Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-10-01 15:40:36
Lượt xem: 31
Vốn dĩ nghe được lời khen trong miệng Thẩm Tại, cô sẽ rất vui vẻ. Không ngờ câu tiếp theo, lại trực tiếp đẩy cô từ mặt đất xuống địa ngục.
“Cái gì… Tôi chuyển công tác?”
“Đúng.”
Thịnh Văn Ngôn: “Ý anh là tôi không làm ở văn phòng chủ tịch nữa? Không làm thư ký? Cũng không cần ở cạnh anh?”
Thẩm Tại nói: “Ừ, cô đi làm các dự án đi.”
“Nhưng đi theo anh, tôi vẫn có thể tham gia dự án được mà.”
Anh tạm dừng rồi nói: “Cô nên học một vài thứ gì đó mới mẻ đi. Cô đi theo làm thư ký, không có chỗ để phát huy những lĩnh vực khác.”
Thẩm Tại nói một cách ung dung từ tốn, trái ngược với vẻ ngoài hoảng hốt và bối rối của cô.
Lồng n.g.ự.c cô thắt lại, cô không rõ ý tứ của anh.
Tại sao không có chỗ phát huy những lĩnh vực khác… Rõ ràng lúc ở cạnh anh, cô cũng có thể tham gia dự án, giống như dự án của điện ảnh và truyền hình Lợi Nguyên đó.
“Tôi không muốn đi.” Cô hoảng hốt nói: “Tôi muốn ở lại, anh dẫn dắt tôi không phải sẽ tốt hơn sao? Anh muốn tôi học cái gì thì anh cứ dạy, tôi cũng —— “
“Thịnh Văn Ngôn, cô phải học cách tự mình bước đi.” Giọng anh trầm xuống: “Chứ không phải tôi kéo thì cô mới chịu đi.”
Cả buổi trưa nay, tâm trạng cô đã không ổn định, bây giờ Thẩm Tại lại đột nhiên giáng cho cô một đòn nặng nề, làm đầu óc cô hoàn toàn rối loạn.
Cho đến nay, điều cô muốn chính là Thẩm Tại thiên vị cô, cô hưởng thụ sự giám sát và chỉ dẫn của anh, hưởng thụ cảm giác được ở cạnh anh. Nhưng bây giờ… anh đột nhiên muốn đẩy cô đi nơi khác.
Chuyện này làm cô khó mà chấp nhận được.
Thịnh Văn Ngôn nắm chặt hai tay đến trắng bệch, không chớp mắt mà nhìn anh: “Tự mình trưởng thành.. Hôm nay bố tôi gọi cho tôi, ông hi vọng tôi trở về, anh cảm thấy thế nào?”
Thẩm Tại ngồi đó nhìn cô, im lặng mấy giây rồi mở miệng: “Nếu cô về Khải Thịnh, cũng được.”
Cô bất giác run lên, giống như tại một khắc đó quân lính đã tan rã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-105.html.]
Ngực đau xót, nháy mắt cô cảm giác mình bị vứt bỏ, không ai giúp đỡ.
Nhưng cô giỏi ngụy trang, che giấu đi sự mất mát, chỉ bộc lộ vẻ tức giận và hung hăng ra bên ngoài: “Cho nên dù tôi có về Thịnh thị hay đi chỗ khác thì đối với anh chẳng khác gì nhau phải không? Chỉ cần tôi không ở cạnh anh, không làm phiền anh là được chứ gì?”
Sự bùng nổ của Thịnh Văn Ngôn diễn ra một cách bất ngờ, Trần Siêu đứng ngoài cửa chuẩn bị bước vào, anh ta hoàn toàn sững sờ tại chỗ.
“Thịnh Văn Ngôn, đây là công việc được xếp cho cô, không có liên quan gì tới tôi.” Giọng Thẩm Tại nghiêm nghị, đây là điều cô từng thích ở anh, nhưng đặt trong câu nói này thì cô lại thấy vô cùng chán ghét.
“Sao lại không liên quan! Anh biết tôi muốn ở cạnh anh, biết tôi thích anh! Anh biết tôi muốn theo đuổi anh mà!” Thịnh Văn Ngôn trừng mắt, nói không lựa lời: “Anh đều biết hết! Thế nhưng anh lại đẩy tôi đi chỗ khác! Anh không quan tâm chuyện tôi nghỉ việc! Anh không muốn tôi đi theo anh, là vì anh và Chu Tư Mạc đã quen nhau. Anh muốn tôi rời xa anh, có phải vậy không hả Thẩm Tại?”
Trần Siêu ngây ngốc đứng ngoài cửa, nhất thời rời đi không được mà tiến vào cũng không xong. Anh ta chưa từng nghĩ Thịnh Văn Ngôn lại mê mẩn, có ý với ông chủ của mình. Hơn nữa thoạt nhìn… Ông chủ cũng biết chuyện.
“Đây là hai chuyện khác nhau.” Thẩm Tại hít sâu một hơi: “Thịnh Văn Ngôn, cô có biết tôi đang nói chuyện gì không? Chúng ta đang nói về công việc.”
Sao anh có thể luôn bình tĩnh như vậy được nhỉ? Dù cô thế nào, anh đều giữ nguyên phong thái.
Là do trải qua nhiều năm, có kinh nghiệm, hay trong mắt anh, cô vẫn là một đứa con nít tùy hứng, anh sẽ không mất khống chế với cô.
“Đối với tôi, đây không chỉ là vấn đề về công việc!” Thịnh Văn Ngôn không quan tâm gì nữa: “Chu Tư Mạc mới là kiểu anh thích phải không? Hai người bên nhau từ khi nào?”
“Tôi với cô ấy khong quen nhau.” Thẩm Tại trầm giọng nói.
“Những tin tức kia —— “
“Ngoài Chu Tư Mạc ra, Lợi Nguyên không khai thác được bất kỳ ngôi sao nào nữa. Lợi Nguyên cần sự chú ý.”
Thịnh Văn Ngôn sửng sốt: “Hai người đang xào* cp?”
*Sao tác CP là tạo hiệu ứng để hai người – một nam một nữ, hay nam với nam, nữ với nữ – có liên quan đến một bộ phim, hoặc một chương trình nào đó có những hành động thân mật, gần gũi nhau hơn làm cho khán giả cảm thấy giống như họ đang yêu nhau, có cảm tình ngoài đời với nhau để tăng hiệu ứng cho bộ phim, chương trình đó nhiều hơn. Nôm na ra để họ đóng một màn “phim giả tình thật” khiến người xem tưởng họ yêu nhau dù sự thật chưa chắc đã đúng.
“Vì lợi ích.” Mặt Thẩm Tại lạnh lùng, anh là người có thể phân biệt rõ giữa lợi ích và cá nhân, ở mức độ nào đó, anh cực kỳ lạnh lùng.
“Nếu hai người không là một cặp, anh cũng không thích cô ấy… Vậy tại sao anh muốn đẩy tôi đi? không cho tôi ở lại cạnh anh? Thẩm Tại, tôi không muốn đi, tôi không muốn đi đâu cả.”