Tính sổ - 7 (END)
Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:32:27
Lượt xem: 1,900
Hai tháng sau, bốn nhà máy nhỏ kia đều đưa vật liệu xây dựng đạt tiêu chuẩn đến, tôi thuận lợi vượt qua cửa ải này.
Người gặp việc vui vẻ thì tinh thần sảng khoái, cho nên lúc Tần Quyết hẹn tôi ăn cơm, tôi rất sảng khoái đồng ý.
Tần Quyết bao trọn cả nhà hàng, giống như trong phim vậy, rất lãng mạn. Anh ta nâng ly rượu vang đỏ lên ý bảo tôi: “Chúc mừng em, công trình có thể tiến hành thuận lợi.”
Tôi cũng giơ ly rượu chạm cốc với Tần Quyết: “Cám ơn.”
Uống một ngụm rượu, Tần Quyết đặt ly xuống hỏi tôi: “Em có dự định gì với Trần Nghĩa không?"
Tâm tình tôi đêm nay thật sự rất tốt, ngay cả thái độ đối với Tần Quyết, cũng không lạnh nữa. Anh ta đã theo đuổi tôi hai tháng rồi, nói không rung động là nói dối
"Anh có muốn xem bộ mặt trà xanh của tôi không?”
Tần Quyết dừng lại một chút, nở nụ cười: “Muốn.”
Tôi lại giơ ly rượu lên: “Được, ngày mai cho anh xem.”
Tôi bảo Tiểu Đổng mời một ít phóng viên.
Ngày hôm sau, tan sở, toi vừa ra khỏi cửa công ty, các phóng viên liền vây quanh. Họ hỏi tôi lý do vì sao Trần Nghĩa không cung cấp vật liệu xây dựng cho tôi.
Tôi nhìn vào ống kính, vẻ mặt vô tội: “Tôi cũng không biết anh ấy có ý kiến với cấp trên hay là có ý kiến với tôi, nhưng không sao, tôi liên hệ với mấy nhà máy, tuy rằng quy mô nhỏ, nhưng tỷ lệ đạt tiêu chuẩn của bọn họ rất cao, tôi còn phải cảm ơn Trần Nghĩa, để cho tôi có cơ hội tốt như vậy.”
13
Video trả lời phỏng vấn của tôi nhanh chóng lan truyền trong nhóm bạn bè, thanh danh của Trần Nghĩa bị ảnh hưởng. Anh ta đứng ra giải thích rằng anh ta chỉ có ý kiến với tôi, nhưng điều này càng chứng minh là anh ta coi thường tôi.
Trần Nghĩa giúp Tần Dư coi thường tôi, người trong giới cũng tự nhiên đều đứng về phía tôi, dù sao thì tất cả mọi người đều thấy rõ thực lực của tôi như ban ngày.
Hơn nữa, sau dự án đó, có thể nói mạng lưới của tôi đã được cải thiện nhiều về chất lượng. Tôi ngưỡng mộ họ, hiện tại cũng trở thành người được họ ngưỡng mộ.
Mấy nhà máy kia vùng lên, cướp đi không ít mối làm ăn của Trần Nghĩa, đây đều là anh ta tự làm tự chịu. Thế nhưng anh ta vẫn còn mặt mũi tìm tôi.
Lúc tôi nhận được điện thoại của Trần Nghĩa là đang ở cùng một chỗ với Tần Quyết, anh nói muốn dẫn tôi đi cánh đồng hoa cải dầu để ngắm hoa.
Sau khi cúp điện thoại, Tần Quyết nói: "Anh đi cùng em.”
Tôi nghĩ ký và gật đầu.
Vừa gặp Trần Nghĩa, câu đầu tiên anh ta nói chính là: “Tống Nhiễm, cô giỏi thật, mấy câu đã khiến tôi tổn thất hơn mười triệu, bây giờ, tôi nhận mình đã thua.”
Tôi không nói gì, chờ Trần Nghĩa nói tiếp. Trần Nghĩa cũng không quanh co lòng vòng: “Chúng ta tiếp tục hợp tác, giá cả dễ dàng thương lượng.”
