Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 230 : Đàn Chị Thiên Sứ
Cập nhật lúc: 2024-07-30 20:43:32
Lượt xem: 44
Chờ đợi là cả một quá trình dày vò.
Nhưng cuối cùng, cả đội ngũ dần dần dịch về phía trước, số người xếp hàng phía trước dần dần ít đi, cho đến khi Quý Dữu liếc mắt nhìn thấy đàn chị xinh đẹp Thi Nhã cúi đầu, đeo găng tay, đứng ở cửa sổ múc cơm.
Trong nháy mắt đó, Quý Dữu cảm giác nhịp tim của mình, không hiểu sao tăng nhanh mấy phần.
Trời ạ.
Thật sự là đàn chị thiên sứ a.
Quý Dữu vui mừng đến rơi nước mắt.
Đã bao lâu ?
Đã bao lâu không gặp rồi ?
Đến cùng đã trôi qua bao lâu ?
Mặc dù chỉ mới qua một tuần lễ, nhưng cô cảm thấy đã trôi qua cả một thế kỷ không nhìn thấy đàn chị Thi Nhã rồi đó a?
Ở cửa sổ múc cơm, tựa hồ phát giác được ánh mắt của Quý Dữu, Thi Nhã ngẩng đầu lên, cùng ánh mắt của Quý Dữu chạm nhau, trong ánh mắt của Thi Nhã không có bất kỳ cảm xúc nào, khóe miệng của cô ấy hơi nhếch lên, sắc mặt hoàn toàn lạnh băng như trước.
Nhưng--
Chỉ là một ánh mắt nhàn nhạt chạm nhau, Quý Dữu đã cảm động.
Quả nhiên !
Quả nhiên là đàn chị Thi Nhã !
Là đàn chị thiên sứ, không lầm được !
Quý Dữu vui vẻ, nở nụ cười với đàn chị Thi Nhã, không mang theo nịnh nọt cũng không mang theo ý tứ gì, cô chỉ là muốn đối với đàn chị Thi Nhã cười một chút mà thôi.
Nhưng mà--
Mặt của đàn chị Thi Nhã không biểu lộ gì chỉ cúi đầu xuống tiếp tục múc cơm.
Mặc dù không được chị Thi Nhã đáp lại, nhưng Quý Dữu cũng không cảm thấy khó chịu một chút nào. Chị ấy là người rất nhạy cảm, tính tình chị Thi Nhã lạnh lùng, theo lý hẳn sẽ tạo khoảng cách rất lớn và mang đến cho người khác cảm giác xa lạ.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Thế nhưng--
Trong ánh mắt cùng thái độ của đàn chị Thi Nhã, Quý Dữu cảm nhận được chị ấy đối với mình không có ác ý cùng lạnh nhạt.
Một người.
Hai người.
Ba người.
........
Cuối cùng đến lượt Quý Dữu, trước tiên Quý Dữu nở nụ cười với đàn chị Thi Nhã, mới nói"Đàn chị, em muốn mua một cây bánh quẩy, một cái bánh kếp, cộng thêm một ly sữa đậu nành, mặt khác, còn muốn một trứng gà chân dài ."
Lần trước, sau khi ăn qua trứng gà chân dài, Quý Dữu liền nhớ mãi không quên cái mùi vị kia, mặc dù gọi là trứng nhưng vẫn khác trứng gà rất nhiều, đặc biệt là mùi vị thơm ngon không thể giải thích được.
Thậm chí--
Cô có chút nghi ngờ đây là âm mưu của đàn anh Hà Tất và cả lãnh đạo căng tin, cố tình khuyến mãi giá rẻ để học sinh dùng thử, sau đó nghiện không nhịn được.
Thi Nhã không nói gì, cúi đầu lấy đĩa thức ăn ra, đặt từng món mà Quý Dữu yêu cầu lên rồi đưa cho Quý Dữu.
Quý Dữu cầm lấy đĩa cơm chuẩn bị rời đi, nhưng Quý Dữu lại do dự mãi, lấy hết can đảm hỏi: "Đàn chị Thi Nhã, chị có thể cho em số liên lạc của chị được không? Thực sự không được.....Số liên lạc trên Tinh Võng cũng được ạ."
Thi Nhã sững sờ.
Trầm mặc.
Trong không gian, dường như một bầu không khí lúng túng.
Quý Dữu cho rằng mình nhất định sẽ bị cự tuyệt, nhưng đột nhiên lại nghe đàn chị Thi Nhã nói :" Chị thêm em làm bạn."
Quý Dữu sững sờ và kinh ngạc:" Chị biết số liên lạc của em à ?"
Thi Nhã gật đầu, tích chữ như vàng :"Ừm."
Quý Dữu trừng lớn mắt, đang muốn nói thêm một chút, sau lưng Thịnh Thanh Nham đã không kiên nhẫn được nữa, thúc giục nói :" Đã nói xong chưa a? Nói xong rồi thì có thể hay không tránh ra để nhân gia mua đồ ăn sáng a? Nhân gia muốn c.h.ế.t đói rồi a."
Quý Dữu vội vàng tránh ra, đứng ở một bên cửa sổ.
Thịnh Thanh Nham nhanh chóng nói ra danh sách bữa sáng mình muốn mua.
Thi Nhã không có lên tiếng, yên lặng chuẩn bị những thứ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-230-dan-chi-thien-su.html.]
Quý Dữu đứng sang một bên, yên lặng quan sát, sau khi thấy Thi Nhã làm xong cho Thịnh Thanh Nham tiểu khả ái chọc người ghét này, cô mới nghiêng đầu qua cửa sổ múc cơm nói với đàn chị Thi Nhã: "Đàn chị, số liên lạc của em là *******, chị kiểm tra một chút có phải hay không a? Tuyệt đối không nên nhầm lẫm a, nếu chị chưa có kết bạn, em sẽ kết bạn với chị sau a."
