Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 74

Cập nhật lúc: 2024-09-13 11:29:30
Lượt xem: 37

Nhưng Lục Chi Ưu không nghĩ nhiều thế, dù gì cô cũng đeo khẩu trang, người khác không nhận ra cô đâu.

 

Sau khi mua đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, hai người mới ra về. Lúc ra khỏi siêu thị, bên ngoài mưa càng lúc càng to, sét đánh "ầm ầm."

 

"Trận mưa này xem ra đến tối cũng không tạnh rồi." Lục Chi Ưu nói

 

"Ừ" Thẩm Trường An gật đầu đồng ý.

 

Anh một tay cầm túi đồ ăn, một tay cầm dù.

 

"Bác sĩ Thẩm, hay để em xách cho." Lục Chi Ưu chủ động trợ giúp

 

"Không cần đâu."

 

"Hay là em cầm dù cho nhé?"

 

Thẩm Trường An cúi đầu, hoài nghi nhìn Lục Chi Ưu thấp hơn mình nửa cái đầu kìa, để cô cầm dù, cô chắc là anh vẫn có thể đứng thẳng người chứ?

 

"Đi thôi, ôm eo anh."

 

A vừa nãy bác sĩ Thẩm mới bảo ôm eo anh ấy đúng không?

 

Được thôi ~

 

Lục Chi Ưu không khách sáo chạy đến ôm anh.

 

*

 

Về đến nhà sau khi đổi dép, Lục Chi Ưu chạy ào đến sofa.

 

Bánh Trứng và Đại Hắc cũng chạy tới.

 

"Bác sĩ Thẩm, em có thể mở điều hòa không?" Lục Chi Ưu cầm điều khiển từ xa hỏi Thẩm Trường An đang cất dù ở ngoài cửa.

 

"Không được"

 

"Tại sao?"

 

"Sẽ bị cảm lạnh."

 

"Ồ"

 

Lục Chi Ưu im lặng bỏ cái điều khiển điều hòa xuống.

 

Bác sĩ Thẩm bảo không được mở điều hòa... bởi vì sẽ bị cảm lạnh

 

Cho nên.bác sĩ Thẩm đang lo lắng cho em đúng không?

 

Lục Chi Ưu nhìn Thẩm Trường An mang thức ăn vào bếp.

 

Cô thấy tóc anh hơi ướt, mềm mại phủ lên sau gáy.

 

Vì thế, cô đứng dậy chạy vào phòng tắm.

 

Đến khi cô đi ra, trên tay cầm một cái khăn mặt màu trắng.

 

"Bác sĩ Thẩm, lau tóc đi, nếu không anh sẽ bị cảm lạnh đấy."

 

"Được, cám ơn em." Thẩm Trường An đưa tay cầm lấy cái khăn trên tay Lục Chi Ưu.

 

Ngay lúc ấy, Lục Chi Ưu lập tức rút tay về.

 

Thẩm Trường An nghi hoặc nhìn cô.

 

Lục Chi Ưu nhìn anh cười xán lạn, rồi kéo anh đi ra phòng khách.

 

"Anh ngồi xuống đi."

 

Thẩm Trường An nhíu mày, sau đó ngồi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-74.html.]

 

Lục Chi Ưu mỉm cười, đứng trước mặt anh, cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng trùm lên đầu anh, sau đó giúp anh lau khô tóc.

 

Thẩm Trường An có thể ngửi được hương nước hoa trên người Lục Chi Ưu, anh cúi đầu, nhìn đến đôi chân trắng nõn, tinh tế của cô, anh còn cảm nhận được vòng eo nhỏ nhắn chỉ cần một tay là có thể ôm trọn lấy kia.

 

Thẩm Trường An cảm thấy có chút khô nóng, mất tự nhiên dời mắt sang chỗ khác.

 

"Để anh tự làm." Nói xong, anh đưa tay cầm lấy khăn.

