Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tội Nhân Vô Tội - Chương 35

Cập nhật lúc: 2024-10-17 22:20:34
Lượt xem: 48

35.

 

Lời An Đồng vừa dứt khiến tất cả mọi người có mặt sững sờ, trong đó bao gồm cả Trần Cảnh Diệu.

 

Mà người chấn động nhất chính là Triệu Thiên Thành đứng bên cạnh Trần Cảnh Diệu.

 

Vừa rồi trên đường theo vào hậu trường, Triệu Thiên Thành vừa đi vừa càu nhàu nói hai người họ tay không gặp mặt hình như không tốt lắm, dù sao anh ta cũng không quá thân thiết với An Đồng. Nhưng rồi anh ta không bao giờ có thể tưởng tượng được sự tình lại tiến triển theo hướng này.

 

Hai người vừa bước vào đã chứng kiến cảnh tượng An Đồng ra vẻ vô tội đấu đá với trà xanh, sau đó không biết vì lý do gì mà vội vàng chạy về phía bọn họ, suýt nữa té ngã rồi được Trần Cảnh Diệu đỡ cho, tiếp theo còn chủ động xin thông tin liên lạc của Trần Cảnh Diệu.

 

Làm gì có ai hiểu nổi tâm trạng Triệu Thiên Thành trong năm phút ngắn ngủi này đã chuyển biến đến cả ngàn lần. Anh ta chắc chắn An Đồng và Trần Cảnh Diệu chưa bao giờ gặp nhau chứ đừng nói đến chuyện quen biết, cho nên cũng không ai biết sự việc sẽ tiếp tục đi theo hướng nào nữa.

 

Chỉ có Giang Đình Viễn là lộ ra biểu cảm nghiền ngẫm và kinh ngạc, hắn ta chợt nhớ đến mấy hôm trước An Đồng từng lén lút tiết lộ rằng cô đã thích người khác.

 

Chẳng lẽ đối tượng mà An Đồng thích chính là người đàn ông này?

 

Giang Đình Viễn liếc qua Tần Dạ Hoài, quả nhiên hắn đang nghiêm mặt chăm chú quan sát hai người bên kia, con ngươi đen láy như sắp nổi giông bão lóe lên tín hiệu nguy hiểm.

 

Kịch hay sắp mở màn rồi.

 

Thật lòng mà nói An Đồng có chút hồi hộp, đây là lần đầu tiên trong đời cô chủ động hỏi xin thông tin liên lạc của một người khác giới.

 

Trước đây từng có vô số người đàn ông hỏi xin số liên lạc của cô làm An Đồng cự tuyệt mãi thành quen, thế nên lần đầu xuất kích cô thực sự không hề chắc chắn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-nhan-vo-toi/chuong-35.html.]

Thấy Trần Cảnh Diệu nhìn cô mà không đáp lời, An Đồng không khỏi thất vọng. Cô truy hỏi anh: "Không được sao ạ?"

 

Sự mất mát hiện rõ trong ánh mắt An Đồng đến mức Trần Cảnh Diệu cảm giác tim mình như đập mạnh hơn một chút, sau đó là cơn đau lòng bủa vây.

 

Trước khi kịp lý giải những cảm xúc không thể hiểu nổi trong lòng, thân thể anh đã kịp hành động trước một bước. Anh bất đắc dĩ giải thích: "Tôi chưa nói là không được, chỉ là hôm nay tôi không mang theo danh thiếp, điện thoại cũng để trong tủ giữ đồ rồi."

 

Nghe được Trần Cảnh Diệu không có ý từ chối mình, đôi mắt An Đồng lập tức sáng lên, "Vậy thì dễ rồi." Cô vội vàng quay sang Triệu Thiên Thành hỏi: "Triệu Thiên Thành, nhờ anh đưa danh thiếp WeChat của tôi cho anh ấy được không?"

 

Triệu Thiên Thành đột ngột bị kéo vào chợt sửng sốt rồi lập tức phản ứng, "A… Được được, không vấn đề gì."

 

Trần Cảnh Diệu cũng cảm thấy đây là một cách hay, thế là gật đầu tán thành.

 

Triệu Thiên Thành thường ngày không có quan hệ cá nhân với An Đồng, cơ hội gặp mặt cũng chỉ giới hạn ở những bữa tiệc tùng hoặc hoạt động thương nghiệp, bởi vậy thông tin anh ta biết về An Đồng cũng không nhiều hơn những nhân vật thượng lưu khác ở Hoa Thành là bao.

 

Anh ta biết cô có dung mạo vô song, biết tính tình cô kiêu ngạo tùy hứng, biết cô là đệ nhất mỹ nhân Hoa Thành được tất cả mọi người công nhận, cũng biết chuyện cô mù quáng chạy theo một người đàn ông không yêu mình.

 

Thế nhưng tối nay may mắn có dịp được gặp gỡ An Đồng ở cự ly gần, Triệu Thiên Thành lại nhận ra vị An đại tiểu thư này hình như không giống với người xuất hiện trong tin đồn cho lắm.

 

Ít nhất An Đồng ở trước mặt anh ta không phải người kiêu căng ngang ngược. Cô nói chuyện với bọn họ luôn dùng giọng điệu dò hỏi, mà đó có phải thái độ của một người quen thói kiêu căng không?

 

Đương nhiên là không.

 

Còn người đàn ông trong lời đồn bị cô không ngừng bám đuôi nhưng vẫn hờ hững, giờ phút này lại bị làm lơ ném qua một bên. Từ sau khi anh ta và Trần Cảnh Diệu cùng bước vào hậu trường, bọn họ nhìn thấy cô nói chuyện với Giang Đình Viễn, thậm chí là đôi co với Tô Nghiên, nhưng dường như cô luôn xem Tần Dạ Hoài là không khí.

 

Mà Tần Dạ Hoài cũng muộn màng nhận ra điều này.

Loading...