần Dư tám tuổi.
Bà nội của Tần Dư rất g..hét Tần Quyết, kể cả cha của Tần Dư, cho nên mặc dù Tần Quyết là chú của Tần Dư, nhưng quan hệ của bọn họ cũng không tốt, thậm chí so với người xa lạ còn có một sự xấu hổ và chán g..hét.
Con riêng, tiểu tam, những lời này vẫn theo Tần Quyết suốt từ thời thơ ấu, cho tới bây giờ, anh ta đều là tự mình cố gắng mới giành được sự tôn trọng của mọi người, nhưng nhà họ Tần, vẫn sẽ dị nghị anh ta ở sau lưng.
Nói xong những lời này, Tần Quyết nở nụ cười, cười đến vân đạm phong khinh (thờ ơ, lạnh nhạt).
“Nói với em những lời này, không phải kể khổ với em, cha mẹ tôi quả thật đã làm sai, tôi chỉ muốn em hiểu tôi hơn.”
10
Buổi tối, tôi nằm ở trên giường, nghĩ lại những lời Tần Quyết nói.
Thiên thần phải xuống hạ giới, trên người mới có nhân khí. Người quá hoàn mỹ cũng vậy, phải có chút thiếu sót, mới có thể làm cho người ta cảm thấy dễ dàng ở chung. Khoảng cách giữa tôi và anh ta dường như đã gần hơn một chút.
……
Tiếp sau đó, tôi dồn hết tinh lực vào công việc, công việc càng ngày càng thuận lợi, điều này chứng minh đàn ông quả nhiên ảnh hưởng đến tốc độ chiến đấu của tôi.
Nhưng Tần Dư lại thường xuyên gọi điện thoại cho tôi, thế cho nên tôi block hẳn thông tin liên lạc của hắn.
Một tuần sau khi Tần Dư bị tôi chặn, tôi và hắn gặp nhau ở một buổi họp mặt bạn bè. Qua ba tuần rượu, Tần Dư kéo tôi vào góc.