Tôi Phát Hiện Bí Mật Của Bạn Trai - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-08-27 16:12:11
Lượt xem: 327
"Khách sạn gì chứ?" Vương Thiên Vũ mờ mịt, kỹ năng diễn xuất tốt đến nỗi có thể nhận được tượng vàng Oscar.
"À, em nói Thiến Thiến à, đó là em họ anh. Chẳng phải bố anh nhập viện rồi à, em ấy đến thăm anh nên anh dẫn em ấy đi khách sạn nhận phòng."
"Em họ à?"
"Em họ ruột, con gái của cô, tên Dương Thiến."
"Được rồi, anh gọi cô ta đến đối chất thì em sẽ tin anh."
Sau đó, tôi nhìn thấy Giang Hoài đầu óc rối bời, đôi mắt đỏ bừng, cả người đầy mùi rượu.
Người này bị bệnh nặng à?
Ở trong phòng VIP của quán cà phê, bốn người chúng tôi ngồi đối diện nhau.
"Thiến Thiến, gọi chị dâu..."
"Hừ, chẳng phải cô..." Giang Hoài bị tôi giẫm một phát, anh nhe răng trợn mắt cuối cùng ngậm miệng không nói nữa.
"Cố Dao, đây là Thiến Thiến và bạn trai em ấy. Em nhìn xem, bạn trai của Thiến Thiến cũng hiểu lầm, đều do anh không nói rõ ràng với em trước."
Tố chất tâm lý này đúng là phượng hoàng bay ra khỏi nông thôn, tố chất tâm lý của hai người đều rất mạnh.
Giang Hoài tỏ vẻ ngây thơ: "Thiến Thiến, em nói là thật sao?
"Vậy thì em họ, bạn trai, thêm Wechat đi, mọi người trò chuyện tôi đi trước."
Tôi lười xem bọn họ diễn kịch, sau khi đi ra ngoài block Vương Thiên Vũ, xóa bỏ số điện thoại của anh ta.
Gì mà anh em họ, tưởng tôi ngốc à, nhưng có người ngốc thật.
Người ta cười ngây ngô để bị cắm sừng và làm máy rút tiền không hề liên quan đến tôi, nhưng tôi nhớ dáng vẻ Giang Hoài ấm ức nhìn tôi rất giống con ch.ó lai sói trông nhà, nhìn có vẻ thông minh thật ra ngu xuẩn gần chết.
Mềm lòng chính là phiền phức, xúi quẩy.
*
"Giang Hoài ra đây!"
Giang Hoài nhìn thấy tôi, nhếch miệng cười vội chạy ra, càng giống như con ch.ó ngốc nghếch của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-phat-hien-bi-mat-cua-ban-trai/chuong-2.html.]
"Lên xe."
"Anh quay lại xem như không có chuyện gì à?" Sẽ không có người đàn ông ngốc nghếch ngây thơ vậy chứ?
"Tôi còn đang suy nghĩ, tôi vừa tin cô ấy lại hơi không tin."
"Tin hay không chỉ cần đến nhà của bọn họ chẳng phải sẽ biết à?"
Sau đó, tôi và Giang Hoài lái xe mất tám tiếng, trong tám tiếng này tôi đã biết chuyện của anh và Dương Thiến, vẫn là chuyện cũ anh hùng cứu mỹ nhân.
Dương Thiến làm thêm giờ ở nhà hàng của anh, sau khi tan ca bị lưu manh đùa cợt, được Giang Hoài đi ngang qua cứu giúp. Hai người đang ở độ tuổi đầy sức sống, đương nhiên có tình cảm rồi ở bên nhau.
Cạn lời.
"Còn hai người thì sao, sao ở bên nhau?"
"Chúng tôi học cùng khoa, yêu nhau từ đại học, không có gì để nói cả."
Giang Hoài không phục lắm, cảm giác chuyện anh nói ba tiếng nhưng tôi chỉ nói ba câu, anh bị thiệt rồi.
Trong lúc cãi nhau đã đến thôn Vương Gia, bây giờ đã đến giờ ăn cơm tối. Dương Thiến và Vương Thiên Vũ là người nổi tiếng trong thôn này, chỉ hỏi thăm vài câu đã có tin tức chúng tôi muốn biết.
Hai người không những là bạn học cùng lớp mà còn là thanh mai trúc mã. Từ lúc cấp ba đã ở cùng nhau, cùng thi đỗ đại học, trở thành hai con phượng hoàng bay ra khỏi vùng núi hẻo lánh này.
Điều thảm hại hơn chính là nhà Dương Thiến chỉ có cô ta và một người em gái, không hề có em trai như lời đồn. Bố mẹ vẫn luôn yêu chiều cô ta, không thì một cô gái nông thôn cũng không thể nào học đến đại học được. Đương nhiên sức khỏe của bố mẹ vẫn tốt, không hề bị bệnh.
Tôi vỗ vai Giang Hoài, an ủi: "Tính theo thời gian, hai chúng ta mới là kẻ thứ ba, dù sao người ta đã ở bên nhau từ lúc cấp ba rồi."
Giang Hoài ủ rũ cúi đầu đứng sau lưng tôi, vành mắt đỏ bừng không nói gì nhìn rất giống dáng vẻ con ch.ó nhà tôi vừa phạm sai lầm bị bố tôi đánh. Đột nhiên tôi lại không đành lòng.
"Đi thôi, tôi mời anh uống rượu."
Giang Hoài không say, tôi say trước.
Vương Thiên Vũ là mối tình đầu của tôi, anh ta trưởng thành và khí chất hơn những người đồng trang lứa. Tôi chưa từng thấy người đàn ông nào dịu dàng như anh ta, cũng chưa từng gặp người cố gắng như anh ta trong đám bạn học.
Tôi còn nhớ dáng vẻ thấp thỏm của anh ta khi tỏ tình với tôi lần đầu tiên, cũng nhớ rõ lần đầu tiên anh ta hôn tôi dịu dàng dè dặt. Kết quả, người ta đã có bạn gái yêu nhau tám chín năm. Tôi đúng là ngu ngốc, bây giờ mới phát hiện ra.
Haiz, nơi này có kẻ còn ngốc hơn, ba năm mới phát hiện được.
Tôi đứa lên, bàn tay đập lên đầu Giang Hoài, sau đó ngất đi trong lòng anh.