Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 268 : Thịt Bò Khô

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-06 18:51:26
Lượt xem: 28

Sở dĩ tinh hạm chở vật tư này, neo đậu ở không gian bên ngoài của Trạm vũ trụ Đào Viên là do hàng rào bảo vệ trên Trạm vũ trụ Đào Viên bị lỗi. Đội ngũ kỹ thuật hiện đang nỗ lực sửa chữa và hàng rào bảo vệ chỉ có thể mở ra một lối mở nhỏ cục bộ. Tinh hạm này lớn đến mức không thể vượt qua hàng rào. Vì vậy, công việc bốc dỡ vật tư chỉ có thể thực hiện tạm thời bằng nhân lực.

 

Đây cũng chính là lý do khiến các học sinh như Quý Dữu xuất hiện ở đây.

 

Việc vận chuyển vật tư này rất nhàm chán và buồn tẻ, phải lặp đi lặp lại một hành động đơn điệu nhưng không có học sinh nào phàn nàn, ai cũng nghiêm túc làm công vệc trước mắt.

 

3 phút.

 

Quý Dữu tự tính toán, cô sẽ phải mất ba phút để vận chuyển một thùng vật tư lên tinh hạm nhỏ.

 

Vì thế--

 

Liệu tốc độ di chuyển gạch của cô có thể được rút ngắn lại không?

 

Ở đây, một bên Quý Dữu vận chuyển gạch, cô kỳ thực đang chú ý đến các bạn học xung quanh mình:

 

Sở Kiều Kiều có thể hoàn thành trong 2 phút 25 giây, thời gian nhanh nhất thậm chí còn đạt tới 2 phút.

 

Nhạc Tê Quang tương tự như Sở Kiều Kiều, nhưng vẫn kém hơn Sở Kiều Kiều một chút.

 

Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên, hai học sinh cấp S hàng đầu về sức mạnh tinh thần, thể chất yếu hơn một chút, trung bình họ tồn tại được khoảng 2 phút 40 giây

 

Thịnh Thanh Nham ở đâu? 

 

Ở phương diện này tiểu khả ái làm cay mắt, có chút làm cho người ta không thể tưởng tượng. Cậu ấy có thể đạt được 2 phút 01 giây khi nhanh, hoặc có lúc có thể đạt đến 4 hoặc 5 giây khi chậm, pháp huy có tốt hay không toàn bộ là nhờ vào ánh mắt của cô giáo Mục kiếm Linh có dừng lại ở trên người của cậu ta không .

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Thịnh Thanh Nham hàng này không có tính chất để tham khảo, Quý Dữu chú ý đến Từ Châu và thấy trình độ của Từ Châu rất ổn định, khoảng 2 phút 50 giây đến 3 phút.

 

Nghĩ tới mọi người cùng nhau làm việc đều trầm mặc và kiệm lời như vậy. Quý Dữu là người không nhịn nói được, cô trợn mắt, đột nhiên nói với Từ Châu: "Tiểu Châu Châu, cậu có muốn tỷ thí xem ai có thể đi nhanh hơn không? Ai thua, lấy ra một bao thịt bò khô, dám đánh cược không?"

 

Ngón tay vận chuyển gạch của Từ Châu khựng lại, im lặng vài giây, liếc nhìn cô, từ đáy lòng hỏi: "Cậu có thịt bò khô không?"

 

Quý Dữu cười nhẹ: "Tớ không có, nhưng cậu có là được rồi a."

 

Từ Châu: "..."

 

Đây là nghĩ mình sẽ thua phải không?

 

Chính mình sẽ thua?

 

Hoàn toàn không thể!

 

Ngoài ra, làm thế nào mà cô nàng này lại biết về đống thịt bò khô trong túi của mình? Thịt bò khô của cậu rất đắt tiền và rất ngon. Chúng là gia súc được nuôi trên đồng cỏ tự nhiên của thảo nguyên Huhabier, 5000 điểm tín dụng chỉ mua được 100g, cậu đã dành rất nhiều thời gian và tiết kiệm rất lâu, mới mua được 2,5 kg. Chính mình không nỡ ăn, mỗi ngày trái phải ăn chỉ một cây ước chừng 10g để thỏa mãn cơn thèm một chút, làm bữa ăn ngon.... 

 

Không ngờ cậu ta thực sự đã bị Quý Dữu chú ý.

 

Thấy Từ Châu không đáp lại, Quý Dữu lập tức nói: "Tiểu Châu Châu, cậu không dám đáp lại, sợ thua sao?"

 

Từ Châu: "..."

 

Từ Châu trợn mắt nhìn cô: "Tớ là ai mà sẽ thua cậu?"

 

Quý Dữu cười toe toét: "Vậy thì chúng ta hãy cạnh tranh một cách công khai! Đừng hèn nhát! Dù có thua cũng chỉ là một gói thịt bò."

 

Từ Châu cầm lên một hộp vật tư, trước khi sải bước rời đi, cậu trợn mắt nhìn cô nói: "Tớ là kẻ hèn nhát, nên sẽ không tranh giành."

 

Quý Dữu: "..."

 

Trong lòng Quý Dữu nghẹn, cô không thể tin được nên đuổi theo: "Tiểu Châu Châu, cậu đã thay đổi rồi, cậu không còn là Tiểu Châu Châu dám nghĩ dám đấu tranh nữa."

 

Từ Châu không quay đầu lại nói: "Mặc kệ cậu nói thế nào, nhưng cậu muốn lừa tớ thịt bò khô? Không có cửa đâu!"

