Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 19: Tiến Vào Dã Ngoại
Cập nhật lúc: 2024-07-02 06:20:51
Lượt xem: 59
Tạ Linh Chi rất tự hiểu lấy mình, lập tức im lặng, không yêu cầu Ryan đưa cô đi cùng nữa. Một đoàn người vội vã bước đi, chẳng mấy chốc đã đến biên giới khu Tây. Ryan trước dừng lại, mọi người đi theo dừng lại ở bên cạnh lưới bảo vệ, từ xa nhìn ra bên ngoài, bên ngoài lưới bảo vệ là đất vàng cháy xém vô tận, mắt thường không thấy được một tia màu xanh lục nào. Đất đai không chỉ ở khu Tây, còn có khu Đông và khu Bắc, 90% đất đai trên hành tinh này quá cằn cỗi , hoang vu và cạn kiệt. Việc thiếu tài nguyên đã dẫn đến khả năng phát triển trên tinh cầu 101.
Vì vậy, nó chỉ có thể biến thành một hành tinh phế thải.
Ryan cùng nhân viên bảo vệ lưới thương lượng sau khi được phép xuất cảnh dẫn đoàn người đến điểm tập kết lên phi thuyền treo lơ lửng xuất phát. Vào mùa này trong năm, có rất nhiều người đi vào dã ngoai thu thập Thiết Lê Mộc , vì ở giữa có lưới bảo vệ kiên cố nên nhiều người không thể thoát ra ngoài . Để lẻn ra ngoài, thậm chí họ còn phá hủy cả lưới bảo vệ . Sau này sự việc trở nên nghiêm trọng và lặp đi lặp lại . Để chuẩn hóa việc quản lý, người quản lý đặc biệt đặt ra một số quy định:
1_ Tất cả những người ra ngoài đều phải chịu trách nhiệm về sự an toàn tính mạng của mình, nếu gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào chính phủ sẽ không cử người cứu hộ.
2_ Bảo vệ sẽ mở cửa lúc 8 giờ sáng.
3_ Lúc 6 giờ chiều, sẽ đóng lưới bảo vệ đúng giờ và không đợi quá thời gian quy định .
4_Tất cả những người ra ngoài phải đóng phí " 1 tín dụng" thuế cho mỗi người .
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Đối với 4 điểm này, chỉ cần ký trước thỏa thuận, bất kỳ ai muốn khám phá bên ngoài đều sẽ được văn phòng hành chính hành tinh cho phép. Dòng người liên tục đến nơi hoang dã để phiêu lưu, nên một số khí cầu chở khách đặc biệt đã được tạo ra để thu hút hành khách, khi bay một chuyến bạn chỉ cần bỏ ra một điểm tín dụng để bay thẳng đến điểm xuất phát cố định ở vùng ngoại ô, nơi tạo điều kiện thuận lợi rất nhiều cho các nhà thám hiểm. Dù sao nếu ở nhà không có kỵ giáp cũng không có phi thuyền hay xe bay , bạn chỉ dựa vào đôi chân của mình để đi bộ, không biết phải mất bao lâu mới đến được khu biên giới nơi có tài liệu sinh trưởng .
Quý Dữu và những người khác lên phi thuyền. Đó là một phi thuyền nhỏ chỉ có thể chở 50 người một lúc, khi Qúy Dữu và những người khác lên đó số người vừa vặn đạt tới 50. Khi phi công nhìn thấy số người đã đủ anh ta vội vàng khởi động phi thuyền . Phải mất 5 phút để thực hiện một chuyến khứ hồi, khí cầu chở khách chỉ có một giờ mỗi sáng để đón khách. Tính ra nó chỉ có thể chở khách tới đa sáu lượt, nên người điều khiển muốn nắm bắt thời gian. Dù chỉ vận chuyển một chuyến nhiều thời gian hơn, anh ta có thể kiếm thêm hàng chục điểm tín dụng .
Ước chừng khoảng 5 phút sau phi thuyền dừng lại ở một nơi rất rộng từ nơi này xa xa nhìn lại, mơ hồ có thể thấy rất nhiều bụi cây, những bụi cây là mục tiêu của Quý Dữu và những người khác, cách xa một chút nơi này thảm thực vật phong phú hơn rất nhiều, nhưng độ nguy hiểm cũng theo đó tăng lên, còn ở khoảng cách xa hơn bằng mắt thường có thể nhìn thấy một mảnh màu xanh đậm không thể phân biệt rõ ràng tình huống cụ thể bên trong. Trên thực tế tinh cầu phế liệu số 101 không phải là khu vực sa mạc hoàn chỉnh, ở trung tâm đất liền có một khu rừng rậm rất tươi tốt, khu rừng rậm này nằm sâu trong khu Tây nên trong có rất nhiều tinh thú và cũng có rất nhiều nguy hiểm. Đơn giản là không ai dám đặt chân vào đó một cách dễ dàng .