Tôi cũng không quen anh ta: “Anh biết cái gì gọi là một lần bất tín vạn lần bất tin không? Trần Nghĩa, anh đã lừa tôi một lần khiến tôi mất cảnh giác. Tôi sẽ không bao giờ cho anh cơ hội thứ hai."
Trần Nghĩa híp híp mắt, uy h.i.ế.p tôi: “Cô muốn trở thành kẻ thù của tôi à?"
Tôi cảm thấy Trần Nghĩa rất ngây thơ, sự uy h.i.ế.p của anh ta, tôi hoàn toàn không xem trọng.
Làm kẻ thù? Anh ta không thắng được tôi.
Trần Nghĩa cười nhạo: “Tại sao cô lại tự tin như vậy? Vì đang ở cùng Tần Quyết sao? Anh ta rất có thế lực, nhưng tôi tin anh ta là người thông minh, sẽ không vì cô mà đối đầu với tôi.
"Không liên quan gì tới Tần Quyết, Trần Nghĩa, chỉ là anh không có đầu óc mà thôi."
Trần Nghĩa đen mặt. Tôi đứng dậy đi chưa được mấy bước, giọng Tần Quyết vọng tới từ phía sau: “Tôi cam tâm tình nguyện vì Tống Nhiễm mà đối đầu với cậu.”
À, tôi nhớ ra, Tần Quyết ở ngay bàn bên cạnh tôi và Trần Nghĩa.
Anh nói xong liền đuổi theo tôi, cùng tôi đi ra ngoài.
Khoảnh khắc này đối với tôi mà nói Tần Quyết là đẹp trai nhất.
Chúng tôi ra khỏi quán cà phê.
Tôi nói tôi muốn đi xem hoa cải dầu ngay lập tức, Tần Quyết đồng ý, sau đó mở khóa xe ra. Tôi đi ra phía sau xe Tần Quyết, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói đầy điên cuồng.
“Tống Nhiễm, mày đi c..hết đi!”
Tôi ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn lại, thấy Sở Dao điên cuồng cầm một con d.a.o gọt hoa quả trong tay, nhằm tôi mà đ..âm.
Lúc đó đầu óc tôi trống rỗng, quên luôn né tránh.
Khi tôi lấy lại tinh thần, đã nghe thấy một tiếng rên rỉ đau đớn.
Là Tần Quyết! Cánh tay anh bị thương và mất rất nhiều máu.
Sau đó tôi nhìn thấy Tần Quyết không chế được Sở Dao.
14
Tôi đã gọi cảnh sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-so/7-end.html.]
Trên đường đến cục cảnh sát, Sở Dao mắng tôi là hồ ly tinh, là tiểu tam.
Lúc này tôi mới biết được, thì ra Tần Dư cũng thay lòng đổi dạ với tình cũ của hắn, dĩ nhiên là vì tôi, hắn nói với Sở Dao, hắn còn thích tôi.
Hiện giờ tôi không có tâm tư suy xét những thứ này, tôi chỉ quan tâm vết thương của Tần Quyết. Anh đã chặn nhát d.a.o đó cho tôi.
“Tần Quyết, chúng ta đến bệnh viện trước đi.”
Sắc mặt Tần Quyết có chút trắng bệch, nhưng lại cười quyến rũ: "Em đau lòng cho anh à? Em còn chưa đồng ý làm bạn gái của anh."
Tôi có chút tức giận: “Đây là lúc nào rồi? Anh đứng đắn một chút.”
Biểu tình Tần Quyết thật sự nghiêm túc: “Anh nghiêm túc, Tống Nhiễm, anh thích em, làm bạn gái của anh đi.”
「……」
Tim tôi đập nhanh hơn. Sau đó tôi nghe thấy tiếng ho của cảnh sát.
Đúng rồi, chúng tôi đang ở trên xe cảnh sát, chúng tôi phải đến cục cảnh sát lấy lời khai.
