Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Hai Mặt - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-08 22:29:54
Lượt xem: 405

Cơn giận đã hết.

Ông xã vẫn phải dạy.

Hơn nữa còn phải hướng dẫn từng bước.

Cũng may Văn Thức An là một đồ đệ hiếu học.

Tôi đã tận dụng cơ hội để khiến anh ấy làm nhiều việc vì lợi ích của tôi.

Ví dụ như một lần nữa làm ướt người đầy hấp dẫn.

Văn Thức An đeo tạp dề tự mình xuống bếp, cá nhảy lên b.ắ.n tung tóe ướt hết cả người.

“Hơi nóng một chút.” Anh dừng một chút, nhìn tôi lễ phép hỏi: "Em không ngại chứ?”

Trước khi tôi kịp phản ứng thì anh đã cởi hết quần áo, chỉ mặc một chiếc tạp dề.

Có mồ hôi từ gò má trượt xuống một đường.

Qua hầu kết.

Cuối cùng trượt xuống khuôn n.g.ự.c rộng lớn.

Như ẩn như hiện.

Không ai chủ động nhắc tới chuyện mở điều hòa.

Vì thế Văn Thức An liền dùng bộ trang phục này làm xong một bàn thức ăn.

Nhưng rõ ràng, hiệu quả mang đến là vô cùng tốt.

[Thầy ơi! Phương pháp của thầy thật hữu dụng! Vợ ngoan ngoãn hôm nay liền nhiệt tình hơn với em!]

Tôi xoa xoa thắt lưng đau nhức.

Nghĩ thầm đương nhiên hữu dụng, tôi chỉ cần tùy chỉnh cho chồng của mình.

Trải qua vài lần, Văn Thức An bắt đầu tin tưởng không nghi ngờ kinh nghiệm yêu đương mà tôi truyền thụ.

Vì thế tôi quyết định rèn sắt khi còn nóng để loại bỏ hiểu lầm nhiều năm giữa vợ chồng chúng tôi.

[Tôi cảm thấy giữa cậu và vợ có thể có rất nhiều hiểu lầm.]

[Bước đầu tiên, cậu phải mở miệng hỏi.]

Tôi hoài nghi Văn Thức An còn phân vân, sẽ thành nhân cách phân liệt.

Văn Thức An do do dự dự nói một câu: [Được.]

Tôi đang xoa tay chuẩn bị nghênh đón biểu lộ chân tình của Văn Thức An. Nhưng tôi không mong đợi điều đó.

Văn Thức An không mở miệng, lại để cho người khác mở miệng.

Ngày hôm sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-yeu-hai-mat/chuong-10.html.]

Tôi và Thẩm Ngân cách nhau bàn ăn, bốn mắt nhìn nhau.

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

“Đã lâu không gặp.”

Hắn là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, khẽ gật đầu với tôi: “Anh còn tưởng Văn Thức An sẽ luôn giấu em, ngăn cản em gặp anh.”

Lời này rất không thích hợp.

Lòng hiếu kỳ rốt cục chiến thắng sự đứng đắn của tôi khi nhìn thấy Thẩm Ngân.

Tôi nhịn không được: "Lời này là có ý gì?”

“Cậu ta không phải vẫn luôn coi anh là tình địch trong tưởng tượng sao?”

Thẩm Ngân nhấp một ngụm rượu, giọng nói hàm chứa vài phần nghiền ngẫm: "Dù sao người này lúc trước có thể vì lời tỏ tình của em mà bay sang Mỹ đánh anh một trận, còn cảnh cáo anh không được chân đạp hai thuyền."

Câu nói cuối cùng, lúc Thẩm Ngân nói ra mơ hồ có chút nghiến răng nghiến lợi.

Đây lại là câu chuyện tôi không biết.

Cho nên Văn Thức An, con ch.ó này rốt cuộc còn gạt tôi bao nhiêu?

Tôi đè xuống cơn giận, kiên trì hỏi: "Anh nói thêm chút nữa được không?"

Cảm giác này, cực kỳ giống lúc đi học gạt chủ nhiệm lớp, không muốn ai biết.

Cuối cùng lại phải yêu cầu chủ nhiệm lớp chỉ vạch trần thay mình.

Thẩm Ngân cười nửa miệng.

Cũng may rốt cục đã từ bi mà chọn vài chuyện để nói.

Những thứ đó, theo quan điểm của tôi, chính là Văn Thức An xa cách, khinh thường phú nhị đại là những kẻ ngu dốt, giống như tôi và Thẩm Cảnh Niên.

Nhưng dùng cách miêu tả của Thẩm Ngân thì đó là: "Một con gà tiểu học yêu đương khi ghen lại vô năng bất tài. Phàm là người bình thường có miệng mà không thể nói.”

Tôi muốn nói lại thôi, không thể phản bác.

Nhưng phải thừa nhận, đáy lòng có chút vui mừng bí ẩn đang không ngừng nhảy nhót sôi trào.

“Chim cánh cụt.” Thẩm Ngân đột nhiên mở miệng.

Không đợi tôi kịp phản ứng, hắn đã đứng lên hơi cúi người. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve gò má tôi.

Cuối cùng ở góc độ người ngoài không nhìn thấy, hung hăng vặn thành 180 độ.

Thẩm Ngân mặt không chút thay đổi: "Tại sao tôi cũng là một phần trong trò vui của vợ chồng em vậy?”

“Cái gì?”

Tôi nhịn đau, nhìn theo tầm mắt hắn.

Ồ, bất chấp tất cả.

Là Văn Thức An đến muộn!

Loading...