Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 126

Cập nhật lúc: 2024-08-24 17:08:44
Lượt xem: 266

Trước một đêm đấu thầu, mắt hồ ly của Phí Huyên vừa chuyển, đánh cuộc một trăm triệu với Hạ Nam Phương.

 

Hạ Nam Phương tuổi trẻ háo thắng, phải lấy bằng được cái hạng mục này cho nên vô cùng sảng khoái cược một trăm triệu với Phí Huyên.

 

Chờ đến một năm sau Hạ Nam Phương mới phát hiện, lúc trước căn bản Phí Huyên chẳng để ý hạng mục đó, anh ta thừa dịp Hạ Nam Phương tập trung hết mọi người nguyên vật liệu vào hạng mục đó. Dẫn dắt Phí gia bay nhanh chuyển hình, như hổ rình mồi mà chuyển ánh mắt đến một hạng mục Hạ Nam Phương chú ý khác.

 

Nhưng mà, chờ Phí Huyên cử người động khối thịt mỡ kia, Hạ Nam Phương sớm đã hãm sâu hạng mục phía trước, lấy không ra nhiều tinh lực cướp với anh ta nữa.

 

Cũng may kết quả cuối cùng không tồi, tuy Hạ Nam Phương đã để toàn bộ tinh lực vào trong hạng mục kia, nhưng khai phá thành quả hạng mục càng tốt hơn so với mong muốn.

 

Mà Phí Huyên cũng thừa dịp tinh lực của Hạ Nam Phương không đủ, đột nhiên thay đổi hướng đi của mình và nhanh chóng dẫn đầu trong ngành công nghiệp mới.

 

Đúng là kỳ ngộ này, làm Phí Huyên có sự chuẩn bị sớm hơn Hạ Nam Phương nên đã ngồi vững chân ở vị trí bản xếp hạng doanh nhân trẻ ở thành phố N.

 

Tuy rằng Hạ Nam Phương cũng có mặt, nhưng Phí Huyên không ra bài theo lẽ thường, truyền kỳ sắc thái trên người càng nặng hơn Hạ Nam Phương.

 

Dù sao cũng không ai dám dùng một trăm triệu nhân dân tệ đến làm mồi nhử, sau khi thu hút sự chiến đấu của hổ sói, anh ta đã phải tự trả giá cho sự cố gắng và can đảm đó.

 

Phí Huyên ở trong điện thoại dào dạt nói: "Phía trước còn thổi phồng Lý Nhiễm thích cậu, lập tức kết hôn ngay. Hiện tại bà xã chạy mất, chỉ vì tính tình cuồng bạo và sự kiểm soát quá đáng của cậu, đáng đời!"

 

Hạ Nam Phương nghe thấy sự đau đớn trong lòng: "Nói đủ rồi chưa?"

 

"Đương nhiên là chưa rồi. Chậc chậc chậc, Hạ tổng cậu nói cậu muốn gia sản bạc triệu này có ích lợi gì, cuối cùng còn không phải cô đơn sống quãng đời còn lại sao? Nếu không tôi giúp cậu chia sẻ nghiệp vụ nhé?"

 

"Không cần."

 

Phí Huyên nói móc thì nói móc, nhưng cũng không keo kiệt giúp đỡ: "Tốt xấu cũng tranh đấu với tôi nhiều năm như vậy, kết quả ngay cả cô gái của mình cũng không cướp được với người khác, cậu chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao?"

 

Hạ Nam Phương không thể nhịn được nữa: "Có chuyện mau nói!"

 

Phí Huyên chậm chạp, giọng nói tựa hồ đều là chọn lựa: "Có muốn theo đuổi lại bà xã không?"

 

Ngữ khí của Hạ Nam Phương như Phí Huyên đang nói nhảm: "Cậu nói đi?"

 

Phí Huyên khẽ cười một tiếng: "Cho tôi một trăm triệu, tôi dạy cho cậu!"

 

Hạ Nam Phương thật sự không thể nhịn được nữa, bị anh ta chọc tức giận: "Ngân hàng có rất nhiều tiền đó, sao cậu không đến đó cướp luôn đi?"

 

Phí Huyên không cho là đúng: "Ngân hàng làm sao nhiều tiền bằng cậu. Tôi dọn sạch ngân hàng cũng không có tiền bằng một hạng mục của Hạ tổng đây."

 

Hạ Nam Phương nghe anh ta bên kia giảo hoạt hồ ly: "Theo đuổi như thế nào?"

 

"Đưa một trăm triệu trước đã!"

 

Không thể không nói, Phí Huyên này cỡ nào cũng đối với việc một trăm triệu đó canh cánh trong lòng, tuy nói luyến tiếc chút tiền lẻ sẽ không được việc lớn, nhưng đây cũng là vàng thật bạc trắng chuyển đi ra ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-126.html.]

Quan trọng nhất chính là, cả đời này anh ta thông minh tuyệt đỉnh, cố tình xả thân nuôi hổ một lần như vậy.

 

Nói ra ngoài sẽ hủy hoại thanh danh của anh ta.

 

Hạ Nam Phương hừ lạnh một tiếng: "Cậu tưởng bở."

 

"Nếu cậu không có tiền, cũng không phải không thể lấy công ty ra."

 

"Phí Huyên, công ty kia của cậu đưa ra thị trường như thế nào vậy? Dựa vào miệng lưỡi không có xương sống của cậu à?"

 

"Cậu biết cái gì, cậu chỉ cần lấy ra một trăm triệu, tôi giúp cậu theo đuổi bà xã về. Cậu được người, tôi được tiền. Chẳng phải đẹp cả đôi đường à."

 

Hạ Nam Phương chọc thủng: "Chỉ có cậu đẹp thôi!"

 

"Nếu cậu thấy một trăm triệu quá nhiều, năm ngàn vạn cũng không phải không thể."

 

"Cúp máy."

 

"Cậu đừng cúp, ba ngàn vạn là mức giá cuối cùng, mua bán không có tính thành ý gì hết."

 

"Hai ngàn vạn cũng không phải không thể thương lượng."

 

"Hạ tổng, cậu sẽ không nghèo đến độ một ngàn vạn cũng không có chứ?"

 

"Tình hữu nghị cuối cùng, năm trăm vạn. Thành giao!"

 

Hạ Nam Phương: "Cậu nói đi!"

 

Phí Huyên: "..."

 

Phí Huyên: "Thu tiền trước!"

 

Vài phút sau, Phí Huyên nhìn tiền trong thẻ thỏa thuê đắc ý.

 

Anh ta không chỉ có hung hăng mà cười nhạo Hạ Nam Phương một trận, Hạ Nam Phương còn phải cho anh ta năm trăm vạn.

 

Hai việc này mặc kệ nói chuyện nào ra, đều có thể đánh lên mặt Hạ Nam Phương.

 

Mắt hồ ly của Phí Huyên nheo nheo lại: "Tôi hỏi cậu, cậu có thích Lý Nhiễm không?"

 

Hạ Nam Phương lại ra vẻ Phí Huyên đang nói nhảm: "Không thích thì tôi còn cưới cô ấy?"

 

Phí Huyên ồ một tiếng: "Cậu nói với tôi cậu thích có ích lợi gì, Lý Nhiễm biết cậu thích cô ấy không?"

 

Hạ Nam Phương trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói: "Biết cũng vô dụng, cô ấy không tin."

 

Phí Huyên chậc lưỡi: "Cô ấy không tin không phải nguyên nhân của cô ấy, là nguyên nhân do cậu. Cậu đã làm cái gì khiến cô ấy không tin?"

Loading...