Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÌNH THÂN RẺ RÁCH - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-09 14:12:42
Lượt xem: 5,396

Triệu Tình là cô nhi, là cô nhi xinh đẹp nhưng ốm yếu.

Xinh đẹp + bất kỳ năng lực nào đều là tuyệt sát.

Nhưng một cô gái không có người che chở chính là miếng mồi béo bở trong mắt chó dữ.

Sau khi thấy Triệu Tình, Triệu Vũ nổi lên sắc tâm còn Trương Như nổi lên lòng dạ ác độc.

Họ ăn nhịp với nhau, bắt cóc Triệu Tình gầy gò yếu đuối lên xe, chuẩn bị bán cho bọn buôn người.

Đáng tiếc thay.

Trong kế hoạch phạm tội hoàn mỹ của họ xuất hiện điều bất ngờ.

Triệu Tình là bất ngờ thứ nhất còn tôi chính là bất ngờ thứ hai.

Triệu Vũ muốn nhân lúc Trương Như ngủ cưỡng h.i.ế.p Triệu Tình nhưng không cẩn thận làm em ấy ngạt thở đến chết.

Tôi phát hiện vết m.á.u trên xe, lúc chuẩn bị báo cảnh sát lại bị Triệu Vũ phát rồ thiêu c.h.ế.t ở quê nhà.

Hắn chẳng những sám hối về những tội ác mà bản thân gây ra đổ lỗi động cơ phạm tội là do tôi không có đủ sính lễ.

(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Một thằng bạc tình bạc nghĩa bất trung bất nghĩa(1), còn đ** bằng một con chó!

(1) Hiểu nôm na là ác độc và không có lòng trung thành nha.

Kiếp này, để đề phòng Triệu Tình bị độc thủ, tôi đã thuê hai người để ý đến Triệu Vũ từ lâu.

Chỉ là tôi không ngờ rằng, Triệu Vũ thực sự đã thối nát từ gốc rễ, lúc hắn ở quê, còn chưa gặp được Trương Như, cũng không có áp lực sính lễ kếch xù đeo trên lưng nhưng vẫn bị dục vọng điều khiển theo dõi Triệu Tình.

Tôi không để ý một thời gian, nào ngờ lịch sử tái diễn, hắn chẳng những đạt được mong muốn mà ngược lại còn bóp cổ Triệu Tình đến chết.

Trong nỗi hoảng hốt, hắn lấy một số tiền lớn để trao đổi, dụ dỗ chú Đường chôn t.h.i t.h.ể giúp hắn, làm học tịch(2) rồi chạy trốn đến chỗ tôi.

(2) Là sổ ghi tên cũng như tư cách của học sinh một trường nào đó.

Không nhờ cậy tôi, Triệu Vũ có thể tìm được số tiền khổng lồ ở đâu để bịt miệng chứ?

Không tìm được tôi, tôi thực hiện kế hoạch báo thù lên ai được chứ?

8.

Đối với Triệu Vũ, Triệu Tình dường nhưng đã là một chuyện rất lâu về trước.

Đến bây giờ hắn nhớ lại, ấn tượng sâu sắc nhất, lại là bộ váy hoa màu xanh lam.

Bộ váy đó…

Lần đầu gặp em ấy, dường như có cây mây và dây leo quấn chặt vào người hắn.

Khiến hắn trở nên ngứa ngáy và đói khát khi dục vọng trỗi dậy vào mỗi đêm.

Cuối cùng đến một ngày, hắn không thể chịu nổi sự hành hạ này nữa nên đã thô bạo xé rách bộ váy đó.

Rồi sau đó…

Bộ váy nhuộm máu, dính đất, vĩnh viễn biến mất nơi núi cao hoang vắng.

Hắn tin rằng chắc chắn chuyện này ngoài chú Đường ra thì sẽ không có ai biết nữa.

Nhưng bây giờ, chuyện này lại từ miệng Triệu Nhiên tuôn ra liên tục.

Đột nhiên hắn cảm thấy vô cùng hoảng sợ và hoang mang.

Bí mật nằm sâu dưới lòng đất sắp bị người khác đào bới lên!

“Là chú Đường nói cho chị sao?”

“Chị cho ông ta bao nhiêu tiền?”

Triệu Vũ nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt mơ hồ hiện lên vẻ không cam tâm.

“Chú Đường không bán đứng mày.”

Tôi tiến về phía trước, chỉ tay về phía kẻ bán đứng mà hắn khát khao được biết.

“Là Trương Như, Tiểu Như mà mày yêu nhất.”

“Không! Tôi không có!”

“Triệu Vũ! Em không biết gì hết!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-than-re-rach/chuong-4.html.]

