Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 89

Cập nhật lúc: 2024-09-24 22:16:30
Lượt xem: 90

"Cảnh Tố, hình như áo khoác của em để ở phòng hóa trang số 2 rồi, chị sang tìm hộ em."

 

"Ừ, được.", Cảnh Tố nhận lời, lúc đi ngang qua Khâu Anh Tử thì khẽ gật đầu.

 

Trong phòng hóa trang chỉ còn lại hai người.

 

"Anh ấy rất vui, biểu hiện của cháu khiến anh ấy rất tự hào."

 

"Thế sao!"

 

"Đương nhiên, anh ấy vẫn luôn rất quan tâm đến cháu, ngày nào cũng nhắc đến cháu cả."

 

"Thế nên... trong lòng bà cảm thấy thế nào?"

 

Khâu Anh Tử im lặng một lát rồi đáp, "Tôi đương nhiên là, cũng mừng thay cho cháu rồi."

 

"À, bà chắc chứ?", Nghê Hạ nhếch môi cười, trong mắt lại chỉ thấy một vẻ lạnh buốt, "Chẳng phải bà muốn trong lòng ông ấy chỉ có mình bà hay sao? Ông ấy không thôi dây dưa với quá khứ, chẳng lẽ bà lại không mất hứng à?"

 

Khâu Anh Tử cười cười, "Cháu là mối liên hệ gắn bó với anh ấy cả đời, tôi không can thiệp được thì cớ gì phải mất vui. Cháu thật sự phải giữ ý thù địch với tôi như thế sao? Chị cháu..."

 

"Chị ấy là chị ấy, tôi là tôi.", Nghê Hạ nhìn bà ta, "Bà đừng mong tôi cải thiện thái độ đối với bà, bởi vì đây là chuyện tuyệt đối không thể. Thêm nữa, bà cũng không cần thiết phải bận tâm đến chuyện này, vì cuộc sống của chúng ta vốn dĩ chẳng liên quan gì đến nhau cả... Thôi, tôi còn có việc phải đi trước, tạm biệt."

 

"Anh ấy đang ở bên ngoài, cháu không đi gặp sao?"

 

"Không được.", Nghê Hạ lấy túi xách, cũng chẳng liếc Khâu Anh Tử lấy một cái mà đi thẳng ra khỏi phòng hóa trang. Khâu Anh Tử đứng yên đó, sắc mặt không tốt cho lắm, một lúc sau thì rời đi.

 

Mà ở một góc trong phòng hóa trang, Dương Văn cau mày đứng yên tại chỗ. Cô ta vốn đang đầy một bụng tức, định đến tìm Nghê Hạ tính sổ. Rõ ràng cô ta đã móc nối với một người trong ủy ban chấm giải rồi, người đó cũng khẳng định sẽ giúp cô ta lấy được giải nữ phụ xuất sắc nhất, nhưng kết quả lại là Nghê Hạ. Rốt cuộc Nghê Hạ đã dùng thủ đoạn gì để chiếc cúp đổi chủ? 

 

Cô ta nuốt không trôi cục tức này, kiểu gì cũng phải làm ầm lên một trận mới được. Nhưng vừa vào tới phòng hóa trang, cô ta vô tình nhìn thấy Khâu Anh Tử và Nghê Hạ đứng với nhau. Bất giác, cô ta im lặng lắng nghe đoạn hội thoại của hai người. 

 

Trong mắt người ngoài, dạo trước Khâu Anh Tử lên tiếng giải vây cho Nghê Hạ, nói cô không phải là kẻ thứ ba mà là một hậu bối mà bà ta rất quý mến. Nhưng nghe khẩu khí và giọng điệu của Nghê Hạ vừa rồi thì rõ ràng chuyện không đơn giản như vậy. Thái độ của Nghê Hạ với Khâu Anh Tử, người sáng suốt đều nhìn ra được sự thờ ơ và thù địch.

 

Dương Văn cười lạnh, Nghê Hạ, biết ngay mày không phải cái ngữ tốt đẹp gì mà, loanh quanh một hồi vẫn là có quan hệ bí mật với Hạ Tông Nguyên. Mày cứ chờ xem, tao nhất định sẽ bới tung bí mật của mày ra!

 

Rời khỏi buổi lễ trao giải long trọng, Nghê Hạ bảo Cảnh Tố đưa mình về khách sạn. Ngày mai cô còn phải đi quay phim, không thể dừng lại một giây phút nào.

