Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 305: Hy Vọng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-16 15:50:04
Lượt xem: 17

Tiểu Dữu không để Quý Dữu đợi quá lâu, giọng nói trong trẻo của cô gái rất nhanh vang lên: “Chị, từ khi chị nói với em, chị muốn uống trà Vân Vụ, em vẫn luôn theo dõi sự biến hóa ở đây, thế nhưng – em lại không nhìn thấy gì cả. ”

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Cô không tin hỏi: "Em có chắc chắn không? Chẳng lẽ không có chút thay đổi nào sao? Ví dụ như xung quanh có rất nhiều năng lượng tỏa ra, không gian ngày càng rộng lớn, còn có thể xác cùng tinh thần đều thoải mái nha...không có cái nào trong số này à?"

 

Tiểu Dữu trầm mặc một lát, có chút phiền não nói: "Không có."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi: "Chẳng lẽ cái đồ chơi này chỉ giúp nâng cao tốc độ sắp xếp sợi tơ tinh thần thôi sao? Bởi vì của chị chỉ có 6 đầu tơ tinh thần, trời sinh 100% đã sạch sẽ gọn gàng, nên đối với chị cũng vô dụng sao? "

 

Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, sắc mặt Quý Dữu càng trở nên khó coi.

 

Tuyệt đối đừng biến suy đoán của mình thành sự thật.

 

Nếu không thì, cô tốn nhiều tiền để mua trà Vân Vụ này có lợi ích gì a?

 

Nhưng mà---

 

Cũng không phải như vậy.

 

Nếu nói nó vô dụng, thì đám tơ tinh thần ham ăn này của mình cũng sẽ không một mực la hét hướng mình đòi ăn.

 

Nếu nói nó vô dụng, thì thứ thần bí như Thiết Phiến cũng không có khả năng là thứ đầu tiên chạy ra giành ăn với đám tơ tinh thần được.

 

Vậy thì sao?

 

Tác dụng cụ thể là gì?

 

Quý Dữu thực sự không hiểu.

 

Ài!

 

Càng nghĩ, đầu càng hói!

 

Đột nhiên--

 

Giọng nói khàn khàn của Tiểu Dữu thì thầm: "Chị..."

 

Quý Dữu: "Hả?"

 

Tiểu Dữu khẽ nhíu mày: "Em... Thân thể em có chút kỳ lạ, có chút khó chịu, ngột ngạt, khó thở."

 

Quý Dữu cực kỳ hoảng sợ: "A?"

 

"Ngô..." Tiểu Dữu đột nhiên im lặng.

 

Quý Dữu lo lắng đến mức hét lên: "Tiểu Dữu!"

 

"Đừng dọa chị nha!"

  

"Có chuyện gì thế?"

 

"Em trả lời chị a."

 

 

Quý Dữu không nhìn thấy được tình huống của Tiểu Dữu trong Thiết Phiến nên chỉ có thể lo lắng đi vòng quanh ký túc xá, gấp đến độ trong miệng nổi mụn nước, đồng thời cũng đang tự trách mình.

 

Nếu có chuyện gì xảy ra với Tiểu Dữu, cô sẽ không thể tha thứ cho mình.

 

 

Bối rối, lo lắng, sợ hãi... đủ loại suy nghĩ phức tạp bao phủ Quý Dữu.

 

Hồi lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-305-hy-vong.html.]

 

Trong đầu chợt vang lên một giọng nói rất nhỏ: "Chị..."

 

Quý Dữu nhảy dựng lên: "Tiểu Dữu! Em làm chị sợ muốn chết! Nói cho chị biết, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"

 

Giọng nói của Tiểu Dữu vẫn có chút yếu ớt, không còn sự mềm mại ngọt ngào như xưa, có chút khàn khàn, nhẹ nhàng nói: "Chị... đừng lo lắng, em không sao, em thực sự không sao."

 

Quý Dữu trong lòng lo lắng hỏi: "Mọi việc thật sự ổn chứ? Sẽ không có vết thương tiềm ẩn nào chứ?"

 

Tiểu Dữu thở ra một hơi, nói: “Chị ơi, thật kỳ lạ, em đột nhiên cảm giác được thân thể của em tựa hồ có chút thay đổi, ở vị trí ttái tim, nhưng lại không hiểu cụ thể là biến hóa gì, em trước đó đã nói với chị, thân thể em trong không gian phong kín này là hư ảo. Tay, chân, đầu, tim… đều có thể bị tay xuyên qua mà không hề tổn hại gì, nhưng giờ đây em dùng tay chạm vào vị trí trái tim mình, phát hiện trái tim mình dường như có thứ gì đó, mềm mại còn có thể đang đập... cho nên... em thực sự nghĩ đó là trái tim thật..."

 

Quý Dữu trừng mắt: “Chẳng lẽ, là thân thể đã thành hình sao?”

 

Tiểu Dữu nhẹ giọng nói: “Em đoán là vậy, nhưng nơi có đồ thật quá nhỏ, chỉ bằng hạt đậu nành, khi chạm vào có cảm giác hơi mềm, đập đều đặn, tần suất đập của nó cùng nhịp với tần suất hô hấp của em, tựa như là cùng một tần số."

