Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-08-31 13:46:55
Lượt xem: 252
Trương Hiểu Phong cũng làm giống vậy, nhét đồ vào trong túi, nhìn từ bên ngoài không nhìn ra hình dạng. Ở trong nhà người khác không tiện, còn không bằng ở ký túc xác như trước, ban đêm mọi người ăn riêng phần của mình, một cây củi cũng không thể náo loạn.
Hàn Nhân nói với Trình Dao Dao: “Cô cứ để những đồ vật này như vậy mang về?”
Trình Dao Dao thoải mái nói: “Tạ gia khác hai nhà các cô ở nhờ, không có trẻ nhỏ, không có ai thèm sô cô la của tôi.”
Hàn Nhân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Tôi thấy cô đừng ngu quá, trước kia là Lưu Mẫn Hà, bây giờ là Tạ gia! Tạ gia vừa nghèo vừa đói, cô đừng mang đồ gì tốt lấy ra, chúng ta có 100kg lương thực ở nhà họ, mỗi ngày ăn với họ là được rồi.”
Lúc này Trương Hiểu Phong nói: “Hai cô nghe nói không, Lưu Mẫn Hà tự mình nấu cơm.”
“Chuyện này tôi biết rõ!” Hàn Nhân luôn nhẹn bén nhất với mấy chuyện Bát Quái, nói: “Cô ta giấu 100kg lương thực ở trong phòng của mình, mỗi ngày tự đốt lửa nấu cơm, lại dùng củi lửa nhà Lâm Quý, cô nói da mặt cô ta dày không, hiện tại nhà Lâm Quý vô cùng tức giận! Còn có Trình Nặc Nặc, lần này cô ta gặp được đối thủ rồi!”
Ba người thu thập đồ xong, nhấc đồ đi ra ngoài, vừa đi vừa nghe Hàn Nhân kể chuyện: “Trình Nặc Nặc ở gia đình kia, phụ nữ trong nhà rất lợi hại, trực tiếp lấy 100kg lương thực của Trình Nặc Nặc cất trong tủ, mỗi ngày ăn cơm đều ăn cháo rau dại, chờ Trình Nặc Nặc ra cửa lại vụиɠ ŧяộʍ ăn lương thực tinh!”
Sắc mặt Trình Dao Dao cổ quái, sao nghe tác phong này quen vậy?
Trương Hiểu Phong kinh ngạc nói: “Sao họ có thể làm như vậy? Trình Nặc Nặc cũng không náo loạn?”
“Trình Nặc Nặc mới lợi hại. Cô ta đoán chắc nhà họ ăn vụng lương thực tinh, nắm cơ hội phản kích lại, giả vờ đi ra ngoài sau đó quay lại cười tủm tỉm đi tới bàn ngồi ăn với họ.” Hàn Nhân kể chuyện vỗ tay một cái: “Làm cả nhà hắn xấu hổ c.h.ế.t rồi. Ông cụ nhà kia là người thẳng thắn thật thà, mắng cả nhà đó một trận, nói về sau nấu lương thực như nhau.”
Trình Dao Dao cười nhạo: “Ông cụ kia là người thẳng thắn thật thà, sao trước đó ăn hai loại cơm không thấy thật thà?”
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân đều nói: “Cô nói cũng đúng. Quản bọn họ làm gì, Trình Nặc Nặc cũng coi như gặp được đối thủ.”
Trình Dao Dao đi vài bước, bỗng nhiên nghĩ ra, nói: “Trình Nặc Nặc ở nhà kia, ông cụ tên là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-264.html.]
Hàn Nhân nghĩ nghĩ, nói: “Hình như tên là… Lâm Võ Hưng.”
Trình Dao Dao suýt nữa trượt chân, là nhà ông ta!
Lâm Võ Hưng sinh ba người con trai, cuộc sống ở trong thôn xem như giàu có, còn vừa mới xây hai phòng ở lát gạch xanh. Nhưng Lâm Võ Hưng ở trong thôn không nổi tiếng vì cái này, mà là bà vợ lợi hại của ông — Lâm Vương thị, còn gọi là bà Lâm.
Bà Lâm luôn nắm giữ chìa khóa phòng bếp ở Lâm gia, cũng nắm giữ quyền nói chuyện, gian xảo ngang ngược, trọng nam khinh nữ, là người đàn bà chanh chua đanh đá số một trong thôn.
Con dâu thứ hai của bà là Trương Ái Hoa, ngu đần như heo, nổi danh là người nhiều chuyện. Con dâu thứ ba là Lưu Mẫn, độc ác nham hiểm, bề ngoài biểu hiện rất tử tế, nhưng trong thâm tâm rất độc ác.
Vì sao Trình Dao Dao hiểu rõ nhà ông ta như vậy? Bởi vì nữ chính trong sách là cháu gái nhà ông ta a!
Sao lại trùng hợp như vậy? Trong sách không viết đoạn này nha, là do mình xuất hiện kéo theo hiệu ứng cánh bướm thay đổi kịch bản sao?
Trong đầu Trình Dao Dao rối bời, có thể khẳng định duy nhất một điểm là, Trình Nặc Nặc vào nhà đấy ở, giống như nuôi sâu độc, không biết cuối cùng ai có thể thắng.
Lời editor:
Đọc mấy chương gần đây, mình cảm thấy Tạ Chiêu thật sự vất vả và khổ cực, cảm thấy chua xót thay anh.
Vì thân phận thấp kém mà bị đối xử lạnh nhạt.
Vì người mình yêu cố gắng kiếm tiền mỗi ngày.
Anh còn phải cố gắng thật nhiều, thương anh! >.<