Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-09-19 20:35:03
Lượt xem: 87

Có nhiều người đã tin tưởng không chút hoài nghi, nhưng vẫn có một đám anti fan khẳng định Nghê Hạ là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác, lại bám vào siêu sao để leo cao, từ quan hệ thân thiết với những nhân vật lớn kia thì có thể nhìn ra, cô chính là một người có thủ đoạn cực kỳ cao tay.

 

Những cảnh quay của buổi chiều đều đã xong, Nghê Hạ kết thúc công việc liền đến tìm Quý Thư Bạch và Giang Thần.

 

"Nghê Hạ, lần này Hoắc đại thần không đến kịp nên yêu cầu riêng bọn anh đến yểm trợ cho em, xem ra cậu ta quan tâm đến em lắm lắm đấy.", Quý Thư Bạch trêu ghẹo.

 

Nghê Hạ có chút bất ngờ, "Không phải anh chị vừa lúc đi ngang qua ạ?"

 

Giang Thần cười cười, "Vốn dĩ đang ở thành phố bên cạnh, nhận được điện thoại của Thiệu Hàng là chạy ngay sang đây. Chắc là cậu ấy biết phóng viên sẽ đến quấy nhiễu em, cho nên mới bảo bọn chị đến dời sự chú ý, nhân thể giúp em minh oan."

 

Sau khi nghe xong, lòng Nghê Hạ như được tưới mật, "Cảm ơn anh chị."

 

"Cảm ơn cái gì, để Hoắc Thiệu Hàng mời bọn chị ăn cơm là được. Với lại, đúng là lâu lắm rồi chị không gặp em, thế nên muốn đến gặp em một phát.", Giang Thần nói, "Đi, dù sao em cũng xong việc rồi, bọn mình đi ăn một bữa trước đã."

 

Quý Thư Bạch liếc Giang Thần một cái, "Bây giờ ra ngoài không tiện, ừm... Để tôi nghĩ xem có chỗ nào thích hợp hơn không nào."

 

Quý Thư Bạch suy nghĩ một lúc liền nhíu mày nói, "Rốt cuộc mấy giờ Thiệu Hàng đến? Haiz, nếu cậu ta đến sớm thì bọn mình đến thẳng nhà cậu ta ăn là tốt nhất."

 

Giang Thần không kiên nhẫn nói, "Phải bảy giờ tối cậu ta mới tới cơ, muộn thế, không vào được nhà, tôi đói c.h.ế.t mất."

 

"À...", Nghê Hạ chần chừ, "Chìa khóa nhà anh ấy, em có này."

 

"..."

 

"!"

 

Quý Thư Bạch lái xe, ba người cùng đến khu nhà ở Đức Nhã của Hoắc Thiệu Hàng.

 

Giang Thần ngồi ở phía sau với Nghê Hạ, "Nghê Hạ, đến chìa khóa nhà mà cậu ta cũng đưa cho em, hai người tiến triển đến đâu rồi?"

 

Quý Thư Bạch nhìn lướt qua hai cô gái từ kính chiếu hậu, "Thiệu Hàng cao tay thật, tranh thủ mọi lúc mọi nơi."

 

"Nói đi, có phải cậu ta theo đuổi em cực kỳ gắt gao không, có phải đều dùng mấy chiêu trò kia không? Chị nói em nghe, với kiểu người thanh cao, kiêu hãnh đầy mình như cậu ta, em nhất định phải triệt tiêu khí thế của cậu ta trước.", Giang Thần hưng phấn nói.

 

Quý Thư Bạch tiếp lời, "Khí thế của cậu ta ai mà triệt tiêu được, nhưng mà, anh thật sự tò mò, Thiệu Hàng theo đuổi em như thế nào."

 

"Nghê Hạ, kiềm chế một chút, em tuyệt đối đừng để bề ngoài của cậu ta mê hoặc, phải kiểm nghiệm thật kĩ vào."

 

Nghê Hạ xấu hổ, yên lặng nghe Giang Thần giảng cả đống lý luận "làm thế nào để chỉnh đốn Hoắc Thiệu Hàng" xong mới ngượng ngùng nói, "Anh ấy không nói với anh chị sao ạ?... Em với anh ấy, ở bên nhau rồi."

 

"Hả?!"

