Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 390: Biết Kiếm Tiền

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:30:55
Lượt xem: 12

Quý Dữu vừa mới thở ra một hơi này, còn chưa kịp thở ra lần thứ hai, Thịnh Thanh Nham đã che miệng cười khúc khích: “Còn có một tình huống khác a, cũng sẽ bị trừng phạt, giống như hành vi này của cậu, quả thực bị nghi ngờ là cố ý hủy hoại tài sản a. Chỉ cần một người trong chúng tớ tố cáo cậu, cậu sẽ bị phạt ít nhất 5.000 điểm tín dụng."

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Quý Dữu hít sâu một hơi, lập tức vẻ mặt nịnh nọt nhìn mấy người: "Các cậu... hẳn là sẽ không tàn nhẫn như vậy chứ?"

 

Sở Kiều Kiều xua tay: "Bạn học Quý Dữu yên tâm."

 

Nhạc Tê Quang xua tay: “Ba ba không có hứng thú.”

 

Nhạc Tê Nguyên lắc đầu: “Tớ cũng không có hứng thú.”

 

Thẩm Trường Thanh cười nhẹ: “A Nham cố ý hù dọa cậu, cậu đừng để ý.”

 

Thịnh Thanh Nham nghe vậy không vui: "A Thanh, cậu làm sao có thể phá nhân gia a? Nhân gia còn muốn nắm lấy cơ hội lần nữa cọ nồi lẩu a..."

 

Thẩm Trường Thanh nghe vậy, lại nhìn Quý Dữu, cười nói: "Bạn học Quý Dữu, còn có một chuyện tớ quên nói với cậu, A Nham đã quay video lúc cậu vỗ bàn vừa rồi. Chỉ cần cậu ấy cung cấp đoạn video cho nhà trường, nhà trường chắc chắn sẽ phạt cậu.”

 

Quý Dữu hung hăng trừng mắt nhìn Thịnh Thanh Nham, mắng: "Quỷ quyệt! Cho dù có bị phạt tiền, bà đây cũng sẽ không để cậu uy hiếp. Nếu cậu thức thời nên xóa video đi."

 

Thịnh Thanh Nham phản kháng: "Nhân gia không a, Nhân gia sẽ không a..."

 

Quý Dữu nhe răng: “Cậu chờ đó”

 

Thịnh Thanh Nham toàn thân run rẩy, cảm thấy như mình đã vô tình chọc tức một con thú hung dữ. Nhưng mình chính là tiểu khả ái đệ nhất vũ trụ, cậu không thừa nhận mình sợ hãi thế là cứng cổ, không chịu lùi bước.

 

.........

 

Đoạn nhạc đệm này đi qua, rất nhanh đã đến hội trường, mấy người vừa xuống xe, liền bị cảnh tượng trước mặt làm cho giật mình, Quý Dữu nghiêng đầu: "Chuyện gì vậy?"

 

Chu vi bên ngoài của hội trường, nhìn thoáng qua, đầy những đầu người.

 

Hơn nữa, từng hàng người đang xếp hàng một cách có trật tự.

 

Sở Kiều Kiều sờ sờ cằm, thản nhiên nói: “Chắc là học sinh xếp hàng chờ đi vào.”

 

Quý Dữu: "......."

 

Quý Dữu mắng: “Cậu không phải là đang nói nhảm sao?”

 

Những người xếp hàng ở lối vào hội trường không phải là chờ vào hội trường sao?

 

Sở Kiều Kiều xòe tay ra: “Vậy thì tớ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.”

 

Thẩm Trường Thanh xen vào nói: “Có lẽ là có quá nhiều người, vì duy trì trật tự, cho nên mới yêu cầu xếp hàng để vào.”

 

Lời này nghe có vẻ đúng hơn.

 

Nhìn đám đông đông đúc và xếp hàng dài, Quý Dữu chỉ vào cửa và nói: "Bây giờ chúng ta được coi là người nội bộ nên không cần phải xếp hàng, mọi người đi theo tớ."

 

Hôm nay, toàn bộ hội trường của hệ tài liệu đã bị Quý Dữu bao trọn.

 

Vì vậy, tất nhiên cô ấy là người nội bộ.

 

Quý Dữu nói xong liền dẫn đám người Sở Kiều Kiều đi thẳng vào cửa, lúc này hành vi của bọn hắn bị học sinh đang duy trì trật tự nhìn thấy, lập tức có người tiến lên nói: "Các học sinh phía trước làm phiền các bạn xếp hàng mua vé."

 

Quý Dữu quay đầu lại: “Hả?”

 

Xếp hàng -- cô nghe hiểu.

 

Mua vé -- là cái quái gì thế?

 

Quý Dữu quay lại và đối mặt với học sinh vừa nói, rất trùng hợp, người này lại là Khương Đừng, học sinh đã giúp Quý Dữu kiểm tra tài liệu vào buổi sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-390-biet-kiem-tien.html.]

 

Khương Đồng vừa nhìn thấy Quý Dữu, sắc mặt hơi phiếm hồng, vội vàng nói: " Thì ra là bạn học Quý Dữu a, nếu là các bạn vậy thì không cần."