 

"Bốp."

 

Lục Chi Ưu không khách sáo đập vào tay anh, "Để em làm, tuy em không biết nấu cơm rửa chén, nhưng việc nhỏ thế này thì em làm được."

 

Khăn trắng nhẹ nhàng lau khô mái tóc đen ngắn của anh, Lục Chi Ưu nhân cơ hội lấy tay sờ thử, ôitóc bác sĩ Thẩm mềm quá đi

 

Nghe nói, người tóc mềm tính tình rất tốt.

 

Ngón tay mảnh khảnh không tự giác để trên mái tóc đen của anh, cả buổi không động đậy.

 

Thẩm Trường An nghi ngờ nhìn cô, hỏi: "Sao vậy?"

 

"Hả? Không có gì" Lục Chi Ưu hoàn hồn, cười với Thẩm Trường An, lại tiếp tục giúp anh lau tóc.

 

Một lát sau, tóc của Thẩm Trường An đã được cô lau khô.

 

"Được rồi, để anh đi nấu cơm." Nói xong, Thẩm Trường An liền đứng dậy bước vào bếp.

 

"Dạ." Lục Chi Ưu đặt khăn mặt lên bàn, sau đó đi theo sau Thẩm Trường An.

 

Cô đứng bên cạnh cửa, nhìn Thẩm Trường An đeo tạp dề, rồi lại xắn tay áo.

 

Đẹp trai quá.

 

Trong lòng Lục Chi Ưu đã hoàn toàn gục ngã.

 

Thẩm Trường An lấy đùi gà từ trong túi thức ăn ra, để vào bồn rửa, mở vòi nước rửa cho sạch sẽ, rồi lại để lên thớt, dùng d.a.o khứa vài đường lên chân gà.

 

"Sao phải làm như vậy hả anh?" Lục Chi Ưu hỏi.

 

"Làm thế để thịt có thể thấm gia vị."

 

Anh xắt hành, tỏi, gừng xong xuôi rồi bỏ chúng vào một cái chén.

 

Đến khi dầu đủ nóng, bỏ chân gà vào, ngay lập tức, trong chảo vang lên tiếng "xèo xèo"

 

Lục Chi Ưu nhìn thấy liền sợ, rủi như dầu văng lên mặt thì sao?

 

Nhưng nhìn dáng vẻ của Thẩm Trường An, đối mặt với dầu nóng như thế, nhưng vẫn bình chân như vại, vô cùng thành thạo.

 

Xào một lúc, Thẩm Trường An cho nước vào, thêm một ít nước tương, bỏ muối và bột nêm rồi đậy nắp lại.

 

Tranh thủ lúc này, anh vội đi làm cá, sau khi xong xuôi thì đùi gà đã chín.

 

Mở nắp ra, hương thơm nồng đậm phả vào mặt, Lục Chi Ưu không khỏi nuốt nuốt nước miếng.

 

Đói bụng quá đi mất.

 

Cô nhìn Thẩm Trường An gắp từng cái đùi gà ra, rưới nước sốt lên trên rồi trang trí vài cọng hành lên đĩa.

 

Thẩm Trường An đặt đĩa đùi gà lên bàn, ánh mắt của Lục Chi Ưu liền dính lên mặt bàn, kiểu gì cũng không dời mắt được.

 

"Mang thức ăn qua đây nào, thuận tiện thử giúp anh xem hương vị thế nào." Thẩm Trường An bắt gặp ánh mắt trông mong nhìn đĩa đùi gà, không khỏi cảm thấy buồn cười.

 

"Dạ vâng, bác sĩ Thẩm anh cứ yên tâm nhé!"

 

Lục Chi Ưu phấn khích bưng đĩa đùi gà ra ngoài.

 

Thẩm Trường An nhìn bóng dáng của cô, cúi đầu cười.

 

Đúng là y như một đứa trẻ.

Loading...