Sau khi tất cả 50 người rời khỏi phi thuyền, phi thuyền nhanh chóng rời đi. Những người xuống phi thuyền đều mặc quần áo bảo hộ trên tay mang theo giỏ và bao tải, tất nhiên cũng có người tay trống trơn và quần áo thoải mái, kỳ thực những người này có mang công cụ nhưng đã được đặt vào bên trong nút không gian. Chỗ mọi người đang đứng là điểm dừng chân tạm thời do những thương nhân kinh doanh khí cầu thiếp lập, mấy bụi cây gần đó đã được đốn trụi, nếu muốn thu thập Thiết Lê Mộc chất lượng tốt hơn thì phải đi sâu vào bên trong.
Bà Jenny hỏi: " Ryan hôm nay chúng ta tìm hướng nào? "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-19-tien-vao-da-ngoai.html.]
Ryan nhìn về phương xa, trầm ngâm một lát rồi nói: " Ta định đi hướng Tây Nam. "
Bà Jenny nói: " Trong trường hợp này, chúng ta sẽ cùng con đi về hướng Tây Nam nhưng chúng ta sẽ chỉ ở rìa chứ không đi vào bên trong, được chứ ?
Giá trị lực lượng của Ryan rất mạnh nên việc ở gần anh ấy sẽ dễ dàng nhận được sự giải cứu của anh ấy.
Ryan nghe vậy, gật đầu: " Ân, các người đi theo ta tới a."
Tạ Linh Chi nhìn qua bóng lưng cao lớn của Ryan, ánh mắt si mê...... Nghe xong Ryan nói gì, cô chạy chậm đến bên cạnh anh, vẻ mặt ngưỡng mộ nói: " Anh Ryan có mang theo cơ giáp không nha ? "
Nếu bạn dám đột nhập vào khu vực sâu một mình, bạn không thể làm được nếu không có cơ giáp . Và sở hữu một bộ cơ giáp là ước mơ của mọi người. Ryan không nói gì. Tạ Linh Chi không nhận được hồi âm cũng không cảm thấy khó chịu. Dù sao Ryan cũng là người ít nói, không trả lời cũng là chuyện bình thường. Ryan dẫn đầu theo sát là Tạ Linh Chi, bà Jenny, Leah, Qúy Dữu đi ở giữa, Tạ Xuyên Khung tình nguyện đi ở phía sau, cả nhóm chậm rãi đi về phía Tây Nam, có người nhìn thấy còn cho rằng Ryan có giá trị vũ lực cừơng đại. Cũng có người muốn đi theo để được hưởng chút bảo hộ, nhưng cũng có người không muốn mạo hiểm nên chỉ đi xung quanh điểm đón khách của phi thuyền, nhặt nhạnh những thứ tốt còn sót. Tạ Linh Chi thoáng nhìn thấy những cái đuôi nhỏ, không khỏi bĩu môi, quay đầu hỏi Ryan: " Anh Ryan, anh cứ để họ đi theo sao? Sao không đuổi họ đi?"
Cô cảm thấy nếu có nhiều người đi theo như vậy, sau này nhất định sẽ cướp đồ của cô. Ryan khẽ cau mày, kỳ thực hắn không quen với Tạ Linh Chi nói chuyện ồn ào, dọc đường đi, Tạ Linh Chi ở bên cạnh hắn nói chuyện rôm rả hỏi han không ngừng nghỉ, Ryan có chút bất lực trước sự ồn ào này, không nguyện ý trả lời chỉ thỉnh thoảng trả lời. Anh thích những người đồng đội trầm tĩnh, nhưng đây là lần đầu tiên Tạ Linh Chi khám phía khu Tây Nam. Cô ấy có vẻ rất phấn khích và rất tò mò trên đường đi. Anh suy nghĩ cô chỉ là một cô bé nên anh không muốn làm hỏng cuộc vui nên không nói gì cả. Ước chừng nửa giờ sau, nhìn thoáng qua nơi này, có không ít Thiết Lê Mộc, một số người đi theo phía sau đội Ryan nhịn không được lần lượt dừng lại, bắt đầu lấy dụng cụ ra thu thập. Sau đó gặp một khoảng nhỏ Thiết Lê Mộc và dừng lại tiếp một bộ phận.
...........
Bằng cách này, đội ngũ dần giảm bớt một phần lớn, cuối cùng ngoại trừ Quý Dữu, Tạ Linh Chi , Leah và Tạ Xuyên Khung mấy người, ngoài ra không còn người ngoài nữa. Sau khi tiến vào rừng rậm, Qúy Dữu ôm chặt chiếc rìu đề cao cảnh giác lên mức cao nhất, sợ đột nhiên gặp phải tình huống ngoài ý muốn, những người khác cũng vậy, ngay cả Tạ Linh Chi vốn đang ồn ào cũng siết chặt vũ khí, không còn ầm ĩ nhiều nữa. Ngoài tiếng gió nhẹ, còn có tiếng bước chân của nhiều người đang đi lại xung quanh .
Sau khi leo qua một ngọn đồi, Ryan đột nhiên nói: " Lần trước tôi đã đến đây, đi bộ thêm 10 phút nữa là vào bên trong. Có một khu vực rộng lớn mọc rất nhiều Thiết Lê Mộc chất lượng tốt, mấy người ở chỗ này thu thập, khu vực phụ cận phía trước tôi đã nhìn qua và không có những con tinh thú tồn tại .
Tạ Xuyên Khung nói:" Anh Ryan, anh dẫn đường đi."
Một đường khó khăn, Ryan dừng lại nói: " Đến rồi ".