Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 317: Ngoại truyện 22

Cập nhật lúc: 2024-09-29 13:35:35
Lượt xem: 111

Cho nên biệt danh ở nhà của bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ là sâu róm.

 

Khi bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ được một tuổi, bắt đầu có ý thức về chủ quyền.

 

Ví dụ như, mỗi khi cô bé phát hiện rõ ràng buổi tối mình ngủ bên cạnh mẹ nhưng sau khi ngủ một giấc dậy thì mình lại ở trong phòng ngủ giường nhỏ của mình.

 

Đối với điều đó bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ vô cùng tức giận, mặc dù cô bé chưa nói nhiều được nhưng sáng sớm dậy sẽ dùng tiếng khóc vang dội triệu hoán Lý Nhiễm, sau đó vừa tu ực ực bình sữa vừa dùng ánh mắt vô cùng ấm ức nhìn mẹ, duỗi tay nhỏ ôm lấy cánh tay của Lý Nhiễm, cùng sử dụng ánh mắt mười phần xa cách nhìn tên đàn ông bên cạnh mẹ mình kia.

 

Không sai, bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ đang nghi ngờ, mỗi đêm xách mình về phòng nhỏ chính là tên đàn ông tranh đoạt mẹ với mình khắp nơi này!

 

Tối hôm đó, Lý Nhiễm theo thường lệ dỗ dành bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ đi ngủ, sau khi Hạ Nam Phương xử lý xong công việc ở thư phòng thì về phòng ngủ nắm lấy bàn chân nho nhỏ của con gái nhỏ trêu chọc một chút.

 

Bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ chơi với anh chỉ một lát là không muốn để ý đến anh nữa, ôm lấy cánh tay của Lý Nhiễm chui tọt vào trong n.g.ự.c cô, chỉ chừa cho người cha già một cái cái ót.

 

Lý Nhiễm nhẹ nhàng hát ru dỗ bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ đi ngủ, tính tính thời gian cảm thấy cô bé đã ngủ nên nhẹ nhàng đứng dậy, đang chuẩn bị để Hạ Nam Phương bế người về phòng của cô bé.

 

Cô vừa động, muốn đưa cô bé cho Hạ Nam Phương bế thì nhìn thấy bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ căng đôi mắt to tròn không chớp mắt nhìn chằm chằm hai người bọn họ.

 

Trong ánh mắt viết mấy chữ "Bị con bắt quả tang rồi nhé!".

 

Lý Nhiễm và Hạ Nam Phương liếc nhìn nhau, sau có giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục dỗ cô bé đi ngủ.

 

Bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ rất buồn ngủ nhưng lại sợ Lý Nhiễm ôm mình về phòng nên hai mắt mở càng ngày càng lớn, càng ngày càng đỏ.

 

Lý Nhiễm nhìn thấy vậy quả thật rất đau lòng: "Con nhanh ngủ đi, mẹ ở bên cạnh ngủ cùng con mà."

 

Thế là bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ liếc nhìn Hạ Nam Phương, rồi dùng chân nhỏ đạp một cái.

 

Nói bóng gió là để cha già kia đi ra ngoài đi.

 

Lý Nhiễm dở khóc dở cười: "Được được, để ba ba đi ra, con đi ngủ trước đã nha."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-317-ngoai-truyen-22.html.]

 

Nghĩ đến đêm nay có thể độc chiếm mẹ, bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ thỏa mãn đắc ý, cuối cùng không chống đỡ được nữa níu lấy vài sợi tóc của mẹ rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Hạ Nam Phương sáp lại gần, anh nhìn mặt ngủ say non nớt đáng yêu của Hạ Tịch Hạ, không nhìn ra được lúc nãy cô bé còn giờ trò đuổi cha già là anh đây ra ngoài: "Vừa rồi con bé cố ý đúng không?"

 

Hai người bọn họ gần đây thường xuyên dỗ bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ ngủ xong sẽ lặng lẽ ôm cô bé về phòng của cô bé, hai người làm thần không biết quỷ không hay, cho rằng cô bé còn nhỏ nên không biết chuyện đó.

 

Lý Nhiễm nghĩ nghĩ, Hạ Tịch Hạ vừa mới tròn một tuổi, sẽ không tâm cơ như thế được: "Anh suy nghĩ nhiều rồi, con bé mới một tuổi thôi."

 

Hạ Nam Phương nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tịch Hạ, nhỏ giọng nói: "Chờ một lúc nữa ôm con bé vào phòng của nó thôi."

 

Lý Nhiễm do dự: "Để con bé ngủ ở đây đi."

 

Hạ Nam Phương kiên quyết: "Không được."

 

Việc con cái rời khỏi mẹ để ngủ một mình là chuyện hết sức gian nan, mỗi lần hai người thân mật đều sẽ giấu giấu diếm diếm cô bé, làm cho hai người giống như "vụng trộm yêu đương" vậy, mãi mới chờ đến lúc Hạ Tịch Hạ đầy một tuổi, cuối cùng cũng có thể danh chính ngôn thuận ngủ một mình, Hạ Nam Phương nói cái gì cũng phải bảo vệ địa bàn của mình.

 

Lý Nhiễm mềm lòng: "Chờ một chút đi mà anh? Anh cũng biết tính tình con bé thế nào mà, chờ lớn hơn một chút..."

 

Hạ Nam Phương không chút do dự từ chối, anh hôn lên trán Lý Nhiễm: "Em suy nghĩ cho con bé, vì sao không nghĩ đến anh chứ? Anh cũng cần em mà."

 

Lý Nhiễm cười cười, trong đôi mắt đều toát ra sự dịu dàng.

 

"Lại nói, là em đồng ý cho đêm nay con bé ngủ ở đây, mà anh đâu có đồng ý đâu."

 

Động tác Hạ Nam Phương hết sức nhẹ nhàng, giống như đang gỡ b.o.m mìn vậy, ôm bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ đến phòng của cô bé cách vách.

 

Sáng sớm hôm sau, bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ lại phát hiện mình lại ngủ ở phòng mình, trực tiếp bùng phát tính tình của mình.

 

Rống chạy quản gia và bảo mẫu, đợi đến khi Lý Nhiễm ôm cô bé, cô bé lại khôi phục dáng vẻ dễ thương mềm manh kia của mình.

 

Lý Nhiễm bế cô bé xuống lầu ăn cơm, khi bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ nhìn thấy Hạ Nam Phương trên bàn cơm, thù mới hận cũ xông lên đầu cùng một lúc.

Loading...