Tôi cũng yêu anh - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-18 19:59:59
Lượt xem: 102
Chương 8
Cố Tử Minh tức giận nhìn người phụ nữ đứng cách anh chỉ vài bước chân, Trần Trụ cũng hít khí lạnh từ người anh tỏa ra không dám thở mạnh nói gì tới lên tiếng.
Diệp Tử vừa đi ra đã nhìn thấy bạn mình đang u ám thì rất biết điều đứng phía sau, không phát ra bất kỳ hơi thở mạnh nào.
Tôi cúi người nhặt lấy bó hoa rồi lách qua người Tiêu Phong đi ra phía sau, đưa cho người con gái đang ở phía sau, lạnh lùng nói:" chào mừng quay về"
Nhã Hân vui vẻ ôm lấy tôi nói:" Ân Ân, tớ nhớ cậu quá đi"
Tôi đẩy Nhã Hân ra quay người lại nhìn Tiêu Phong nói:" đây là sao"
Nhã Hân ôm bả vai tôi nói:" thế nào, bất ngờ không"
Tôi liếc nhìn Nhã Hân rồi không trả lời, cất bước rời đi bỏ lại câu:" cậu tự đón xe về đi"
Nhã Hân đẩy vali đuổi theo phía sau, Tiêu Phong cũng nhanh chân đuổi theo đi ngang hàng với tôi nói:" em có thể cho tôi đi chung một đoạn không "
Tôi dừng lại ngay cạnh xe ngước nhìn hai người nói:" lên xe"
Tiêu Phong giơ tay lấy chìa khóa trên tay tôi nói:" để anh lái cho"
Tôi gật đầu :" được"
Nhã Hân đưa vali cho Tiêu Phong để vào phía sau xe, tôi định ngồi phía sau cùng với Nhã Hân nhưng lại bị cô nàng đuổi lên ghế phụ.
Tôi đứng nhìn Nhã Hân đang ngồi ở trong xe nhíu mày, Tiêu Phong cười nhẹ rồi mở cửa ghế phụ cho tôi nhẹ giọng nói :" em ngồi ở đây đi"
Tôi thở dài bất lực ngồi vào xe, không biết ở phía sau có người đang lạnh lùng nhìn về phía mình.
Trần Trụ :" Cố Thiếu, cậu không sao chứ"
Diệp Tử :" cậu nhìn cậu ấy giống người không có chuyện gì sao"
Cố Tử Minh lạnh lùng nói :" im miệng "
Cố Tử Minh lạnh lùng nhìn chiếc xe rời đi, thì ra hôm nay cô nói anh về nhà sớm có chuyện muốn nói là như vậy.
Anh ngồi trên xe nhìn ra ngoài cửa sổ tự giễu chính bản thân mình, từ lúc nào anh lại tự ti như vậy, chắc có lẽ từ khi gặp cô anh đã không thể nào tự tin vào bản thân mình được nữa.
Trần Trụ ngồi ở ghế lái nhìn kính chiếu hậu nhìn gương mặt lạnh lùng của Cố Tử Minh hỏi:" Cố Thiếu, cậu muốn đi đâu không? "
Cố Tử Minh :" đến quán của cậu"
Tôi sau khi đưa hai người kia về nhà thì tôi liền ghé siêu thị mua nguyên liệu về nhà nhờ dì giúp việc chuẩn bị giúp buổi tối.
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Tôi để đồ vào bếp rồi nhìn dì Lâm nói:" dì giúp con chuẩn bị buổi tối với ạ".
Dì Lâm :" cô muốn ăn món nào ạ"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-cung-yeu-anh/chuong-8.html.]
Tôi :" nấu giúp con mấy món Tử Minh thích đi ạ"
Dì Lâm :" vậy cô vào nghỉ ngơi đi, để tôi nấu cho"
Trong phòng vip của quán bar, Cố Tử Minh đang ngồi uống hết ly này đến ly khác, Trần Trụ đưa mắt nhìn Diệp Tử.
Trần Trụ nhỏ giọng nói :" cậu khuyên cậu ta đi"
Diệp Tử lắc đầu :" tôi không dám"
Trần Trụ thở dài nhìn người đối diện người uống rượu như uống nước lã nói:" Cố Thiếu, cậu uống nhiều lắm rồi, tôi đưa cậu về"
Cố Tử Minh :" mấy giờ rồi"
Trần Trụ giơ tay lên xem đồng hồ nói:" hơn 22h rồi, cậu đã uống cả ngày rồi"
Cố Tử Minh theo thói quen kiếm điện thoại trong túi áo nói:" điện thoại tôi đâu rồi, tôi phải gọi cho Ân Ân"
Trần Trụ lấy điện thoại trên bàn đưa cho anh nói:" điện thoại cậu ở đây nè, nhưng mà nó hết pin rồi"
Cố Tử Minh bấm mở nguồn nhưng lại không lên, anh đứng dậy cầm lấy áo vest nói:" tôi phải về nhà"
Trần Trụ thấy anh đứng không vững liền đứng dậy đỡ anh nói:" được, tôi đưa cậu về"
Sau khi dì chuẩn bị xong mọi thứ tôi yêu cầu thì đã rời đi, tôi nhìn bàn ăn rất hài lòng rồi mỉm cười dịu dàng đi ra sofa ngồi đợi anh về. Nhưng đợi mãi cho đến khi ngủ quên trên ghế lúc nào không hay cho đến khi nghe tiếng chuông cửa reo lên mới mơ màng tỉnh dậy, phản ứng đầu tiên là nhìn đồng hồ trên tường hiện 22h25 đã trễ như vậy rồi sao.
Tôi đứng dậy đi ra mở cửa thấy Trần Trụ đang đỡ Cố Tử Minh đang say bên cạnh.
Trần Trụ nhìn thấy tôi mở cửa liền nói:" chị dâu, em giao Cố Thiếu lại cho chị này"
Tôi giơ tay đỡ Cố Tử Minh rồi dựa vào cửa nhìn Trần Trụ nói :" cảm ơn cậu nha"
Trần Trụ :" không có gì đâu, chị dâu em về đây, tạm biệt "
Tôi giơ chân đóng cửa lại rồi khó khăn đỡ Cố Tử Minh ngồi xuống ghế, khó chịu nói:" sao lại uống nhiều như vậy"
Cố Tử Minh ngồi trên sofa mơ màng nhìn tôi lạnh lùng hỏi:" cô là ai"
Tôi nhíu mày ngồi xuống cạnh anh nói:" Cố Tử Minh, anh không nhận ra tôi à"
Cố Tử Minh say rượu phản ứng khá chậm chạp so với bình thường mấy giây sau anh ngồi dậy nhìn qua tôi nói:" Hạ Như Ân"
Tôi gật đầu :" ừ tôi đây, tôi đi nấu canh giải rượu cho anh"
Tôi vừa đứng dậy anh lại nắm tay tôi hỏi:"em đi đâu?"
Tôi nhìn hai cái tay đang nắm lấy nhau lại nhìn anh lại lặp lần nữa:" anh nằm một lát đi tôi đi nấu canh giải rượu cho anh, được không "