Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 298
Cập nhật lúc: 2024-08-31 19:26:50
Lượt xem: 134
« … Đúng, bộ dạng của anh ngốc như vậy, họ đang cười anh, anh không cần để ý đến họ. » Trình Dao Dao dò xét trên dưới người Tạ Tam. Hôm nay Tạ Tam mặc áo ba lỗ, khoác áo lao động màu xanh đậm, tay áo xắn lên trên khuỷu tay, cả người thẳng đứng cao lớn, trách không được thu hút sự chú ý.
« Được, chỉ để ý em Dao Dao. » Tạ Tam nhìn mắt cô, hỏi lại : « Mắt làm sao vậy ? »
« Vừa rồi có một người phóng viên đáng ghét chụp em, mắt em bị đèn flash chiếu vào. » Trình Dao Dao vội vàng tố cáo với Tạ Tam, ngẩng đầu để hắn nhìn mắt mình.
Đôi mắt hoa đào chứa nước, khóe mắt ửng đỏ, càng phát ra ẩn ý đưa tình. Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, đi đến đâu cũng sẽ không thiếu ánh mắt chú ý. Tạ Tam sắt chặt nắm đấm, cảm giác bất lực lại nổi lên.
Trình Dao Dao không biết ý nghĩ trong lòng hắn, lôi kéo vạt áo hắn làm nũng: “Bây giờ đi cung tiêu xã mua đồ nha?”
Tạ Tam tự nhiên không có ý kiến gì.
Có Tạ Tam làm chân xách đồ, Trình Dao Dao trắng trợn mua sắm một phen. Tạ gia có thể nói là nhà chỉ có bốn bức tường, cái gì cũng thiếu : phích nước nóng dùng trong nhà, bình nước và hộp cơm bằng nhôm để Tạ Tam mang đi làm, giày quân đội, các loại vải vóc, kim khâu, dầu, đường, điểm tâm, giấy bút,…
Trình Dao Dao thấy cái gì cũng muốn mua, lẻ tẻ gộp lại thành một đống lớn. Bác gái nhân viên mậu dịch nhìn Trình Dao Dao và Tạ Tam im lặng xách đồ bên cạnh, cười nói : « Kết hôn đúng không ? Có đèn pin, muốn mua một cái không ? »
« Khụ… Không phải kết hôn ạ. » Trình Dao Dao nhỏ giọng nói.
Bác gái nhân viên mậu dịch nhanh nhẹn đóng gói đồ, nói : « Cái này có gì mà ngượng ngùng. Không phải muốn kết hôn, mua nhiều đồ như vậy làm gì ? »
Trình Dao Dao không quay đầu, lại cảm thấy một ánh mắt thẳng tắp không thể coi nhẹ rơi trên mặt mình, làm tai cô nóng bỏng, chỉ nói : « Tổng cộng bao nhiêu tiền ạ ? »
Bác gái lấy bàn tính tính, nói : « Tổng cộng 87 đồng 5 mao 2 phân. »
Chỉ là bình nước cũng phải mua hai cái. Trình Dao Dao âm thầm thở dài, đầu năm nay tiền có giá trị quá rồi. Cô vừa móc ra cái ví nhỏ nặng trĩu, một cái tay lớn đã để tiền lên quầy, còn có một chồng phiếu định mức.
Trình Dao Dao kinh ngạc nhìn Tạ Tam, Tạ Tam lấy tiền ở đâu ra?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-298.html.]
Tạ Tam hỏi cô : « Còn muốn mua gì nữa không ? »
Bác gái nhân viên mậu dịch cười nói : « Nhìn người yêu của cháu xem, rất biết thương người. »
« Không có… Không có. » Trình Dao Dao luôn luôn hào phóng, lúc này lại bị bác gái nói một câu “Người yêu” làm mặt đỏ bừng.
Tạ Tam không nói chuyện, chờ lúc ăn cơm trưa bỗng nhiên nói một câu : « Người yêu, ăn thịt kho tàu đi. »
Bữa cơm này ăn ở quán cơm quốc doanh, một bát thịt kho tàu, một đĩa măng khô chua cay, một bát canh trứng nấu mướp, hai bát cơm trắng. Tạ Tam còn định gọi thêm hai món ăn, Trình Dao Dao ngăn lại, gọi nhiều lãng phí.
Có trời mới biết lúc trước vị đại tiểu thư này ăn ở nhà hàng Michelin, một người ăn cũng muốn gọi đồ ăn đầy bàn. Đến niên đại này, cũng hiểu được hai chữ « Lãng phí » viết như nào.
Nghe Tạ Tam gọi, Trình Dao Dao hung hăng nói: “Ai là người yêu của anh ! »
Mặt Tạ Tam không đổi sắc : « Em. »
Trình Dao Dao ghét bỏ nhăn mặt: “Nghe quá quê mùa. »
Tạ Tam nhìn cô, đổi giọng gọi : « Em Dao Dao. »
« … » Khuôn mặt bé nhỏ của Trình Dao Dao đỏ bừng, chuyển đề tài : « Miếng thịt này quá nhiều mỡ, em muốn ăn thịt nạc. »