Tôi Cùng Bạn Thân Trọng Sinh Về Thời Niên Thiếu - Chương 9.2-10
Cập nhật lúc: 2024-09-16 08:49:39
Lượt xem: 3,726
Bởi vì vào một buổi chiều cuối tuần trước đó, có người đã phát một bài hát "Năm tháng vội vã" trên đài phát thanh của trường, dấy lên một làn sóng thảo luận về nội dung phim.
Khi nói đến việc nam chính bỏ qua bài toán lớn 13 điểm vì nữ chính, mọi người đều nghiêm túc nghi ngờ cậu ta vốn không biết làm, tôi nghe thấy Tô Tịnh Nghi đầy mong đợi hỏi Thẩm Thanh Kỳ:
"Cho dù đó là lý do cậu ta tự tìm cho việc mình không làm được, nhưng bản thân lý do này cũng đủ lãng mạn rồi phải không?"
"Nếu là cậu, Thẩm Thanh Kỳ, cậu sẽ làm vậy vì người mình thích chứ?"
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Cậu ta cúi đầu im lặng.
Thành tích của Tô Tịnh Nghi không tệ, nhưng trong kỳ thi đại học, một điểm chênh lệch chính là khoảng cách ngàn người.
Nói thật, tôi thực sự rất sợ cậu ta sẽ làm liều bỏ bài không làm, nên với một phần trăm hy vọng đã đưa ra yêu cầu đó, may mà cậu ta đã thực hiện.
Trở lại lần nữa, "Năm tháng vội vã" lại vang lên.
Tôi mới nhận ra việc cậu ta không bỏ trống bài dường như không phải vì tôi.
Bởi vì kiếp này không có yêu cầu của tôi, cậu ta vẫn nghiêm túc làm hết tất cả các bài, và đạt được điểm số giống như kiếp trước.
Đáng tiếc là cậu ta đã dùng điểm số để chứng minh thực lực.
Nhưng lại dùng nguyện vọng để thể hiện sự lãng mạn.
10
Biết được Thẩm Thanh Kỳ đã thay đổi nguyện vọng là ở buổi tiệc chia tay tốt nghiệp.
Tôi đang vừa nhận lời chúc mừng của các bạn học, vừa an ủi Khương Lộ đang thở dài.
Ngoại trừ Bùi Dã không thể tham gia kỳ thi đại học, điểm số của tất cả mọi người đều không thay đổi.
Tôi vẫn là thủ khoa.
Hơn Thẩm Thanh Kỳ một điểm.
Khương Lộ cầm điểm số y hệt kiếp trước, mặt mày ủ rũ lại gần:
"Thực sự là bận rộn một hồi mà chẳng được gì, còn tưởng rằng có thể dựa vào việc trọng sinh để lội ngược dòng."
Tôi bất lực cười nhẹ:
"Nếu thực sự như vậy, những người học lại chẳng phải ai cũng vào Thanh Hoa Bắc Đại rồi sao."
"Tám năm không động đến sách vở, vừa đến đã học lớp 12, có thể giữ được điểm số kiếp trước đã rất lợi hại rồi ~"
Vừa dứt lời đã nghe thấy một trận la ó.
Mọi người đang trêu chọc Thẩm Thanh Kỳ và Tô Tịnh Nghi, thoát khỏi thân phận học sinh, tất cả mọi người bắt đầu không kiêng dè nhìn hai người bằng ánh mắt mờ ám.
Có người cười hì hì giơ ly về phía họ:
"Mình nên chúc hai người tiền đồ như gấm hay là chúc hai người sớm nên duyên lành đây?"
Tô Tịnh Nghi đỏ mặt cúi đầu, bảo mọi người đừng nói lung tung.
Thẩm Thanh Kỳ hơi sững sờ, có người phản ứng lại nhắc nhở cậu ta:
"Đúng đúng đúng, còn chưa chính thức tỏ tình, đương nhiên không thể nói vậy."
