Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 133

Cập nhật lúc: 2024-08-25 17:37:07
Lượt xem: 261

Phí Huyên hơi hơi mỉm cười: "Chuyển 500 vạn đi."

 

Hạ Nam Phương: "..."

 

"Cậu một vừa hai phải cho tôi!"

 

Phí Huyên: "Cậu nói cái gì, tôi nghe không rõ."

 

Hạ Nam Phương đã bị Phí Huyên hố đi một ngàn vạn, bây giờ không mắc lừa nữa: "Cậu nói trước."

 

Phí Huyên thay đổi tư thế dựa vào sofa: "Được thôi, dù sao người Lý Nhiễm ở chỗ tôi, cũng không sợ cậu không trả tiền. Cô ấy muốn ra nước ngoài."

 

Nói xong, dù bận vẫn ung dung mà ngồi, nhìn chằm chằm vẻ mặt Hạ Nam Phương.

 

Chỉ thấy mày anh nhíu chặt, khí lạnh chợt b.ắ.n ra bốn phía.

 

"Ai nói?"

 

"Lý Nhiễm chính miệng nói, thế nào? Còn dám làm giá không? Thái độ còn ngạo mạn không?"

 

Hạ Nam Phương lập tức chuẩn bị xuống lầu tìm Lý Nhiễm, bị Phí Huyên hừ lạnh một tiếng ngăn lại: "Bây giờ cậu đi tìm cô ấy, cậu có thể bảo đảm Lý Nhiễm sẽ nghe lời nói của cậu? Cậu có thể bảo đảm mình không ném sắc mặt cho người ta? Không tức giận lung tung?"

 

Hạ Nam Phương dừng chân, thứ khác không nói, sắc mặt bây giờ của anh mây đen dày đặc, trầm tĩnh dọa người.

 

"Cô ấy đi du học, không phải lí do gì khác. Chứng minh không phải cô ấy chỉ suy nghĩ nhất thời, mà là sớm đã chuẩn bị, cậu ở nước ngoài ở lâu như vậy, thủ tục xin lưu học cùng với thời gian lên kế hoạch đã rõ ràng, cô ấy đã chuẩn bị hết tất cả chuyện đó ít nhất cũng đã một năm. Bây giờ cậu đi xuống nói với cô ấy cái gì? Bảo cô ấy từ bỏ?"

 

Hạ Nam Phương vẫn cố chấp như cũ: "Cô ấy không thể đi."

 

Phí Huyên hừ mũi: "Một năm trước cô ấy đã chuẩn bị đi du học, chính cậu đã gật đầu rồi mà cũng không phát hiện à? Bây giờ mới đuổi theo, không cảm thấy chậm?"

 

"Cô ấy chưa từng nói với tôi."

 

"Nói rồi có ích lợi gì? Cậu sẽ đồng ý? Ngay cả tôi cũng biết cậu sẽ không đồng ý, huống chi là Lý Nhiễm. Cậu đó, từ trước đến nay đều không cho người ta có quyền lựa chọn, bây giờ lại trách người ta không nói với cậu."

 

Hạ Nam Phương xem như triệt để không còn kiêu ngạo nữa: "Cậu nói xem phải làm sao bây giờ?"

 

"Vừa rồi 500 vạn kia còn chưa có gửi đâu."

 

____

 

8 giờ, buổi đấu giá dưới lầu đúng giờ bắt đầu, Lý Nhiễm tìm chỗ có tên của cô.

 

Cũng gần phía trước, không tính là quá xa.

 

Nhìn danh sách các tác phẩm trong tay, nhìn thấy bức tranh được yêu cầu kia nằm ở vị trí thứ tư.

 

Hạ Nam Phương và Phí Huyên đến muộn, anh vừa vào đã nhìn thấy Lý Nhiễm, cô đang cúi đầu, đang nhìn tờ giấy trong tay.

 

Ngón tay chạm nhẹ trên giấy, thập phần nghiêm túc.

 

Một mình cô ngồi trong đám người ồn ào, một mình cô an tĩnh tản ra khí chất khiến người khác khó có thể bỏ qua.