Trương Như nắm chặt cánh tay của Triệu Vũ, vẻ mặt hoảng loạn: “Tiểu Vũ, anh phải tin tưởng em!”

Vẻ mặt Triệu Vũ do dự, dường như hắn không biết có nên tin cô ta hay không.

Đến tận bây giờ, Trương Như luôn nói lời ngon tiếng ngọt với hắn, không chỉ trao thân cho hắn mà còn thề muốn gả cho hắn.

Cô ấy như vậy, sao có thể phản bội hắn?

Vả lại, Trương Như căn bản không tham gia vào chuyện này.

Cảm thấy suy nghĩ của bản thân thật sáng suốt, Triệu Vũ cười lạnh: “Triệu Nhiên, đừng hòng khiêu khích chia rẽ chúng tôi, tôi tin tưởng Tiểu Như!”

“Vậy sao?”

“Vậy đây là cái gì?”

Tôi dí điện thoại đến trước mặt hắn.

Màn hình dày đặc chữ, là Weibo của Trương Như!

“Hôm nay gặp phải thằng ngu, nhìn thấy tôi là lập tức bất động, hừ, lão nương biết lão nương xinh đẹp vô địch thiên hạ rồi. Nhưng thằng ngu này có vẻ có rất nhiều tiền nha, bộ dạng hắn ta mặc dù hơi kiêu căng nhưng vì tiền, lão nương nhịn được.”

“Hôm nay thằng ngu dẫn tôi về nhà, nhà hắn ta thực sự rất đẹp, chẳng lẽ thằng ngu này là con nhà giàu ngầm sao? Tôi nay phải ngủ với hắn ta! Như vậy có thể ỷ lại vào hắn ta, làm phu nhân nhà giàu, mới suy nghĩ một tí mà tôi thực sự rất kích động, tôi sắp phát tài rồi!”

“Thằng ngu này lại từng g.i.ế.c người! Lúc hắn ngủ mơ cứ kêu Triệu Tình gì gì đó, còn nói mình đã chôn tiểu cô nương kia, bảo cô ta đừng tìm đến hắn ta. Quá đáng sợ rồi, tôi tuyệt đối không thể kết hôn với một tên phạm tội g.i.ế.c người! Vậy tôi sẽ cố gắng vơ vét, vét xong rồi chạy!”

Trương Như cứ tưởng tạo một tài khoản nhỏ là có thể tùy tiện tâm sự than thở nhưng lại không biết đạo lý họa từ miệng mà ra.

“Đủ rồi!”

Còn không chờ tôi đọc xong, Triệu Vũ đã bóp chặt cổ của Trương Như.

“Con điếm!”

“Mày dám lừa gạt tao!”

Trương Như bị bóp cổ đến mức con ngươi trợn ngược lên, nước mắt nước mũi chảy giàn giụa khắp mặt.

“Thực sự không phải em! Tiểu Vũ, anh phải tin em, đây đều là Triệu Nhiên bịa đặt!”

Triệu Vũ không thèm nghe cô ta giải thích, hai người lập tức lao vào cấu xé nhau.

Khi Trương Như xâm phạm lợi ích của tôi, Triệu Vũ vô cảm đứng bên xem, thậm chí còn giúp cô ta một tay.

Nhưng khi Trương Như phản bội lừa dối Triệu Vũ, hắn lại giận tím mặt động tay động chân.

Con người ấy mà, roi chưa quất vào người thì chưa biết đau là gì.

Màn kịch chó cắn chó trước mắt quả thực rất kích thích.

Nhưng tôi không có nhiều thời gian để thưởng thức nó.

Bởi vì,

Vẫn có người chưa xuất hiện.

9.

Sau khi kiệt sức vì nhốt hai người vào tầng hầm, tôi lập tức lên tầng.

Trong giấc mơ, tôi lại bị biển lửa tấn công quấn chặt cơ thể đau đớn lần nữa.

Tôi toát hết mồ hôi chạy đi.

Phải nhanh hơn, nhanh hơn nữa, tuyệt đối không được c.h.ế.t như vậy nữa!

“Meo~ meo~”

Không đúng, sao tiếng kêu của mèo con lại chân thực đến vậy.

Đột nhiên tôi mở mắt, lại phát hiện khói cuồn cuộn bao trùm khắp căn phòng.

Đây không phải mơ!

Nhà bị cháy thật rồi!

Mèo con trên giường tôi gấp gáp đến mức chạy vòng quanh tôi liên tục, chỉ có thể gào to nhắc nhở tôi.

Ngọn lửa bùng cháy dữ dội, tôi cuống cuồng tìm cửa, lại nhìn thấy Triệu Vũ và chú Đường.

Hắn được chú Đường đỡ đi, ánh mắt tràn đầy nỗi căm hận và điên cuồng.

Loading...