Tỏ tình trên xe cảnh sát, tôi thật muốn chú cảnh sát bắt Tần Quyết lại. Anh là tội phạm phóng hỏa trái tim!
Một tuần sau, vết thương của Tần Quyết được cắt chỉ.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, chúng tôi gặp Tần Dư.
Một tuần trước hắn đã bắt đầu gọi điện thoại cho tôi, còn chặn tôi ở công ty, tôi nhờ bảo vệ đưa hắn ra ngoài.
Lại nữa.
Tôi đã chán đến mức nhìn thấy hắn là thấy ghê tởm.
“Tần Dư, cút xa tôi một chút.”
Trạng thái của Tần Dư không được tốt lắm, trông rất chán chường: “Anh tới để xin lỗi em, Sở Dao mới... Tiểu Nhiễm, em cho anh một cơ hội nữa, người anh yêu, thật ra là em."
"Không, Tần Dư, anh chỉ yêu bản thân mình, anh ở cùng tôi thì hoài niệm Sở Dao dịu dàng, nhưng sau khi hai người hợp lại anh mới phát hiện, Sở Dao cái gì cũng không giúp được anh, người nhà của anh cũng không chấp nhận cô ta, mỗi ngày cô ta chỉ biết khóc rồi lại khóc, thế nên anh mới nghĩ tôi tốt hơn.
“Tình yêu của anh, đều là kết quả cân nhắc cái được cái mất, cho nên anh đừng nói anh yêu tôi, cũng đừng nói anh yêu bất kỳ ai khác, loại người như anh, đơn giản là không xứng được yêu.”
Tôi nói xong, liền kéo Tần Quyết rời đi.
Chuyện sau đó của Tần Dư và Sở Dao, tôi đều nghe Tần Quyết nói.
Tuy rằng Tần Quyết không thường xuyên về nhà họ Tần, nhưng rốt cuộc cũng người nhà họ Tần.
Mỗi lần anh trở về, đều có thể nghe thấy Tần Dư và Sở Dao cãi nhau, cũng là bởi vì cuộc điện thoại kia của tôi, nhưng tất cả đã qua rồi.
Sở Dao là kẻ âm mưu gi..ết người, sẽ bị kết án, nếu Tần Dư còn mặt mũi, có lẽ hắn sẽ không làm phiền tôi nữa.
À, còn một điều nữa.
Tần Quyết vẫn tiếp tục theo đuổi tôi, mặc kệ mưa gió, rất có kiên nhẫn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi thì đúng là có rung động, nhưng đối với một người kiêu ngạo như tôi, đương nhiên không thể dễ dàng đồng ý với Tần Quyết, dùng mỹ từ thì là đang thử thách sự kiên nhẫn của anh, nhưng tôi biết thực ra mình có chút tự phụ.
Cũng may, tình yêu của tôi nở hoa kết quả. Tần Quyết đối với tôi phải bỏ ra tận trăm phần trăm kiên nhẫn. Cho nên, sau khi anh theo đuổi tôi tròn một năm, tôi hẹn anh gặp mặt ở cánh đồng hoa cải dầu.
Ngày đó, ánh mặt trời trong lành, gió nhẹ xen lẫn hương thơm dịu dàng. Tôi đứng đối mặt với Tần Quyết.
"Chào bạn trai của em!"
(--END--)
---------------
Phu quân ta xuất thân từ nghìn năm sau, hắn nói với ta bình đẳng giới, nói về chế độ "Nhất phu nhất thê" (một vợ một chồng).
Hắn kể cho ta nghe về phong trào nữ quyền một nghìn năm sau, sự giải phóng nữ tử và nữ tử có thể nâng đỡ một nửa bầu trời.
Cho đến một ngày, hắn nói với ta rằng hắn muốn nạp một thiếp.
Ta gật gật đầu: "Được, nhưng chúng ta hãy hòa ly trước."
-----
Đọc full NỮ THƯƠNG NHÂN KHƯƠNG CHỈ tại Monkeyd