 

"Chị nhận được mấy kịch bản này, em xem thử xem thích cái nào.", Cảnh Tố đưa cho cô một tập tài liệu dày.

 

Nghê Hạ im lặng một lát rồi mới đáp, "Quay xong Chân tướng, chắc là em cũng hòm hòm rồi đấy."

 

"Cái gì mà hòm hòm chứ, bây giờ em đang nổi, đương nhiên phải không ngừng cố gắng rồi."

 

"Cảnh Tố, có phải chị quên rồi không, em không phải Nghê Hạ, em là Hạ Dĩ Hàm."

 

Đột nhiên Cảnh Tố ngẩn ra, "Chị...". Đúng là chị quên luôn chuyện này, ở bên cạnh Hạ Dĩ Hàm một năm, chị bất giác đã coi cô là một diễn viên thực thụ.

 

"Chắc là chị em sắp về rồi, đến lúc đấy, em cũng nên đi thôi."

 

"Nghê Hạ...", Cảnh Tố nói, "Nói thật, em vô cùng hợp làm diễn viên, em cũng thật sự thích công việc này mà, phải không?"

 

Nghê Hạ trầm mặc một lát, "Có lẽ thế, nhưng nguyện vọng ban đầu của em là giúp chị em, em còn có nơi phải về, có chuyện phải làm."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-89.html.]

"Chị biết chị không có tư cách giữ em, nhưng mà... Chị nói thật, chị dẫn dắt chị em đã lâu rồi, nhưng chị không thể không nói, con bé không có chút năng khiếu nào về diễn xuất cả. Hiện giờ em để lại ấn tượng mạnh cho công chúng rồi, nếu con bé trở về, chị không biết mọi chuyện sẽ đi theo hướng nào nữa."

 

Nghê Hạ nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết nên nói gì. Cô đã làm được nhiều thứ hơn những gì hứa hẹn với Hạ Dĩ San, trong khoảng thời gian này, cô dần quen với những ngày tháng đi đóng phim, cũng suýt chút nữa quên mất thân phận thật sự của mình. Nhưng hôm nay, nhìn thấy Khâu Anh Tử, cô mới đột nhiên bàng hoàng nhận ra, mình là Hạ Dĩ Hàm, không phải là Nghê Hạ.

 

"Đinh đinh đinh đinh......"

 

Nghê Hạ bị một tràng chuông điện thoại quấy nhiễu.

 

"A lô."

 

"Tiểu Hàm."

 

Nghê Hạ khựng lại, "Còn biết gọi điện cho em cơ đấy, bao nhiêu lâu rồi không gọi?"

 

Hạ Dĩ San ngượng ngùng, "Dạo này đang có việc, chị tập trung quá nên..."

 

"Việc gì?"

 

"Cái này thì để chị về nước rồi kể với em sau nhé..."

 

Nghê Hạ nhíu mày, "Thế còn sức khỏe chị thế nào rồi, đã ổn chưa?"

 

"Ổn, bác sĩ bảo không sao nữa rồi, chị không cần đến bệnh viện khám nữa."

 

"Ừm. Thế, phải về đi thôi, định khi nào?"

 

Hạ Dĩ San do dự một lúc lâu rồi mới chần chừ nói, "Tiểu Hàm, tạm thời chị không về được, em có thể... ở lại thêm một thời gian nữa được không?"

 

"Cái gì?" Nghê Hạ sửng sốt, "Chị lại làm gì thế, không phải là đã khỏe rồi sao?"

 

"Chuyện này... Haiz, không nói rõ trong một hai câu được, nhưng tuyệt đối là chuyện quan trọng của chị, cực kỳ quan trọng."

 

"Hạ Dĩ San!"

 

"Em làm tốt thế còn gì, chị cực kỳ khâm phục em! Cố lên!"

 

Nghê Hạ nhắm mắt, hít sâu một hơi, "Thế chị nói xem, rốt cuộc bao giờ chị về?"

 

"Chị cũng không biết nữa."

 

"Chị..."

 

"Tóm lại, sau này chị nhất định sẽ báo đáp em thật hậu hĩnh, nhé nhé! Bye!"

 

Hạ Dĩ San không đợi cô đáp liền cúp máy luôn. Nghê Hạ hít sâu một hơi, cô thật sự hết cách với con người kia.

 

Cảnh Tố, "Chị em à?"

 

"Vầng."

 

"Con bé bảo gì?"

 

"Chị ấy bảo tạm thời chưa quay lại được."

Loading...