 

Phí Huyên cho anh một ánh mắt: "Chỗ ngồi của cậu ở hàng phía trước cô ấy."

 

Nói xong nhìn thoáng qua vị trí của Lý Nhiễm: "Cho tôi 500 vạn, tôi sẽ sắp xếp một cặp ghế tình nhân, thế nào?"

 

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Hạ Nam Phương đưa tiền sảng khoái như vậy!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-133.html.]

Lý Nhiễm cúi đầu, phát hiện phía trước đứng một người, theo chân dài ngước lên.

 

Kết quả...

 

"Anh ngồi ở đây?" Thấy Hạ Nam Phương ngồi xuống, Lý Nhiễm nhìn tên được dán vị trí bên cạnh.

 

Phát hiện thật là Hạ Nam Phương.

 

"Sao anh lại ngồi ở đây?"

 

Hạ Nam Phương nói như lẽ đương nhiên: "Người ta sắp chỗ."

 

Lý Nhiễm bán tín bán nghi, lại không hỏi nhiều.

 

Bán đấu giá bắt đầu, Lý Nhiễm không cảm thấy hứng thú với những tác phẩm phía trước, cho nên vẫn luôn thất thần.

 

Hạ Nam Phương cũng không giơ bảng, anh cởi nút thắt của áo vest, nghiêng người qua: "Không thích?"

 

Lý Nhiễm: "Hôm nay là tới làm việc. Không phải tới mua đồ."

 

"Có thích thứ gì cứ việc nói, bảo Vương Ổn thay em mua."

 

Lý Nhiễm lắc đầu: "Cảm ơn."

 

Hạ Nam Phương luôn luôn hào phóng với cô, ngay cả chia tay, ngẫu nhiên cũng sẽ mua những đồ cho cô.

 

Không hổ là đại gia!

 

Ngồi hơn một giờ, cuối cùng cũng đến bức tranh Lý Nhiễm yêu cầu thu mua kia, bức tranh kia cũng xem như là một thứ khá nhợt nhạt, nếu Lý Nhiễm không mua thì cũng không có ai để mắt đến.

 

Cho nên cô cảm thấy hẳn là không có gì đáng ngại chậm trễ cả.

 

Nhưng mà, khi đấu giá, không nghĩ tới nửa đường lại lòi ra một Phí Huyên.

 

Anh ta đã sớm biết Lý Nhiễm muốn mua bức tranh này, cho nên ngay từ đầu đã không ngừng ra giá.

 

Rất nhanh đã đến mức giá vượt qua sự tính toán của Lý Nhiễm, cô cau mày, không biết Phí Huyên đang chơi cái gì.

 

Rõ ràng anh ta không hiểu tranh, lại nhìn chằm chằm bức tranh này không bỏ.

 

Khi cô đã quyết định từ bỏ, Hạ Nam Phương lại lấy tấm bảng trên tay Vương Ổn.

 

Cứ như vậy, trong sảnh hai vị đại lão nhìn chằm chằm một bức tranh thoạt nhìn rất bình thường. Anh theo tôi đuổi.

 

Chờ đến khi Phí Huyên kiếm đủ số vốn hội đấu giá lần này rồi nhả ra, cười tủm tỉm mà nhường cho Hạ Nam Phương.

 

Lý Nhiễm: "..."

 

Khi Hạ Nam Phương đưa bức tranh này cho cô, Lý Nhiễm dùng một loại ánh mắt như nhìn một tên phá của nhìn anh.

 

"Bức tranh này chỉ đáng giá hơn 50 vạn mà thôi. Anh cần gì phải mua nó đến mức giá 200 vạn?"

 

Cô thật sự hận sắt không thành thép: "Anh ngốc à?"

 

Hạ Nam Phương nhìn chăm chú Lý Nhiễm, cuối cùng nhìn thấy vẻ mặt cô lạnh nhạt, làm lơ, xa cách lại ngoài ý muốn.

 

Tạm thời còn có nét mặt coi như thịt đau.

 

"200 vạn đổi lấy em nói nhiều với tôi như vậy, đáng giá."

Loading...