Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 172 : Thuốc Keo Dán Chó
Cập nhật lúc: 2024-07-21 17:45:23
Lượt xem: 39
Tự bạo?
Nực cười.
Không nghĩ tới có nhiều đứa ngu xuẩn không biết tự lựa sức mình muốn bắt chước tiết mục kinh điển của đại ca ngu ngốc tự bạo kia, nhưng toàn bộ đều là vẽ hổ không thành ngược lại lại thành chó!
Bắt chước bừa !
Tục ngữ nói, không có khoan kim cương thì đừng mong làm được đồ sứ, dẫn động hệ thống nguồn năng lượng để tự bạo cần lực khống chế mạnh đến mức nào? Huống hồ nguồn năng lượng dự trữ của cơ giáp đồ cổ lại rất hữu hạn, đại ca ngu ngốc tự bạo người ta chính là dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ cưỡng chế nén mấy quả pháo lại và tự chế tạo ra một quả pháo siêu cường có mật độ cực cao, sau đó còn khéo léo mượn hỏa lực của đối thủ mới thuận lợi tự mình kích nổ thành công nổ c.h.ế.t đối thủ.
Tóm lại ---
Tất cả nhìn có vẻ đơn giản, dễ dàng nhưng thật đúng là không phải có thể dễ dàng bắt chước được.
Từ sau tối hôm qua video đối chiến được lan truyền, trận đấu đêm nay đã xuất hiện mấy chục đến hơn trăm dũng sĩ hoặc có thể nói là ngu ngốc muốn dựa vào cơ giáp đồ cổ tự bạo không phải mất phí tổn nào để nổ c.h.ế.t đối thủ dành được chiến thắng của trận đấu.
Kết quả thì sao?
Cả đám bị vả mặt bôm bốp, quả thực quá thê thảm.
Ngay lúc này, từ khán giả trên khán đài đến Độc Bá Vũ Trụ trong đấu trường đều nghĩ Quý Dữu như vậy, tính toán của cô có lẽ chính là áp sát cơ giáp của đối thủ sau đó kích hoạt cơ giáp của mình tự bạo.
Tự tìm chết.
Cơ giáp rách nát có ít năng lượng như vậy, toàn bộ kíp nổ có thể tạo được một chút tia lửa không?
Mọi người rất chờ mong ---
Sau đó ---
Khán giả buồn bực: "A?"
Sao còn chưa tự bạo thế này?
Cho dù là cơ giáp đồ cổ hay Phong Dực thì chúng đều có kích thước nhỏ, đặc biệt là Phong Dực, nó là một bộ cơ giáp loại hình tốc độ, thân máy rất nhẹ và linh hoạt, trong tất cả các thiết kế, kiểu thiết kế này cũng là vì tối ưu hóa tốc độ của nó.
Sau đó ---
Ưu điểm vốn nên lấy làm kiêu ngạo nhưng vào lúc này lại thành khuyết điểm của Phong Dực, bởi vì sau khi Quý Dữu ôm lấy Phong Dực liền khóa chặt phần đầu của Phong Dực, cả bộ cơ giáp đều treo trên thân máy của đối thủ, Độc Bá Vũ Trụ điều khiển Phong Dực muốn dùng vũ lực để hất đối thủ xuống nhưng Độc Bá Vũ Trụ bỗng phát hiện một sự thật đáng sợ:
Con hàng này chẳng khác nào thuốc cao dán da chó, vậy mà vung không xuống!
Đáng giận!
Nhưng Độc Bá Vũ Trụ không muốn diễn xiếc khỉ cho người khác xem, lập tức cậu ta rút ra một thanh vũ khí lạnh là kiếm Huyền Thiết! Trở tay đ.â.m một nhát kiếm.
Răng rắc ---
Kiếm này c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn đ.â.m thẳng vào khoang điều khiển của cơ giáp đồ cổ, nháy mắt cửa sổ xuất hiện một vết nứt.
Nhưng Quý Dữu vẫn bất động, cô vẫn khóa c.h.ặ.t đ.ầ.u của đối thủ.
Gắtgao.
Thật chặt.
Tư thế này theo kiểu hai ta sẽ ôm đến thiên hoang địa lão, ôm cho đến phút giây cuối cùng cũng không buông tay, dù đột nhuên có một người chạy ra nói cho Quý Dữu: "Chồng cô mang theo cô em vợ cuỗm tiền chạy rồi." Thì Quý Dữu vẫn không chịu buông tay.
Hình ảnh này ~
Cay mắt thật!
Khán giả A: "A này ~ Có chuyện gì vậy? Sao không ném nổi thuốc cao dán da chó thế?"
Khán giả B: "Hàng này xuất xứ từ keo cường lực sao?"
Khán giả C: "Xem kịch ! Xem kịch ! Tiết mục vừa ra là tôi ghi hình rồi! Mẹ a ~ Đây là chuyện tình yêu cảm động đất trời gì a?"
Khán giả D: "Dựa vào nha! Còn đánh nhau làm gì nữa! Mời hai người lập tức, lập tức nhanh chóng kết hôn ngay tại chỗ!"
Nghe xung quanh ồn ào huyên áo, Độc Bá Vũ Trụ sờ mồ hôi lạnh trên trán: Đám ngu xuẩn xem náo nhiệt không sợ phiền phức này, chẳng lẽ không thể nói một câu tiếng người sao?
Tại thời khắc này ---
Thực ra Độc Bá Vũ Trụ gặp phải phiền toái, không chỉ mỗi chuyện đối thủ quấn trên người mình ném thế nào cũng không nổi mà còn --- Đối thủ phát động công kích tinh thần tới mình.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Khoảng cách của hai người quá gần, thậm chí cách một lớp phòng hộ, cách một lớp vỏ cơ giáp thật dày và khoang điều khiển nhưng không biết vì sao tinh thần lực của con hàng này vẫn ngoan cường xâm nhập từng chút từng chút một.
