Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 53
Cập nhật lúc: 2024-09-08 13:48:24
Lượt xem: 23
"Chị Lục, sao chị còn chưa thay đồ?" Tiểu Mễ vừa vào thì thấy Lục Chi Ưu cầm di động cười hớn hở.
"Hả? Thay ngay đây" Lục Chi Ưu đáp lời.
Cô cất di động vào túi xách, rồi lấy quần áo vào thay.
Tiểu Mễ lắc đầu, đến bàn trang điểm dọn dẹp mỹ phẩm.
Lục Chi Ưu thay đồ rất nhanh, gỡ được mái tóc giả và trang sức rườm rà phiền phức xuống, cả người liền cảm thấy thật là sảng khoái.
Thấy cô bước ra, tiểu Mễ nói: "Chị Lục, để em tẩy trang giúp chị"
"Được"
Lục Chi Ưu ngồi trên ghế để Tiểu Mễ tẩy trang rồi lại trang điểm nhẹ nhàng cho cô.
Lục Chi Ưu cảm giác da mình như được sống lại, rất thoải mái, cô không thích trang điểm đậm, làm cho mặt rất khó chịu.
Thay đồ, make up xong xuôi, Lục Chi Ưu, Khương Thang và Tiểu Mễ chạy đến chỗ tổ chức tiệc đóng máy.
Mỗi khi kết thúc quay phim, diễn viên đều phải up ảnh đóng máy trên weibo, lần này Lục Chi Ưu cũng giống như lệ thường, đăng ảnh mình đóng máy.
Lục Chi Ưu [V]: Cuối cùng cũng đóng máy, cảm ơn mọi người trong đoàn đã giúp đỡ tôi, cám ơn mọi người, muah muah muah
*
Thẩm Trường An mang món ăn lên bàn cơm ở ban công, lần trước Lục Chi Ưu khen ban công nhà anh rất đẹp, rất thích hợp để dùng bữa, vì vậy anh đã mua một cái bàn mới đặt ngoài ban công.
Bình thường mỗi khi ăn cơm anh đã quen với việc Lục Chi Ưu ríu rít không ngừng bên cạnh, hôm nay không có cô, cảm giác thật không quen.
Bánh Trứng cọ cọ ống quần Thẩm Trường An.
Anh cúi xuống vuốt ve nó.
"Hôm nay cô ấy không về ăn cơm, chúng ta ăn thôi."
Bánh Trứng "ư ử" vài tiếng.
Không có Lục Chi Ưu nên Thẩm Trường An ăn cơm nhanh hơn bình thường.
Cơm nước xong, cho Bánh Trứng và Đại Hắc ăn, anh bèn đi tắm.
Khách sạn Hồng Vận.
"Nào, mọi người cạn ly"
"Dzô"
Mọi người nâng cao ly rượu cùng nhau cụng ly.
"Trước hết, tôi rất vui, 3 tháng cùng làm việc với mọi người, tuy rằng vất vả, mỗi ngày ngủ không đủ giấc, trời chưa sáng đã bắt đầu quay phim, nhưng mà..." Đạo diễn Lý tức cảnh sinh tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-53.html.]
Lục Chi Ưu nở nụ cười.
"Haiz, nói gì thế không biết, tóm lại là, chúc mọi người đóng máy vui vẻ! Chúc cho "Thanh Sam Nghê Thường" của chúng ta phát sóng tốt đẹp, đạt rating cao!"
"Được"
"Nào, nào, nào, ăn tiếp thôi, mọi người ăn ngon vào."
Lục Chi Ưu rót một ly rượu vang, đã say chếnh choáng, cô loạng choạng đứng dậy, đập tay lên mặt bàn: "Hôm nay tôi rất vui"
Tất cả mọi người đều bị dọa hết hồn, tập trung nhìn cô.
"Cùng làm việc với mọi người suốt 3 tháng, tôi phải cảm ơn mọi người, cám ơn mọi người đã không ngại ngày đêm, không ngại vất vả chuẩn bị, thu dọn giúp chúng tôi..."
Lục Chi Ưu lại rót một ly rượu, nói: "Thời gian ở cùng mọi người, tuy ngắn ngủi, nhưng mà rất vui vẻ"
Nói xong, Lục Chi Ưu lại định lấy chai rượu, Hà Cẩn Duyên ngồi bên cạnh vội vàng giựt lại.
"Uống ít thôi, cậu say rồi" Hà Cẩn Duyên nói.
Lục Chi Ưu chậm chạp ngồi xuống, tay để lên bàn, đầu tựa lên cánh tay, hai má trắng nõn bây giờ đã đỏ hồng.
Hà Cẩn Duyên nhìn dáng vẻ này của cô, rót một ly nước đưa đến bên cạnh, "Uống nước đi"
"Không có, mình không say, mình rất tỉnh táo." Lục Chi Ưu đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hà Cẩn Duyên.
"Mình không muốn uống nước, mình muốn uống rượu, mau rót rượu cho mình đi"
Hà Cẩn Duyên đỡ trán, xong rồi, Lục Chi Ưu bắt đầu mượn rượu làm càn, anh trao đổi ánh mắt với Khương Thang ở bên kia.
"Cậu uống say rồi, Khương Thang, cậu đưa cậu ấy về đi" Hà Cẩn Duyên nhìn Lục Chi Ưu say bí tỉ mà vẫn còn đòi uống rượu, nói với Khương Thang.
"Vâng, vâng" Khương Thang chạy nhanh tới, đỡ lấy Lục Chi Ưu.
Cậu phải nhanh chân đưa cô rời khỏi thừa lúc Lục Chi Ưu vẫn chưa bắt đầu mượn rượu làm càn, nếu không hình tượng nữ thần sẽ sụp đổ mất thôi.
"Ngại quá, chị Lục say rồi, nên chúng tôi về trước đây, mọi người cứ tự nhiên nha" Khương Thang vừa đỡ Lục Chi Ưu vừa chào tạm biệt mọi người.
"Khương Thang, chị không có say" Lục Chi Ưu bất mãn lầm bầm.
Khương Thang mém tí là không đỡ được cô, may là Tiểu Mễ nhanh chân chạy đến, hai người cùng dìu Lục Chi Ưu ra khỏi nhà hàng.
"Tiểu Mễ, cô đỡ chị Lục đi, để tôi lái xe tới đây."
"Được" Tiểu Mễ đỡ lấy Lục Chi Ưu.
Có lẽ Lục Chi Ưu cũng mệt mỏi, cho nên ngoan ngoãn tựa vào Tiểu Mễ bên cạnh.
Chờ sau khi Khương Thang lái xe tới, Tiểu Mễ đỡ Lục Chi Ưu ngồi vào xe,
Dọc đường đi, Lục Chi Ưu rất yên phận, ngoan ngoãn ngồi tựa lên vai Tiểu Mễ, giống như đã chìm vào giấc ngủ.