Tôi Cùng Bạn Thân Trọng Sinh Về Thời Niên Thiếu - Chương 7.2-8.1
Cập nhật lúc: 2024-09-16 08:47:52
Lượt xem: 3,178
Thẩm Thanh Kỳ cúi đầu không nói, ngược lại Bùi Dã đang dựa vào tường một cách uể oải cười nói:
"Vậy lần này của em cũng coi như không tính được chứ ạ~ Em cũng sẽ không bị ảnh hưởng đến tâm lý đâu, kỳ thi đại học nhất định sẽ phát huy thật tốt."
Giáo viên chủ nhiệm nghiêm mặt vặn tai cậu ta, mắng cậu ta trong tiếng la hét khoa trương của cậu ta:
"Cái thằng nhóc này, còn tưởng em đã biết sửa đổi rồi chứ, không học điều tốt lại học người ta đánh nhau, đánh nhau trong trường xong rồi lại ra ngoài trường đánh, cứ tiếp tục thế này có phải muốn lên trời luôn không?"
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
"Sắp thi đại học rồi, em có thể tập trung lại một chút không!"
Bùi Dã vừa xoa tai vừa cãi lại:
"Nhưng bọn họ bắt nạt bạn học của trường mình, em nhìn thấy cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được chứ?"
"Nhỡ đâu cô ấy xảy ra chuyện gì, chẳng phải càng ảnh hưởng đến danh tiếng của trường sao..."
Cậu ta nói năng hùng hồn, Thẩm Thanh Kỳ vẫn im lặng.
Cuối cùng, giáo viên chủ nhiệm đã đồng ý không gọi phụ huynh dưới sự năn nỉ ỉ ôi của cậu ta, sau đó phẩy tay bỏ đi.
Tô Tịnh Nghi lập tức xuất hiện, mắt đỏ hoe nói lời cảm ơn. Vừa đúng lúc đó, một nhóm nam sinh vừa đi vừa đùa giỡn đi ngang qua, có người vô tình va phải Bùi Dã.
Cậu ta khẽ ôm eo, hít vào một hơi.
Nghe thấy vậy, Tô Tịnh Nghi không chút do dự vén áo đồng phục của cậu ta lên, lộ ra phần eo thon gọn, trên đó là một mảng bầm tím.
Trong vụ ẩu đả đó, không bên nào chiếm được lợi thế, chỉ có Bùi Dã cố ý tránh để mặt bị đánh, chỗ bị thương đều là những nơi bị quần áo che khuất.
Tô Tịnh Nghi lo lắng nói muốn đưa cậu ta đến phòng y tế, hoàn toàn phớt lờ Thẩm Thanh Kỳ đang đứng yên một bên.
Bùi Dã vui vẻ, rất ngoan ngoãn đồng ý.
Tôi và Khương Lộ vừa uống sữa chua vừa đi ngang qua bọn họ.
Bùi Dã đột nhiên lên tiếng: "Khương Lộ!"
Cô ấy đang ngậm ống hút, nghiêng đầu khó hiểu, liếc nhìn chiếc áo chưa được chỉnh lại ngay ngắn ở eo Bùi Dã, chợt hiểu ra, cười nói:
"Cậu yên tâm, tớ cái gì cũng không biết."
Cậu ta đột nhiên im lặng một lát, nhìn Khương Lộ, cuối cùng khịt mũi cười:
"Tốt nhất là nhớ kỹ những gì cậu đã nói."
Thực ra kiếp trước Bùi Dã không tham gia vào vụ ẩu đả này, bởi vì hôm đó trong lớp có người đang chơi trò bói bài, Khương Lộ kéo Bùi Dã đang không muốn chơi cũng muốn thử xem tương lai của bọn họ.
Sau khi rút bài, mỗi người nhận được một lời giải thích:
"Sao sáng bốn phương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-cung-ban-than-trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/chuong-7-2-8-1.html.]
"Ẩn mình trong biển người."
Nụ cười trong mắt Khương Lộ biến mất, lông mày hơi nhíu lại.
Bùi Dã bật cười, khinh thường.
8
Lời thách đấu dần đi đến hồi kết khi kỳ thi đại học đến gần.
Có người khẳng định rằng sau khi tốt nghiệp, Tô Tịnh Nghi nhất định sẽ chọn Bùi Dã.
Sau đó bắt đầu phân tích hai người đẹp đôi như thế nào, nam sinh vừa ngông cuồng vừa đẹp trai và nữ sinh vừa ngọt ngào vừa xinh đẹp, là sự kết hợp kinh điển trong những câu chuyện học đường.
Ngay cả việc đánh nhau và đùa giỡn với cô ta cũng là những tình tiết không thể thiếu.
Tôi nghiêng đầu nhìn Khương Lộ đang chống cằm, tay cầm bút vẽ nguệch ngoạc trên đề thi.
Có lẽ là tình cảm quá dễ dàng có được sẽ không bao giờ được trân trọng, hoặc là sự chung sống lâu dài đã che lấp đi cảm giác rung động mãnh liệt.
Vì vậy, ánh mắt của Bùi Dã dần chuyển sang Tô Tịnh Nghi khó nắm bắt và mới mẻ.
Tất nhiên, cũng có người cho rằng sự kết hợp giữa nam sinh lạnh lùng đẹp trai và nữ sinh hoạt bát đáng yêu cũng rất phổ biến, ví dụ như Thẩm Thanh Kỳ.
Thật lòng mà nói, tôi thực sự không biết Thẩm Thanh Kỳ thích Tô Tịnh Nghi từ khi nào, bởi vì ban đầu cậu ta thậm chí còn cảm thấy phiền phức khi giảng bài cho cô ta.
Về vấn đề này, Tô Tịnh Nghi không hề bận tâm, không giống như tôi, mỗi lần thảo luận xong bài tập với cậu ta là lại bình tĩnh nhìn nhau mỉm cười, cô ta luôn nói với Thẩm Thanh Kỳ sau khi cậu ta giảng bài xong:
"Oa, đại thần đúng là lợi hại!"
"Thẩm Thanh Kỳ, cậu thông minh quá!"
Lâu dần, cậu ta bắt đầu quen với việc giảng bài cho Tô Tịnh Nghi.
Sau đó, có lần trong giờ tự học buổi tối đột nhiên bị cúp điện trong chốc lát, trong bóng tối tôi nghe thấy một tiếng kêu kinh ngạc và tiếng rên rỉ, vài giây sau, trong lớp học sáng đèn trở lại, tôi thấy Tô Tịnh Nghi ngã vào người Thẩm Thanh Kỳ.
Có người giúp đỡ họ đứng dậy.
Tô Tịnh Nghi cúi đầu, cắn môi, đỏ mặt xin lỗi.
Thẩm Thanh Kỳ luống cuống sờ mặt.
Tôi tiếp tục giải bài tập khó mà giáo viên giao, khóe mắt liếc thấy đầu bút của Thẩm Thanh Kỳ dừng lại rất lâu, cho đến khi tôi giải xong tất cả các bài tập, phát hiện ra rằng các bước cậu ta viết đều lộn xộn.
Đáp án đương nhiên cũng sẽ không đúng.
Tất nhiên, ngoài việc đơn thuần thích, đối với một cô gái đang lởn vởn giữa hai chàng trai, thật khó để nói rằng giữa họ không có sự cạnh tranh về ham muốn chiến thắng đối với cùng một mục tiêu.
Tuy nhiên, trong cuộc rượt đuổi mang tính cạnh tranh này, người đầu tiên bị loại lại là Bùi Dã.