Thi Nhã ngước mắt, gật gật đầu.
Quý Dữu lúc này mới yên tâm bưng đĩa thức ăn, đi ra ngoài.
Quý Dữu vừa rời đi, Thi Nhã ngẩng đầu, nhìn qua bóng lưng mảnh khảnh của cô , khóe miệng lộ ra một tia cười hơi bất đắc dĩ, nhưng nụ cười chỉ là một cái thoáng qua, nhanh đến mức gần như không nhìn thấy, phảng phất căn bản không tồn tại.
Quý Dữu tìm một cái vị trí, ngồi xuống an tĩnh hưởng thụ bữa ăn sáng của mình.
Cô uống trước sữa đậu nành, sữa đậu nành này vị rất đậm, nhưng không có mùi tanh của hạt đậu, hẳn là rang hạt đậu trước rồi mới xay, tóm lại, hương vị phi thường đậm đà.
Quý Dữu uống một hớp nhỏ, cắn một cái bánh kếp.
Cái bánh kếp này, còn có mùi thơm lúa mì rất nồng đậm, khi cắn một miếng sẽ tràn ngập mùi thơm của thực phẩm tự nhiên, so sánh với đồ ăn tổng hộp, hoàn toàn không phải là một cấp bậc, khó trách giá cả đắt hơn nhiều như vậy a.
Tiếp theo, là bánh quẩy, cái bánh quẩy này bông xốp, mềm mại, vỏ còn có mùi thơm cháy khét......
Mặc dù Quý Dữu không nỡ ăn nó chỉ trong một miếng, ăn đến rất chậm, nhưng bánh quẩy, sữa đậu nành, bánh kếp, vẫn nhanh chóng hết sạch. Quý Dữu cuối cùng cũng hướng mắt về cái trứng gà chân dài còn lại:
A?
Cái trứng gà chân dài này, như thế nào khi mua của đàn anh Hà Tất trước kia có chút hơi không giống nhau?
Nhưng chính xác là ở đâu?
Màu sắc, vỏ trứng, chủng loại, đều cho thấy cũng là trứng gà chân dài a.
Không có vấn đề gì a.
Nhưng mà --
Vẫn cảm thấy có chút không giống nhau.
Quý Dữu đang thắc mắc thì đột nhiên nghe thấy Thịnh Thanh Nham ở phía đối diện, tức giận chất vấn: " Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a, vì cái gì trứng gà của cậu so với nhân gia to hơn như vậy a!"
Quý Dữu theo ánh mắt của Thịnh Thanh Nham, nhìn vào đĩa thức ăn của cậu:
Oh--
Nếu như trứng gà chân dài của Thịnh Thanh Nham có kích thước bằng một quả trứng bình thường thì quả trứng của Quý Dữu chính xác là có kích thước bằng một quả trứng ngỗng a a!
Chênh lệch, gần tới gấp đôi!
Quý Dữu lập tức biết kỳ quái ở chỗ nào.
Thịnh Thanh Nham ai oán xong, đột nhiên đưa tay ra, Quý Dữu cũng kịp thời đưa tay trong nháy mắt, bắt được trứng gà chân dài của mình.
Thịnh Thanh Nham ra tay thất bại.
Quý Dữu lườm cậu ta một cái, nói: "Thổ phỉ, bị cậu cướp một lần là tớ sơ sót, cậu đời này cũng đừng nghĩ từ trong tay của tớ cướp đồ ăn lần thứ hai !"
Thịnh Thanh Nham mím môi, nói: "Không phải chỉ ăn của cậu một miếng sườn kho a, cậu làm sao để ý nhiều như vậy a ?"
Quý Dữu tiếp tục trừng cậu ta, tức giận nói: "Đứng nói chuyện không đau sốc hông, cậu thử cho tớ cướp một lần xem?"
Thịnh Thanh Nham: "......"
Quý Dữu không để ý tới hàng này nữa, cúi đầu bốc quả trứng gà chân dài của mình ra, bởi vì hôm nay vội vàng xin số liên lạc của đàn chị Thi Nhã nên cũng không để ý những cái này vốn cho rằng hôm nay sẽ không được nhận được sự ưu ái của đàn chị nhưng vạn vạn lần không nghĩ tới a!!!
Đàn chị vẫn là yêu cô đó a.
Trong lúc nhất thời, Quý Dữu cảm động đến mức muốn khóc.
Giờ này khắc này, Quý Dữu rất muốn nói với đàn chị Thi Nhã một câu: " Đàn chị Thi Nhã, chị là người em thích a, em vĩnh viễn vĩnh viễn thích chị oa!!!"
Quý Dữu đưa tay, nhẹ nhàng gõ xuống vỏ trứng gà, rất nhanh, nghe thấy tiếng vỏ vỡ giòn tan, Quý Dữu theo chỗ vỏ vỡ ra, đem trứng gà đẩy nhẹ một chút, sau đó lộ ra cả lòng trắng trứng trắng mịn, tinh tế, bóng loáng.
Quý Dữu cắn một cái, con mắt trong nháy mắt sáng lên:
Hóa ra đây là có hai lồng đỏ, khó trách so với trứng gà chân dài thông thường to hơn.
Quả nhiên --
Đàn anh Hà Tất là đàn ông cặn bã a, cho mình là trứng gà nhỏ như trứng chim sẻ.
Chỉ có đàn chị Thi Nhã mới thật sự là thiên sứ oa!