 

Quý Dữu gãi gãi đầu: “Nói như vậy là trái tim bắt đầu phát triển rồi sao? Là tác dụng của trà Vân Vụ sao? Không có mở rộng không gian tinh thần, cũng không mở rộng không gian Thiết Phiến, cũng không cường hóa sợi tơ tinh thần của chị, nhưng em vốn là thân thể hư ảo, bỗng nhiên vị trí trái tim có trái tim lớn như hạt đậu nành nhỏ?"

 

Tiểu Dữu gật đầu: “Ừ.”

 

Quý Dữu nhịn không được hỏi: "Em còn cảm thấy khó chịu gì nữa không?"

 

Tiểu Dữu lắc đầu: "Không có, ngược lại, bây giờ trong người đột nhiên cảm thấy khỏe mạnh, thoải mái nha, đầu óc rất minh mẫn, so với ăn mật điệp và đường đậu còn dễ chịu hơn bao giờ hết."

 

Quý Dữu lại hỏi: "Vậy... em vừa mới nói em cảm thấy khó chịu, tức n.g.ự.c các loại. Có phải em cảm thấy khó chịu không? Khó chịu đến không nói nên lời, làm cho chị sợ hãi a."

 

Khi đó cô không dám nghĩ tới chuyện mất đi Tiểu Dữu sẽ ra sao?

 

Dù thế nào đi nữa, cô cũng không dám đặt giả thiết về vấn đề này.

 

Tiểu Dữu tựa hồ thật sự không sao, bỗng nhiên mỉm cười, giọng điệu nhanh nhẹn nói: “Vừa rồi em có chút tức n.g.ự.c khó thở, không có thời gian trả lời chị, bởi vì căn bản không nói được. Kỳ thực, cảm giác tức n.g.ự.c và khó thở chỉ kéo dài trong thời gian ngắn, không đến 30 giây là ổn rồi, sau đó em không còn cảm thấy khó chịu nào nữa, chờ đến khi em có thể mở miệng nói chuyện liền một chút cảm giác không thoải mái cũng không có."

 

Quý Dữu lúc này mới yên tâm.

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Sau đó, cô vui mừng, thậm chí còn nảy ra một ý tưởng táo bạo: "Tiểu Dữu, em có nghĩ tới trái tim của em sẽ phát triển giống như kích thước của một người bình thường không? Ngoài trái tim, các bộ phận khác trên cơ thể cũng sẽ thành hình nha?" "

 

“Nếu tất cả đều thành hiện thực, liệu em có thể thoát ra khỏi không gian phong kín này không?”

 

"Và còn nữa..."

 

Không chỉ Quý Dữu, mà Tiểu Dữu cũng mở to mắt khi nghe thấy điều này. Cả hai đều không khỏi mê mẩn trước một suy nghĩ đẹp đẽ như vậy.

 

Hồi lâu.

  

Tiểu Dữu thấp giọng nói: "Nhưng, em đoán có lẽ sẽ rất khó khăn. Nếu em muốn cơ thể phát triển thêm, cần uống nhiều trà Vân Vụ, vậy..."

 

Khó khăn cũng không phải nhỏ, chủ yếu, nhất định là phải tiêu tốn rất nhiều tiền.

 

Nhiều tiền như vậy, đi nơi nào lấy ra?

 

Hơn nữa, Tiểu Dữu biết mình không thể giúp được gì, tất cả mọi chuyện đành phải đặt hết lên vai chị của cô. Gánh nặng của chị ấy đã rất nặng rồi, nếu như lại vì chính mình......

 

Sắc mặt Tiểu Dữu trông rất ảm đạm.

 

---Cô thà sống như thế này mãi còn hơn để chị gái phải làm việc vất vả vì mình.

 

Quý Dữu nghe được lời này, dùng sức vỗ tay, cười toe toét: “Trước đó, chúng ta không có chút phương hướng nào, nhưng hiện tại trong cơ thể em có biến hóa, ít nhất đã cho chúng ta một tia hy vọng, một phương hướng phấn đấu! Thế là đủ rồi! Mọi vấn đề có thể giải quyết bằng tiền đều không phải là vấn đề! Tiểu Dữu đừng lo lắng, nhiệm vụ của em từ giờ trở đi là ăn ăn ăn... Chị liền dùng tiền, cũng phải đắp cho em một thân thể hoàn chỉnh!"

 

Nếu nói trước đây cô làm việc chăm chỉ kiếm tiền, chỉ là để sinh tồn. Bây giờ vấn đề sinh tồn của cô đã được giải quyết, mặc dù Quý Dữu keo kiệt, bủn xỉn, không nỡ tiêu tiền, nhìn có chút tham tiền, nhưng nội tâm đối với việc kiếm tiền thực ra không hề lớn chút nào, nếu không, cô đã sớm bỏ việc học tập sang một bên, vùi đầu cố gắng chế tạo hồn khí để bán lấy tiền, nhưng bây giờ thì khác.

 

Cô ấy có một mục tiêu rõ ràng: kiếm tiền, cho Tiểu Dữu một cơ thể thật sự.

 

Mặc dù trước mắt không biết chính xác sẽ tốn bao nhiêu điểm tín dụng, nhưng điều đó không quan trọng. Vẫn như câu nói kia, bất kỳ vấn đề nào cũng có thể giải quyết bằng tiền, Quý Dữu tin chắc mình nhất định có năng lực làm được.

 

Tiểu Dữu mở miệng: "Chị..."

 

Quý Dữu xua tay nói: "Cứ quyết định như vậy!"

 

 

Loading...