 

Quý Dữu khiêng hộp vật tư, không bỏ lỡ một bước đuổi theo Từ Châu, "Tiểu Châu Châu, xin hãy nói rõ cho tớ biết, vì sao kêu là lừa gạt? Đây là những gì cậu nghĩ, tớ không muốn cậu nghĩ như vậy, tớ cảm thấy cậu không nên ồn ào, cậu chính là sợ thua nên không dám thi đấu với tớ! Cậu có bản lĩnh, hãy đến so tài với tớ ngay bây giờ! Và cậu phải dùng thịt bò khô làm vật đánh cược để so tài!"

 

Từ Châu: "..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-268-thit-bo-kho.html.]

Từ Châu phát ra âm thanh vù vù và chạy nhanh hơn.

 

Nhưng Quý Dữu còn nhanh hơn, vẫn đuổi theo cậu ta: "Tiểu Châu Châu, cậu không nên hèn nhát, dám đánh cược mới là nam nhân! Đến! Đã đến lúc cậu chứng minh cho tớ thấy."

 

Từ Châu: "..."

 

Từ Châu không nhịn được nữa, đột nhiên lớn tiếng nói với Mục Kiếm Linh: "Cô ơi, em thấy hành vi của bạn học Quý Dữu, số 4444 đã cản trở nghiêm trọng việc huấn luyện của em. Em yêu cầu cô ấy giữ khoảng cách với em hơn 50 mét, xin phép cô phê chuẩn."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu lập tức từ bỏ ham muốn ăn thịt bò khô và cười khô khan nói: " Ai nha, cô giáo, bạn học Từ Châu hiểu lầm rồi. Em chỉ đùa với cậu ấy thôi, em chỉ muốn so tài tốc độ vận chuyển với cậu ấy mà thôi."

 

Bên cạnh cô, Thịnh Thanh Nham khinh thường nói: "Vì muốn ăn thịt bò khô mà đến nổi này a? Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt thật mất mặt a..."

 

Mục Kiếm Linh không nói gì.

 

Thực ra Từ Châu cũng không thực sự tức giận với Quý Dữu, biết hàng này, chỉ hơi cáu kỉnh nên nhỏ giọng nói: "So tài thì được, nhưng dùng thịt bò khô làm vật đánh cược thì tuyệt đối không được."

 

Quý Dữu chán nản nói: "Vì thịt bò khô, cậu có muốn không?"

 

Từ Châu thấp giọng nói: "Cái này khó mua, tớ chờ đã lâu, mới cướp được 2,5 kg, đêm qua học hỏi đàn anh về điều khiển cơ giáp, đã tốn nửa kg rồi."

 

Điều này nghe có vẻ hơi khó chịu.

 

Ai nha!

 

Quý Dữu cũng xấu hổ chủ ý đến thịt bò khô của cậu ta nữa.

 

Lùc này--

 

Mục Kiếm Linh đột nhiên nói: "So tài cũng không sao, nhưng mọi người đều cùng nhau tham gia, trong vòng 30 phút ai đạt được tốc độ trung bình 2 phút 10 giây sẽ nhận được thêm 5 học phần."

 

Wow~

 

Có chuyện tốt như vậy sao?

 

Nhưng--

 

2 phút 10 giây thật khó khăn.

 

Phải biết, trong số tất cả các học sinh, thời gian nhanh nhất của Sở Kiều Kiều là 2 phút, tiếp theo là 2 phút 01 giây của Thịnh Thanh Nham, và thứ ba của Nhạc Tê Quang là 2 phút 11 giây. Phần còn lại thì sao? Hầu hết đều dài hơn 2 phút 30 giây.

 

Nhưng sức hấp dẫn của học phần lớn đến mức trong phút chốc, tất cả học sinh đều bỏ tâm lý từng bước một và bắt đầu di chuyển từng viên gạch một cách mạnh mẽ.

 

Quý Dữu cũng vậy, nghĩ đến học phần, làm sao còn có tâm tư chú ý đến thịt bò khô vào lúc này? Điều quan trọng duy nhất là phải nhanh chóng vận chuyển gạch trong vòng 30 phút, nhất thiết phải đạt tốc độ trung bình là 2 phút 10 giây. Điều này có nghĩa là chính mình phải vận chuyển gạch bao nhiêu lần?

 

Với câu hỏi này trong đầu, Quý Dữu trên tay không hề dừng lại, trong thời gian ngắn đã vận chuyển nó qua lại.

 

Một lần.

 

Hai lần.

 

Ba lần.

 

...

 

Không chỉ Quý Dữu mà sự nhiệt tình của mọi người cũng được tăng lên rất nhiều, nhờ sự kích thích của giáo viên Mục Kiếm Linh. Không chỉ sự nhiệt tình của các học sinh tăng lên mà hiệu suất của họ cũng cực kỳ cao.

 

Lúc này, Quý Dữu đang bưng hộp vật tư chợt nhận ra một tia sáng lóe lên cách đó không xa, cô giật mình, nhưng trong lúc choáng váng, cô vẫn không ngừng chuyển động tăng tốc, vừa nói lớn vừa bay về phía tinh hạm nhỏ : "Các cậu nhìn, đó là cái gì a?"

 

Từ Châu nhịn không được nói: " Chính mình thành thật vận chuyển đi, được không?"

 

Vừa nói xong, Từ Châu chợt nhận ra Quý Dữu giống như đang phát điên, cánh tay cơ giáp đang khiêng vật tư, ném vật tư qua một bên, hướng về phía bên mình bỗng nhiên đánh tới, đồng thời trong nháy mắt b.ắ.n một phát đạn pháo.

 

Bùm--

 

 

Loading...