 

Quý Dữu vội vàng đi tới trước mặt Khương Đồng, vội vã hỏi: "Đàn chị Khương Đồng, vừa rồi chị nói mua vé là có ý gì?"

 

Khương Đồng nghe vậy, sắc mặt có chút không được tự nhiên, nhỏ giọng nói: "Tôi nói mua vé chính là như vậy."

 

Quý Dữu: "???"

 

Rõ ràng cô biết từng chữ trong câu này, nhưng sau khi kết hợp với nhìn thấy, tại sao cô lại không hiểu được?

 

Mua vé?

 

Điều này có nghĩa là học sinh phải mua vé để vào?

 

Với tâm trạng mơ hồ, Quý Dữu bước đến quầy bán vé tạm bợ, nhìn thoáng qua và ngay lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hóa ra đó quả thực là những gì Quý Dữu nghĩ, học sinh muốn vào phải mua một vé, mỗi vé có giá 5 điểm tín dụng.

 

Không muốn tiêu tiền, xin lỗi, không thể vào cửa.

 

Mấu chốt là không ai trong số những học sinh này tỏ ra không chút khó chịu nào, còn chủ động xếp hàng mua vé. Toàn bộ đội ngũ xếp hàng đợi mua vé thật khổng lồ, không giải thích được!

 

Quý Dữu: "........." 

 

Bản thân mình phải tự bỏ tiền túi một khoản lớn để bao trọn hội trường, bây giờ lại bán vé cho mọi người.  

 

Tiền thì sao?

 

Cuối cùng ai sẽ nhận được tiền?

 

Trong lúc nhất thời, đầu của Quý Dữu sưng lên, nửa ngày cũng không hiểu được mối quan hệ chuyển hóa ở đây.

 

Đúng lúc này --

 

Giáo sư Diệp Hoằng, giáo sư Tương Ngọc Lan và trưởng phòng giáo vụ Vương bước tới, các học sinh nhìn thấy ba người này, họ lễ phép nói: "Xin chào hai vị giáo sư, xin chào trưởng phòng Vương."

 

Giáo sư Diệp Hoằng chỉ gật đầu.

 

Giáo sư Tương Ngọc Lan vừa gật đầu, mỉm cười và nói nhẹ nhàng: "Xin chào."

 

Trưởng phòng Vương chắp tay sau lưng, gật đầu với các học sinh rồi nói: "Xin chào các em, hôm nay là cơ hội hiếm có nên các em phải học tập chăm chỉ nhé."

 

Các học sinh: "Vâng."

 

Một nhóm ba người nhanh chóng bước vào hội trường.

 

Quý Dữu nhìn ba người, tập trung vào trưởng phòng Vương, cô nghiến răng nghiến lợi hỏi Khương Đồng: "Đàn chị Khương Đồng, thành thật khai báo có phải trưởng phòng Vương ra lệnh mua vé vào hay không."

 

"Cái này……"

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Khương Đồng ngữ khí có chút do dự, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Trưởng phòng Vương ra lệnh, nhưng việc này có nguyên nhân, bởi vì hai giáo sư muốn hợp tác cùng nhau, tìm tòi một phương pháp mới xử lý tài liệu. Sau khi tất cả các học sinh trong hệ tài liệu biết được đều rất hào hứng và nhiệt tình tham gia. Chỗ ngồi trong hội trường có hạn, ai cũng muốn giành chỗ và giúp người khác chiếm chỗ, dẫn đến trật tự trong hội trường gần như rối loạn. Người phụ trách Trình Tịnh, đã báo cáo tình hình này với trưởng phòng Vương.”

 

Dừng một chút, cô nói tiếp: “Trưởng phòng Vương đã đặt ra quy định cho việc mua vé.”

 

Quý Dữu cắn răng nói: "Khá lắm, một chỗ là 5 điểm tín dụng, 50.000 chỗ tức là 250.000 điểm tín dụng. Trưởng phòng Vương quả thực rất giỏi kiếm tiền a." Cô nghiến răng nghiến lợi nói từ "kiếm tiền".

 

Khương Đồng nghe vậy mặt hơi đỏ lên, bởi vì trưởng phòng Vương nói, học sinh giữ gìn trật tự sẽ được thưởng một ít, mỗi học sinh có thể được 10 điểm tín dụng, nên cô đỏ mặt.

 

Khương Đồng thấp giọng giải thích: “Chỉ cần vào hội trường thì phải mua vé, nếu không muốn tốn tiền thì có thể trực tiếp lên Tinh Võng xem truyền hình trực tiếp miễn phí. Trang web chính thức của Tinh Võng trường chúng ta sẽ phát sóng trực tiếp theo thời gian thực. Xem phát sóng trực tiếp toàn ảnh cũng giống như xem trực tiếp vậy. Không có gì khác biệt. Chỉ là những người ở trong hiện trường có lẽ sẽ cảm nhận được bầu không khí của hiện trường nhiều hơn. Hơn nữa, nếu may mắn, có thể trực tiếp hỏi hai vị giáo sư, có thể được giải đáp ngay tại chỗ."

 

Đây cũng chính là lý do khiến nhiều người sẵn sàng bỏ tiền mua vé để vào xem chương trình mặc dù chương trình được phát miễn phí trên trang web Tinh Võng.

 

 

 

Loading...