Tôi tư vấn tình cảm cho chồng tôi - Chương 12. Chịu trách nhiệm?
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:21:47
Lượt xem: 121
Trên mặt ông cụ hiện lên một tia nghi hoặc.
Tôi liền nói: "Ông nội ơi, thật ra anh ấy không chịu nói cho con biết, mà là đưa cho con cái quần này và kêu con tự tìm hiểu. Ông nội giúp con nhé, con không hiểu chuyện gì đang xảy ra hết?"
Tôi thật sự không có ấn tượng, không có đầu mối, thì làm sao có thể hiểu ra cái gì?
"Hahaha, con bé vô tâm."
Ông cụ lấy điện thoại di động ra , tìm tài khoản WeChat của tôi và gửi cho tôi một đoạn video:
"Đây, ông đã lén lưu lại đoạn video này. Ông chỉ có thể giúp con đến đây thôi. Hai đứa xem nhanh chóng có một đứa con đi, ông muốn ôm chắt lắm rồi."
Tôi: " ... "
Ông nội Cận Vân nói xong thì trở về phòng nghỉ ngơi.
Tôi lặng lẽ lấy điện thoại ra bấm vào video, đoạn video khá mờ.
Nhưng chỉ vừa nhìn thoáng qua, tôi đã nhận ra người chạy về phía bể bơi trong video chính là tôi, lúc đó tôi chắc tầm 8 tuổi.
Dù chất lượng hình ảnh không được tốt lắm nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là ngôi nhà cũ của nhà họ Cận, lúc đó ông nội tôi và ông nội Cân Vân có quan hệ tốt nên hai nhà cũng thường xuyên sang nhà nhau chơi.
Sau đó, một cậu bé xuất hiện trong video.
Hình ảnh trong video vẫn tiếp tục, tôi cứ chạy và chạy nhưng vô tình trượt chân ngã xuống bể bơi.
Tôi rất sợ hãi, tôi vung vẩy tay lên, liều mạng mà chộp lấy mọi thứ, giây tiếp theo, tôi chộp trúng vào quần của cậu bé kia
Kéo xuống.
Cứ như vậy, chiếc quần lót hình heo con của cậu lộ ra trước mặt mọi người.
Trong video, những người lớn xung quanh đều trêu ghẹo cậu bé, cậu ấy giận dữ hét lên và bỏ chạy.
Tôi thở hổn hển.
Hiện tại, chiếc quần heo con này đang nằm ở trong tay tôi.
Và… Tôi biết cậu bé này, cậu ấy chính là Cận Vân.
Hóa ra hồi nhỏ tôi đã từng làm ra mấy chuyện này!
Nhưng tôi thực sự không cố ý mà!!!!!
Lúc này quản gia đi tới, tình cờ nhìn thấy đoạn video trên tay tôi.
Quản gia mỉm cười nói: "Cô chủ, cuối cùng thì cô cũng nhớ ra rồi! Cậu chủ của chúng ta lúc đó bị cô bắt nạt, đã khóc rất lâu. Sau đó, tôi phải lừa cậu ấy rằng cô sẽ chịu trách nhiệm, nên mới dỗ được cậu ấy. "
“Kể từ đó, cậu chủ dùng nhiều cách khác nhau để quan tâm cô, cậu ấy nói rằng khi lớn lên sẽ báo thù. Nhưng cậu chủ càng quan tâm thì lại càng có suy nghĩ khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-tu-van-tinh-cam-cho-chong-toi/chuong-12-chiu-trach-nhiem.html.]
“Cô không biết đâu, khi cô vào đại học, cậu ấy thậm chí còn chi cả triệu nhân dân tệ để xây ký túc xá nữ cho trường cô!”
"Cô chủ, tôi chưa từng thấy cậu chủ quan tâm cô gái nào như vậy!"
“Lúc của cô gặp rắc rối, cậu ấy còn lấy cổ phần của mình ra, mời lão thái gia đến cầu hôn cô.”
Quản gia nói xong liền đi.
Nhưng tôi thì lại kinh ngạc đến sắp rớt cả hàm, khi tôi vào đại học, tôi nghe nói rằng có người đã chi một số tiền rất lớn để cải tạo ký túc xá nữ của trường.
Lúc đó, người ta còn bàn tán phải chăng đó là bạn trai giàu có của một cô gái nào đó không, vì chỉ sửa chữa ký túc xá cho nữ chứ không sửa chữa kí túc xá nam!
Hóa ra đây là bí mật của anh ấy.
Tôi thu dọn tâm tình rồi quay lại phòng ngủ, Cận Vân vẫn đang trốn trong ổ chăn.
"Cận Vân?"
Tôi gọi anh ấy, nhưng anh không trả lời.
"Piggy?"
Tôi gọi anh ấy lần nữa, lần này chăn bông đã chuyển động.
Yo, hóa ra là đang giả vờ ngủ.
"Lúc ấy em không cố ý làm vậy đâu. Đó thực sự là trùng hợp thôi."
Tôi nói xong, chăn lại nhúc nhích.
"Nhưng mà chuyện tư vấn, là do em không đúng, em thừa nhận là lỗi của em, xin lỗi anh."
Tôi cắn môi, đi tới mép giường, kéo kéo chăn bông: “Nhưng anh biết không, em không chỉ hiểu tại sao anh đặt tên là Little Piggy, mà em còn biết tại sao anh thích em.”
Cận Vân vén chăn lên, mặt đỏ bừng, cực kỳ bất mãn nói: "Tô Vũ, em thật sự rất giỏi làm người khác mất mặt!"
"Tám tuổi, em có thể làm anh xấu hổ trước mặt mọi người! Lần này càng hay, anh thật sự muốn tàng hình trước mặt em luôn rồi!"
"Nếu xin lỗi có tác dụng thì không còn cần cảnh sát nữa?"
“Hả?” Tôi chớp mắt, không hiểu.
" Cách duy nhất để giải quyết vấn đề này là em đi ngủ với anh! Ngay bây giờ!"
Anh nghiến răng nghiến lợi , giơ tay nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi về phía anh: “Nói cho anh biết, em có được hay không?”
Tôi nhìn dọc xuống bàn tay thon dài của anh .
Ực! Dáng người này thật sự rất mê hoặc lòng người đó.