 

"Vãi!"

 

Quý Thư Bạch và Giang Thần ngồi trong nhà Hoắc Thiệu Hàng mà không ngừng đưa mắt nhìn nhau. Nghê Hạ pha cho họ hai ly cà phê, mang từ trong bếp ra, rồi ngại ngùng nói, "Lâu lắm rồi không đến, nhưng mà cà phê này vẫn dùng được."

 

Giang Thần nhìn cô chằm chằm, "Ở bên nhau từ khi nào đấy?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-67.html.]

"... Một tháng trước ạ."

 

"Em bị thương cơ mà?"

 

"Vâng."

 

"Nhưng không phải cậu ta vẫn luôn ở Bắc Kinh sao? Thổ lộ xuyên không gian à?"

 

Nghê Hạ mím môi, "Anh ấy... Thường xuyên bay sang đây lúc nửa đêm."

 

"Vãi!", Quý Thư Bạch lại không nhịn được một câu thô tục, "Anh hẹn cậu ta ăn một bữa cơm mà cậu ta cứ bảo bận lên bận xuống, không rảnh. Kết quả là cứ dăm ba hôm lại bay từ Bắc Kinh đến Hoành Điếm?"

 

Giang Thần chậm rãi gật đầu, "Sống lâu mới thấy lắm chuyện ảo diệu."

 

"Quan trọng là tên nhãi này không để lộ ra tin gì mới kinh chứ, có bạn gái mà cũng chẳng thèm nói một tiếng với thằng bạn trai này, thật đúng là không coi mình ra gì mà."

 

Nghê Hạ không nhịn được bèn cười ra tiếng. Mà lúc này, từ chỗ huyền quan truyền đến giọng nói của người nào đó, "Chẳng phải là coi ông ra gì thì mới sợ ông đau lòng sao!"

 

Ba người đồng thời quay đầu lại nhìn thì thấy Hoắc Thiệu Hàng đóng cửa lại, trên môi hiện ý cười.

 

Quý Thư Bạch bước đến đ.ấ.m anh một cái, "Ông đấy, giấu giỏi thật."

 

Hoắc Thiệu Hàng thản nhiên nói, "Định tìm một lúc nào đấy để chính thức thông báo, nhưng mà bận quá. Hôm nay vừa lúc ông với Giang Thần đều ở đây, tôi thông báo với hai người, tôi và Nghê Hạ ở bên nhau rồi."

 

Hoắc Thiệu Hàng nói xong liền đi về phía Nghê Hạ, sau đó không coi ai ra gì mà khom lưng quan sát cô, "Có bị thương không?"

 

Nghê Hạ chớp chớp mắt, "Bị thương gì cơ?"

 

"Video phóng viên đến phim trường, anh thấy em bị ngã.", Hoắc Thiệu Hàng nhíu mày, có vẻ bất mãn.

 

Nghê Hạ hiểu ra, "Không bị ngã, tại góc quay thôi, em bị đẩy một chút nhưng mà vừa hay có đạo diễn đứng đằng sau đỡ em."

 

Hoắc Thiệu Hàng nghe thấy thế mới giãn mày ra, "Lần sau mà gặp phải tình huống như thế thì cứ tránh đi trước, đừng có xông ra làm gì."

 

Nghê Hạ gật đầu, "Em biết rồi, chạy là thượng sách."

 

"Ừm, ngoan.", Hoắc Thiệu Hàng xoa đầu cô.

 

Giang Thần ngồi ở một bên mà run lẩy bẩy, "Đây là Hoắc Thiệu Hàng mà tôi quen sao?"

 

Quý Thư Bạch ngồi xuống, chống cằm nói, "Thì ra Hoắc đại thần cũng biết đau lòng vì người khác nha."

 

Hoắc Thiệu Hàng liếc anh ta một cái, "Dù sao thì không đau lòng vì ông là được."

 

Quý Thư Bạch, "... Giang Thần, cậu ta ức h.i.ế.p tôi."

 

Giang Thần, "Xin lỗi, thân là chó FA, tôi cũng chẳng có cách nào cứu ông."

 

Nghê Hạ bị trêu đến mức xấu hổ, cô đứng lên rồi hỏi, "Mọi người đều chưa ăn cơm, em gọi cơm về đây nhé?"

Loading...