"Thẩm Thanh Kỳ, đừng ngây ra nữa, người ta đã nói vậy rồi, mau lên nào!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-cung-ban-than-trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/chuong-9-2-10.html.]
Những học sinh vừa thi đại học xong tràn đầy nhiệt huyết, bầu không khí tại hiện trường ngay lập tức lên đến đỉnh điểm, hai người nhanh chóng bị vây quanh ở giữa.
Tôi và Khương Lộ lui ra ngoài vòng vây, nhưng vẫn có thể nghe thấy giọng nói ôn hòa của Thẩm Thanh Kỳ:
"Nghe nói Đại học B có cuộc thi khiêu chiến tân sinh viên, các cặp đôi tham gia sẽ có tỷ lệ chiến thắng cao hơn, Tô Tịnh Nghi, cậu có muốn tham gia cùng không?"
Mọi người sững sờ, sau đó ồ lên kinh ngạc.
Khương Lộ cũng không nhịn được ngạc nhiên:
"Ý cậu ta là dùng điểm số chắc chắn vào Đại học A, hạ bậc điền nguyện vọng vào Đại học B?"
Tôi còn chưa kịp lên tiếng, đã nghe thấy "ầm" một tiếng, cửa phòng bị đá tung ra.
Một nhóm người xuất hiện bên ngoài phòng, dẫn đầu là Chu Lẫm, anh trai hàng xóm của Tô Tịnh Nghi, người đàn ông rất giống Thẩm Thanh Kỳ.
Tất cả mọi người đều sững sờ, lớp trưởng bước ra hỏi bọn họ muốn làm gì.
Chu Lẫm ngậm điếu thuốc, nhìn Tô Tịnh Nghi một cách ngông nghênh:
"Nghe nói có người muốn tỏ tình với bạn gái của tao, tao đến xem thử, ai mà không biết điều dám cướp bạn gái của tao."
Tô Tịnh Nghi "hừ" một tiếng quay mặt đi:
"Ai là bạn gái của anh?"
Chu Lẫm cười quay đầu hỏi đám anh em của mình:
"Mấy đứa nói xem ai là bạn gái của anh."
Bọn họ đồng thanh: "Tô Tịnh Nghi!"
Sau đó lại đồng loạt gọi: "Chị dâu!"
Chu Lẫm phủi tàn thuốc, một tay đút túi:
"Anh đã nói rồi hôm đó là cô ấy say rượu lỡ hôn anh thôi. Tô Tịnh Nghi, anh thừa nhận, bây giờ anh rất ghen tị, đừng giận nữa được không?"
Xung quanh vang lên những tiếng hít hà, Tô Tịnh Nghi mặt lạnh tanh bước từ bên cạnh Thẩm Thanh Kỳ về phía Chu Lẫm, sau đó nhẹ nhàng đá cậu ta một cái, quay người nói với mọi người một cách ngại ngùng:
"Xin lỗi mọi người, đã để mọi người hiểu lầm, đây mới là bạn trai của mình."
Khương Lộ dựa vào vai tôi nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Cảm giác sai lầm của một người có thể gọi là hiểu lầm, cảm giác sai lầm của một đám người thì có thực sự chỉ là hiểu lầm không?"
"Người kia bị coi là công cụ rồi phải không?"
Lời tỏ tình đột ngột dừng lại, tình cảm qua loa kết thúc, sắc mặt Thẩm Thanh Kỳ trắng bệch dần.
Tôi đột nhiên cảm thấy rất chán nản, né tránh ánh mắt hoảng hốt của cậu ta, kéo Khương Lộ rời đi.
Sự phát triển tình cảm của kiếp này, dường như chỉ có Tô Tịnh Nghi là không thay đổi.
Cô ta vẫn lén lấy sổ hộ khẩu của bố mẹ trốn đi cùng Chu Lẫm đến một thành phố khác đăng ký kết hôn.
Sau mùa hè năm đó, chúng tôi mỗi người một ngả.
Gặp lại nhau, là ở buổi họp lớp tám năm sau.