Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 196

Cập nhật lúc: 2024-09-05 21:49:24
Lượt xem: 143

Trong làn gió, bàn tay to của anh gắt gao nắm chặt lấy tay cô, cùng cô bước vào xe.

 

___

 

Hạ Nam Phương uống thêm viên thuốc giảm đau, Lý Nhiễm thấy sắc mặt anh cực kém: "Anh có ổn không?"

 

Hạ Nam Phương không nói gì, chỉ là nắm tay cô càng thêm chặt.

 

Gật gật đầu: "Đầu có chút choáng."

 

Lý Nhiễm hoảng hốt, duỗi tay sờ sờ trán anh: "Nóng lên rồi này."

 

Bác sĩ đi theo anh xử lý tạm thời, xong việc nói với cô rằng do Hạ Nam Phương không dùng thuốc hạ sốt nên đương nhiên sẽ nóng lên.

 

Hạ Nam Phương nhắm mắt lại, giọng nói lạnh lùng: "Không cần."

 

Tất cả mọi người nhìn Lý Nhiễm, bác sĩ nói thẳng: "Nóng lên là bởi vì vết thương bị viêm, không uống thuốc hạ sốt nhiệt độ sẽ không giảm."

 

Hạ Nam Phương đưa mắt, đôi mắt anh bị nhiệt độ đốt nóng có chút đỏ, nhìn người khác càng thêm hung ác: "Đi ra ngoài."

 

Bác sĩ dọn lại đồ bước xuống xe.

 

Trên xe chỉ còn hai người bọn họ, tài xế liếc nhìn kính chiếu hậu, lặng lẽ thu hồi ánh mắt lại.

 

Lý Nhiễm kiên định: "Ngay bây giờ, anh cần phải uống thuốc hạ sốt."

 

Thấy bộ dáng anh mắm muối đều không ăn, cô hơi tức giận: "Anh đừng giỡn chơi với sinh mệnh của mình được không? Đây không phải là chuyện mà anh nhịn một chút là được đâu."

 

"Anh không giỡn. Thân thể anh ra sao anh biết rõ."

 

Lý Nhiễm nhịn không được mắng thô tục: "Anh biết cái rắm gì! Anh không phải cuồng vọng tự đại, bí quá hóa liều, làm việc bất kể hậu quả hay sao? Trước kia không xảy ra chuyện gì là do anh lớn mạng. Lần này những lời bác sĩ nói anh đều không nghe theo, anh thật sự cho rằng bản thân là sắt đá không bị tổn thương hả?"

 

Hạ Nam Phương bị cô mắng một trận, ngơ ngẩn một hồi. Cũng không biết là bị cô mắng đến choáng váng, hay là do bị sốt đến mơ hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-196.html.]

 

Lý Nhiễm ấn ấn bả vai anh ngồi tại chỗ dặn dò: "Tôi đi tìm bác sĩ đến tiêm cho anh một mũi kháng sinh hạ sốt, anh ngoan ngoãn ngồi yên ở đây cho tôi."

 

Hạ Nam Phương sinh bệnh còn bị mắng một trận, có chút uất ức, khóe miệng trề xuống, không nói chuyện.

 

Bác sĩ cầm theo hòm thuốc đi đến, nhìn bệnh nhân vừa rồi còn kiêu ngạo không ai bì nổi bây giờ đang ngồi thẳng tấp trên xe, im lặng không nói, khóe miệng hơi kéo xuống. Trong lòng nhịn không được cười, đè nặng khóe miệng hỏi câu: "Nghĩ thông suốt rồi?"

 

Ngay lập tức bị ánh mắt lạnh như băng của Hạ Nam Phương phóng đến.

 

Lý Nhiễm gọi Khổng Phàn Đông đến đứng ở một bên, rất có xu thế chỉ cần anh dám phản kháng, cô sẽ bảo Khổng Phàn Đông ấn anh xuống ngay.

 

Hạ tổng thức thời vì tuấn kiệt, rất phối hợp tiêm thuốc.

 

Sau khi bác sĩ xuống xe thì a một tiếng, ông ta có quen với Khổng Phàn Đông, không nhịn được nhiều chuyện hai câu: "Này. Hạ phu nhân được đó nha! Tôi ở Hạ gia hành nghề nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy Hạ tổng thay đổi ý kiến."

 

Khổng Phàn Đông không ý kiến, chỉ nói qua loa: "Quen là được rồi."

 

Bác sĩ chậc chậc hai tiếng: "Nhìn còn rất dịu dàng."

 

Biệt thự ở Nam Sơn của Hạ gia tên là Quế Lũng Uyển, là khi ông nội Hạ còn trẻ đã mua. Phổi của ông nội Hạ không tốt, hằng năm không rời khỏi Nam Sơn lâu. Cho nên Quế Lũng Uyển dựa núi gần sông, phong cảnh tuyệt đẹp.

 

Bốn chiếc xe nối đuôi nhau đến cửa biệt thự Quế Lũng Uyển.

 

Ngoại trừ chiếc xe mà hai người bọn họ đi ra, Khổng Phàn Đông còn mang thêm hai chiếc chở vệ sĩ theo, chiếc còn lại chở bác sĩ y tá để phòng hờ có chuyện bất ngờ.

 

Lúc sáng nghe Khổng Phàn Đông nói tối hôm qua có năm người đã đến Nam Sơn, lúc đó Khổng Phàn Đông lấy lý do Hạ Nam Phương bận rộn không có thời gian đón tiếp, sắp xếp chỗ cho bọn họ dừng chân ở biệt thự Quế Lũng Uyển. Buổi sáng ngày hôm nay lại đến hơn mười người, hiện tại ở biệt thự Quế Lũng Uyển có khoảng hai mươi người đến.

 

Hạ Nam Phương và Lý Nhiễm vừa đi vừa nói tình hình cho cô nghe: "Người bên Đài Châu kia em chưa biết, nhà mẹ đẻ của mẹ anh họ Mạnh, trên bà còn hai anh trai."

 

Lý Nhiễm nhanh chóng nhớ kỹ: "Bọn họ tới làm cái gì?"

 

Hạ Nam Phương không nói, Khổng Phàn Đông tự động tiếp lời: "Nếu lão gia có chuyện ngoài ý muốn.." Vừa nói anh ta vừa liếc nhìn Hạ Nam Phương một cái, thấy anh không có phản ứng gì với từ "ngoài ý muốn" này nên nói tiếp: "Quyền đại diện người thừa kế theo luật định của lão đại."

 

Lý Nhiễm: "Có ý gì?"

Loading...