Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÔI BỊ NETIZEN PHÁT HIỆN CÓ BA ĐỜI CHỒNG - C18

Cập nhật lúc: 2024-08-12 20:22:27
Lượt xem: 381

11

 

Chúng tôi cùng trở về dinh thự, trên đường đi cả hai đều im lặng. 

 

Đến tối, tôi nằm trằn trọc trên giường không ngủ được, liền lén sang phòng của Phó Dung Thần.

 

Hắn đang ngồi trên sofa đọc tạp chí. Tôi chen vào ngồi cạnh, dựa vào hắn: 

 

"Anh có biết em bây giờ nổi tiếng lắm không? Gần như sắp nổi tiếng khắp vũ trụ rồi đấy."

 

"Ừ, tôi biết." Phó Dung Thần vẫn tiếp tục đọc tạp chí.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Tôi chọc vào tay hắn: "Thế anh có biết em bắt đầu thích anh từ lúc nào không?"

 

Phó Dung Thần quay đầu nhìn tôi. Tôi cũng nhìn hắn, không nói gì.

 

Hắn không nhịn được, hỏi trước: "Khi nào?"

 

Tôi đau đầu đáp: “Có lẽ là từ khi em nhận ra người nào đó để mặc em ra ngoài lang bạt, nhưng thật ra mọi chuyện luôn vì em mà nhọc lòng. Đầu tư vào công ty giải trí nơi em làm việc, cử người đến thôn tìm chị họ em để lập kế hoạch truyền thông. Trong những năm qua, bất kỳ người đàn ông nào từng theo đuổi em đều bị người đó điều tra ba đời. Ôi, có quá nhiều khoảnh khắc khiến em rung động đến mức không thể hiểu nổi.”

 

Phó Dung Thần nhướn mày nhìn tôi: “Uẩn Uẩn, nói chuyện tử tế!”

 

“Em chỉ đùa thôi mà.” Tôi khoác tay hắn, cười tủm tỉm nói, "Có lẽ là do em thiếu tình thương, nên đã xem anh như cha của mình. Không phải người ta vẫn nói nhiều cô gái trẻ như em dễ coi những người đàn ông lớn tuổi giống như là cha của mình hay sao?? Anh lớn hơn em tận tám tuổi cơ mà, có hơi già rồi đấy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-bi-netizen-phat-hien-co-ba-doi-chong/c18.html.]

"Nếu không chịu nói tử tế, thì để tôi dạy em." 

 

Phó Dung Thần nắm lấy cổ áo tôi, kéo tôi lên, cười lạnh: "Cố tình ở đây mà châm chọc, em thiếu đánh?!"

 

Tôi nhào vào lòng hắn, ôm chặt, ngẩng đầu nói: “Phó Dung Thần, mẹ em có phải đã nói với anh những điều như thế không? Rằng tình cảm của em dành cho anh là không bình thường, rằng em chỉ thiếu tình thương của cha chứ không phải là tình yêu nam nữ?”

 

“Em biết chuyện rồi, có phải má Trương nói với em không?” 

 

Phó Dung Thần cúi xuống nhìn tôi, nhẹ nhàng nói, “Còn em thì sao, tránh mặt tôi lâu như vậy. Có phải vì mẹ em gây áp lực, nên em sợ rằng nếu ở bên tôi, em sẽ phải chịu nhiều lời đồn đại có đúng không?”

 

"Khi mẹ em nói những điều như vậy, thời điểm đấy em còn nhỏ, đúng là cảm thấy rất xấu hổ. Lúc đó nghĩ, em rõ ràng xem anh như anh trai của mình, mẹ nói như vậy làm em rất khó xử.” 

 

Tôi thành thật nói: "Năm tốt nghiệp đại học, anh đến trường em diễn thuyết. Em lên sân khấu tặng hoa cho anh, lúc đó vô tình chạm vào tay anh. Không hiểu sao lại cảm thấy rung động, các bạn cùng phòng đều bàn tán về anh. Tối đó em lên mạng xem H văn, kết quả đêm đến nằm mộng, lại thấy anh trong giấc mơ."

 

Sắc mặt Phó Dung Thần có chút phức tạp, khẽ thở dài: "Cho nên, suy cho cùng, em vì trọng sắc, nên mới thích tôi."

 

"Nếu không thì sao?!!" 

 

Tôi chân thành nói: "Phó Dung Thần, tình cảm em dành cho anh là tình yêu nam nữ thật sự, không phải là loại tình cảm lệch lạc nào khác, và em thực sự không thiếu tình thương của cha… Dù cha em đã sớm ra đi, nhưng thứ ông ấy để lại vẫn luôn đồng hành cùng em."

 

"Ông ấy để lại cho em thứ gì?" Phó Dung Thần hỏi.

 

Tôi chọt chọt hắn, cười tủm tỉm: "Tình yêu của em."

 

Loading...