Độc Bá Vũ Trụ túa ra mồ hôi lạnh, trong nháy mắt phủ kín cả khuôn mặt.
Bịch ---
Bịch ---
Bịch ---
Cường độ va chạm tăng dần lên ---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-172-thuoc-keo-dan-cho.html.]
Độc Bá Vũ trụ không dám phân tâm, cậu ta vững vàng điều khiển cơ giáp, dốc toàn lực c.h.é.m đối thủ! Bởi vì thân máy của hai người dính sát vào nhau, lúc này đã không có cách nào sử dụng pháo, cũng không có cách nào sử dụng vũ khí nóng khác, sợ hại người hại mình.
Chỉ có vũ khí lạnh dùng tốt nhất.
Một kiếm.
Hai kiếm.
Ba kiếm.
......
Sau khi c.h.é.m vô số lần, cuối cùng đã tấn công vào trong khoang điều khiển của đối thủ, Độc Bá Vũ Trụ thấy vui vẻ bèn nhanh chóng quyết định c.h.é.m lên người đối thủ.
Đúng lúc này ---
Quý Dữu nhìn như không làm gì vẫn luôn quấn chặt lấy Phong Dực đột nhiên tập trung chú ý vươn cánh tay cơ giáp ra đoạt kiếm Huyền Thiết của đối thủ rồi giơ tay c.h.é.m vào cổ đối thủ ---
Cơ hội tới!
Độc Bá Vũ Trụ không sợ hãi mà còn thấy mừng rỡ, đối thủ chỉ ôm mình bằng một tay, đúng là thời điểm tốt nhất để vùng vẫy thoát khỏi, cậu ta lập tức ra sức đong đưa thân máy, cũng rút khẩu pháo ra chuẩn bị dùng hết sức đánh chó mù đường bất cứ lúc nào
Nhưng mà ---
Quý Dữu vẫn bám chắc trên người cậu ta không rơi xuống.
Sắc mặt của Độc Bá Vũ Trụ đen xì.
Làm gì thế?
Đành chấp nhận không thoát khỏi thuốc cao dán da chó này sao?
Ở nơi không ai nhìn thấy, Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi chỉ đạo: "Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tam...... Đây là lúc khảo nghiệm sáu anh em chúng bây đấy, chờ đến khi ta cố ý lộ ra sơ hở thì chúng bây điên cuồng tấn công máy kết nối tinh thần ở khoang điều khiển của đối thủ, biết chưa?"
Lão Đại ngẩng đầu lên.
Lão Nhị theo sát phía sau.
Trận địa của Lão Tam đã sẵn sàng đón quân địch.
Cơ thể vừa ngắn vừa nhỏ của Lão Tứ bành trướng vô số lần chỉ trong nháy mắt, gần như vượt qua độ to béo của Lão Đại. Thấy cảnh tượng như vậy, Quý Dữu không biết nói sao, xem ra trước kia mình coi thường đứa nhỏ lanh lợi là Lão Tứ này rồi a.
Lão Ngũ lết cơ thể suy yếu của mình cũng chờ xuất phát.
Lão Lục nhìn chằm chằm vào một chỗ nào đó, nhìn rất chăm chú, vẫn không nhúc nhích.
......
Trong thế giới tinh thần, tất cả đồ lười này bị tình thế trước mắt kích thích, một đám như được tiêm m.á.u gà, không tìm lại mặt mũi là tuyệt đối không được!
Đây không chỉ liên quan đến riêng cuộc chiến đấu của tôn nghiêm!
Đây còn là cuộc chiến về lãnh địa!
Dưới gầm trời này không có giang sơn nào mà sáu anh em chúng nó không đánh chiếm được!
Sáu sợi tơ lười biếng bị một câu nhẹ bẫng của Quý Dữu kích thích đến, kích thích đến nhiệt huyết sôi trào! Hận không thể mở mang bờ cõi, quét sạch tất cả kẻ địch!
Quý Dữu: "Chuẩn bị ---"
Cùng lúc đó, giọt mồ hôi trên trán của Độc Bá Vũ Trụ càng lúc càng to như hạt đậu, từng hạt từng hạt lăn xuống! Gì thế này? Cảm giác sởn tóc gáy càng ngày càng nhiều thêm là sao?
Có thể---
Làm sao lại thế chứ?
Mình có tinh thần lực cấp S, bản thân mình hoàn toàn có thể chịu được các đòn tấn công tinh thần lực bình thường a.
Khán giả A: "Hai tên này lại ôm nhau!"
Khán giả B: "Thiên hoang địa lão là đây chứ đâu."
Khán giả C: "Không đánh nữa thì đứng trách chúng ta ném trứng thối lên người các cậu!"
Biểu cảm của khán giả C cứng lại: "Thấy hơi kỳ quái, hai người đang giao chiến tinh thần lực sao? Nhưng --- Không giống mấy cơ mà! Không đúng --- Uy áp mạnh thật, là ai?"
Răng rắc -
Cánh tay Quý Dữu ôm chặt lấy cái đầu to của đối thủ vang lên một tiếng rất nhỏ, lập tức Độc Bá Vũ Trụ tóm được cơ hội bèn điên cuồng phát động tấn công ---
Quý Dữu cắn răng: "Lên!"
Oanh ---
Bỗng nhiên sắc mặt của Độc Bá Vũ Trụ trở nên trắng bệch, cũng trong nháy mắt đó hét một tiếng thảm thiết.