Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Thay Vợ Mang Thai - Phần 4

Cập nhật lúc: 2024-09-18 09:35:48
Lượt xem: 781

6.

 

Trình Tâm nói với tôi rằng thai kỳ đã 38 tuần, nên đến bệnh viện để kiểm tra và bàn bạc với bác sĩ về cách sinh.

 

“Em đã nói với mẹ rồi, để bà đi cùng anh.”

 

Nghe vậy, tôi hơi không thoải mái, vì mấy ngày qua ở với mẹ quả thực không vui chút nào.

 

Mẹ tôi dường như đã thay đổi hoàn toàn, không còn là người mẹ hiền hòa trước kia nữa.

 

Nhưng nghĩ đến tình huống hiện tại, tôi đành gật đầu đồng ý.

 

Ngày đi khám thai, tôi dậy từ sớm, còn mẹ tôi thì vô cùng hào hứng, đi trước tôi với dáng vẻ hiên ngang.

 

Trong lúc chờ xếp hàng bên ngoài phòng khám, bà ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm các sản phụ qua lại:

 

"Người này bụng tròn là con trai, người kia bụng nhọn là con gái..."

 

Tôi cau mày: "Mẹ, mẹ làm gì thế?"

 

Mẹ tôi lườm tôi một cái, nói:

 

"Trời ơi, trước đây con đã hỏi rồi, sao bây giờ lại hỏi lần nữa, đúng là 'mang thai mất não'!"

 

"Nhìn bụng là biết con trai hay con gái đấy."

 

Trời ạ...

 

Bà tỏ vẻ đắc ý: "Mẹ nói cho con biết, mẹ nhìn bụng chuẩn lắm, chưa bao giờ sai!"

 

Tôi định hỏi xem bà có thể nhìn ra gì từ bụng mình không thì bị y tá ngắt lời: "Trình Tâm, mời vào."

 

Mẹ tôi lập tức đứng bật dậy, ưỡn n.g.ự.c bước vào phòng khám, rồi đập bàn trước mặt bác sĩ:

 

"Bác sĩ, tôi nói cho bác sĩ biết, con dâu tôi phải! đẻ! thường!"

 

Giọng bà dõng dạc, mạnh mẽ.

 

Bác sĩ chắc đã quen với những tình huống như vậy, đẩy gọng kính, bình tĩnh đáp:

 

"Người nhà đứng bên cạnh thôi, chuyện này chúng tôi phải xem xét tình hình của sản phụ, chị nói hay tôi nói cũng không có tác dụng gì."

 

Câu nói đó làm mẹ tôi mất hứng.

 

Tôi chen ra khỏi bà, ngồi xuống trước mặt bác sĩ.

 

Bác sĩ lật xem một loạt kết quả khám của tôi:

 

"Trình Tâm đúng không? Kết quả cho thấy cô bị nhau tiền đạo. Trước đây cô từng bị sảy thai à?"

 

Tôi sững lại, rồi lập tức trả lời: "Không, chưa từng."

 

"À, vậy có lẽ do cơ địa của cô không tốt. Trường hợp này ở lần đầu mang thai cũng có. Tôi thấy kết quả cho thấy cô còn bị thiếu máu. Cô đã nằm nghỉ dưỡng thai chưa?"

 

Hả? Tôi cần nghỉ dưỡng thai sao? Trước giờ Trình Tâm đâu có nói gì với tôi!

 

Thấy tôi ngây ra, bác sĩ tỏ vẻ thắc mắc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-thay-vo-mang-thai/phan-4.html.]

 

"Cô không bị ra m.á.u à? Hay không thấy khó chịu gì khi hoạt động sao?"

 

Tôi lắc đầu, rồi lại gật đầu:

 

"Không ra máu, nhưng đi lại rất khó chịu."

 

Đột nhiên, mẹ tôi đập mạnh tay xuống bàn, chỉ thẳng vào tôi và hét lên:

 

"Trình Tâm, cô là con khốn!"

 

Cái gì?!

 

Chuyện gì đang xảy ra vậy?!

 

Cả tôi và bác sĩ đều bị tiếng hét của bà làm cho đứng hình.

 

"Bệnh này tôi nhớ rồi! Vợ của ông chú họ hàng xa nhà hàng xóm của tôi cũng bị y chang! Phải sảy thai mới bị thế này! Họ từng sảy một bé gái, lần thứ hai mang thai bé trai phải sinh mổ vì căn bệnh này!"

 

"Đồ gái đã qua tay, lừa gạt con trai tôi!"

 

Mẹ kiếp!

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Tôi và Trình Tâm học chung từ cấp ba, sau đó cùng vào một trường đại học và học chung một ngành.

 

Chúng tôi ở bên nhau từ đó đến giờ, hầu như ngày nào cũng đi cùng nhau.

 

Vậy nên Trình Tâm tuyệt đối không thể qua lại với ai khác, càng không thể có chuyện sảy thai!

 

"Cô dám lén lút sau lưng con trai tôi, sảy thai một đứa con hoang!"

 

"Con trai tôi còn bỏ ra 18 triệu tiền sính lễ cưới cô về, mà cưới phải con quỷ đòi nợ này, cô thật là đồ mặt dày! Đồ tiện nhân!"

 

Trời đất ơi!

 

"Câm miệng!!!"

 

Những lời nhục mạ đó thật sự quá kinh khủng, nghẹn lại trong lồng n.g.ự.c tôi, làm tôi thở không ra hơi!

 

Sao có thể có kiểu mẹ như thế này, trước mặt bao nhiêu người lại làm nhục con trai mình như vậy!!!

 

Không ngờ mẹ tôi còn lao ra mở cửa phòng khám, rồi hét lớn ra ngoài:

 

"Mọi người ơi, ra đây mà xem! Con dâu nhà tôi trước khi lấy con trai tôi đã sảy thai một đứa! Đây là loại đàn bà đê tiện gì chứ! Nhà tôi đúng là gặp vận xui rồi!!!"

 

Tôi lao tới kéo bà lại, nhưng bà hất mạnh tay tôi ra, làm tôi ngã ngồi xuống đất!

 

Thấy vậy, bác sĩ lập tức bảo y tá đóng cửa, nhốt mẹ tôi bên ngoài.

 

Rồi bác sĩ đỡ tôi lên giường kiểm tra, vừa an ủi vừa tiến hành kiểm tra.

 

Tôi cố gắng hít thở sâu, giữ bình tĩnh, nhưng cơ thể bắt đầu cảm thấy không thoải mái.

 

"Bác sĩ... tôi... đau bụng quá..."

 

"Bị ra m.á.u rồi, chuẩn bị nhập viện đi, chắc vài ngày nữa là sinh thôi!"

 

Cái gì!!!

Loading...