Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-09-20 12:52:23
Lượt xem: 20

"Cậu cứ ngồi đây cười hắc hắc, nói đi, bị cái gì kích thích hả?" Hứa Kiều làm hết việc trong tay, bây giờ trong tiệm cũng vắng khách cho nên cô ngồi đó gây sự với Lục Chi Ưu.

 

Lục Chi Ưu ăn hết miếng bánh trong đĩa, rồi bưng ly nước chanh trên bàn uống một nửa, mới thần bí thì thầm với Hứa Kiều: "Mình và bác sĩ Thẩm đang yêu nhau."

 

Hứa Kiều không khỏi lấy tay sờ trán mình, rồi lại sờ trán cô.

 

"Đâu có sốt đâu." Cô lầm bầm.

 

Lục Chi Ưu bất mãn hất tay cô ra, "Sốt đâu mà sốt."

 

"Không sốt mà đã bắt đầu nói bậy rồi, cậu lại phát bệnh nữa rồi đúng không?"

 

"Mình nói thật đó, bọn mình đang yêu nhau, thật còn hơn vàng luôn!"

 

Nhìn vẻ mặt thật thà của Lục Chi Ưu, Hứa Kiều trầm mặc vài giây.

 

"Lục Chi Ưu cậu giỏi thật, tốc độ nhanh thế."

 

"Đương nhiên, không nhìn xem Lục Chi Ưu đây là ai hả, mình mà ra tay, gạo xay ra cám." Nói đến đây, Lục Chi Ưu không nhịn được đắc ý.

 

"Bây giờ thì vui rồi ha, theo đuổi lâu như thế, cuối cùng cũng thu lưới rồi."

 

Lục Chi Ưu để tay lên bàn, chống cằm, cô bây giờ chỉ cần nghĩ đến Thẩm Trường An, khóe miệng sẽ không kìm được mà mỉm cười.

 

Hứa Kiều khinh bỉ nhìn vẻ mặt mê trai của Lục Chi Ưu.

 

"À đúng rồi, Kiều Mạch, nghe nói dì đang bắt cậu đi xem mắt hả?" Lục Chi Ưu bỗng nhiên chuyển đề tài, trêu chọc.

 

Hứa Kiều trợn mắt liếc cô.

 

Nhắc đến là nhức đầu, lão phật gia nhà cô không biết dạo này bị gì, mỗi ngày đều nghĩ đến làm sao để đẩy mạnh tiêu thụ bán cô ra ngoài, làm như cô không gả được hay sao ấy.

 

"Làm ơn đừng nhắc tới cái này được không, mình đang bị stress lắm đây."

 

"Ha ha ha, Kiều Mạch, cậu mà cũng có ngày này ư." Lục Chi Ưu cười trên nỗi đau của người khác.

 

Hứa Kiều giơ tay ra vẻ định đánh cô.

 

"Đừng mà, xin nữ hiệp tha mạng."

 

Nhìn dáng vẻ lấy lòng của Lục Chi Ưu, Hứa Kiều mới buông tay.

 

Hứa Kiều thở dài một hơi, rồi ra vẻ ưu thương nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Lục Chi Ưu cầm di động lướt web, bỗng nhiên nhìn thấy bài viết của một người bạn khiến cô bật cười.

 

Hứa Kiều nhìn cô, "Cậu lại lên cơn à?"

 

"Ha ha ha ha, cho mình cười một lát... ha ha ha."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-93.html.]

 

Lục Chi Ưu vừa cười vừa nhìn Hứa Kiều, khiến cho cô cảm thấy chuyện này hình như có liên quan đến mình.

 

"Rốt cục cậu đang cười gì thế?"

 

"À... Kiều Mạch... ha ha... Cậu có lên mạng chưa..." Lục Chi Ưu cầm di động, vừa cười thở không ra hơi vừa hỏi cô.

 

Hứa Kiều lắc đầu, sau đó giựt lấy di động của Lục Chi Ưu.

 

Và rồi cô thấy một bài đăng.

 

Mua một tặng một đây, mua mèo tặng người nổi tiếng, nhanh tay liên hệ với tôi nào.

 

Hình minh họa chính là ảnh Hứa Kiều đang ôm Trà Sữa nhà mình.

 

Mà cái người đăng bài này, không phải lão phật gia nhà cô thì còn ai vào đây?

 

Hứa Kiều nhìn weibo này, đầu đầy vạch đen, biểu cảm bất đắc dĩ.

 

Lục Chi Ưu đưa tay lấy lại điện thoại của mình.

 

"Dì hay quá, chiêu này quá hay, mua mèo tặng người nổi tiếng, ha ha ha mình cứ tưởng mình đã đáng thương rồi, bây giờ so với cậu, mình đột nhiên cảm thấy mẹ của mình đã nhẹ tay lắm."

 

"Đi c.h.ế.t đi, mình đang bực đấy."

 

"Xin lỗi, nhưng mà nói thật, dì đúng là đỉnh quá, lại có thể nghĩ ra chiêu này, mình bái phục."

 

"Mình đây còn không bằng một con mèo, mệt tim quá." Hứa Kiều chống cằm, ưu thương nói.

 

"Vậy thì cậu mau mau tìm bạn trai đi, có bạn trai rồi thì dì buông tha cậu thôi, đúng không?"

 

"Vấn đề là mình không muốn tìm bạn trai, một người tự do, kiếm bạn trai làm gì cho nó ràng buộc?"

 

Lục Chi Ưu khinh bỉ, "Thế nào là ràng buộc hả? Cậu nhìn mình đi, trước khi có bác sĩ Thẩm, trừ việc ăn tiệm, mua ngoài, thì cũng chỉ có thể ăn mì gói, salad, nhưng từ sau khi có bác sĩ Thẩm, mẹ không bao giờ lo mình ăn không no nữa rồi."

 

"Là do cậu may mắn, tìm được một người biết nấu cơm, nếu cậu tìm người như Hà Cẩn Duyên, hai đứa không biết nấu cơm, thế thì chờ đói c.h.ế.t đi."

 

Lục Chi Ưu xấu hổ.

 

Hà Cẩn Duyên đúng là kiểu người chưa bao giờ bước chân vào phòng bếp, đừng mong anh ấy nấu cơm, anh không đốt phòng bếp là may rồi.

 

"Nhưng bây giờ cậu không thích ai, không lẽ thích chút chút cũng không có sao?"

 

"Nếu có thì sao mình lại bị lão phật gia rao giá mua một tặng một chứ?"

 

"Ha ha, cũng đúng, nén bi thương nào, dù sao nếu cậu không mang người yêu về ra mắt thì dì không bỏ qua cho cậu đâu.”

 

Hứa Kiều thở dài.

 

"Kệ đi, người yêu không có, nhưng mạng thì có 1 cái đây."

Loading...