Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 336

Cập nhật lúc: 2024-08-31 23:57:48
Lượt xem: 59

Chân Lâm Gia Kỳ chống trên đất, cởi xuống ba cái bao nặng phía sau xe, cười nói: “Bao đồ của em đây, em nhìn xem.”

Mắt Trình Dao Dao nhìn bao đồ bọc ngay ngắn chỉnh tề, gật đầu nói: “Không sai, cảm ơn anh!”

Lâm Gia Kỳ nói: “Bao đồ này rất nặng, anh mang về Tạ gia giúp em, đúng lúc anh cũng định đi thăm Tạ Tam.”

“Đi thôi.” Trình Dao Dao gật đầu.

Lâm Gia Kỳ xuống xe, đẩy xe đi theo Trình Dao Dao.

Nụ cười của Thẩm Yến cứng đơ trên mặt, trơ mắt nhìn Trình Dao Dao và Lâm Gia Kỳ vừa nói vừa cười với nhau, gân xanh trên thái dương nổi lên.

Trình Nặc Nặc gọi hắn mấy lần, Thẩm Yến mới lấy lại tinh thần: “Nặc Nặc, em đến đây lúc nào vậy?”

Mặt Trình Nặc Nặc co lại, cúi đầu chán nản nói: “Em vẫn luôn ở đây đợi anh…”

Bây giờ trong lòng Thẩm Yến chỉ có Trình Dao Dao, làm gì có tâm tư để ý đến cô, nói một câu “Anh còn có việc” thì đạp xe đi.

Trình Dao Dao và Lâm Gia Kỳ đi thẳng đến Tạ gia. Từ hôm hai anh em nhà họ Lâm giúp Trình Dao Dao cứu Tạ Tam, hảo cảm của Trình Dao Dao đối với bọn họ tăng lên đến đỉnh điểm. Mà Lâm Gia Kỳ lại là người ôn hòa chín chắn, giống như người anh lớn có thể dựa vào, nói chuyện có trật tự, Trình Dao Dao cũng không ghét việc nói chuyện với hắn.

Lâm Gia Kỳ nói: “Nhà em gửi một lần cho em ba bao đồ, không biết là cái gì.”

“Là bố em gửi đồ cho em.” Trình Dao Dao cười nói.

Lâm Gia Kỳ gật đầu: “Bố em rất thương em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-336.html.]

“Thương em sao?” Trình Dao Dao hỏi lại, gật gật đầu: “Đương nhiên là thương em, không thì còn có thể thương ai?”

Đôi mắt Lâm Gia Kỳ lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của cô, thầm nghĩ gương mặt như vậy, tính tình dạng này, vừa nhìn liền biết được cưng chiều: “Ừm, cũng không biết bố em gửi đồ tốt gì cho em.”

“Là một ít thức ăn, còn có sách.” Cái bao ngăn nắp kia, vừa nhìn liền biết là sách, Trình Dao Dao không có ý giấu diếm.

Lâm Gia Kỳ hơi kinh ngạc, chần chờ nói: “Bây giờ tình thế mặc dù tốt một chút, sách này vẫn nên…”

“Yên tâm đi, bố em có chừng mực, sẽ không gửi cỏ độc cho em đâu.” Trình Dao Dao nhún nhún vai: “Cùng lắm thì chờ lúc nữa mở ra cho anh kiểm tra.”

Lâm Gia Kỳ cười: “Bây giờ anh còn chưa đi làm, không cần khẩn trương.”

Lâm Gia Kỳ sau khi chuyển nghề được phân đến cục cảnh sát huyện Lâm An, phải chờ đến mùa thu mới chính thức nhận chức, mấy hôm nay vẫn luôn ở trong thôn hỗ trợ.

Hai người cười cười nói nói, phía sau bỗng nhiên truyền đến âm thanh chuông xe đạp, Thẩm Yến đạp xe đuổi theo: “Dao Dao, Dao Dao!”

Trình Dao Dao cũng không quay đầu lại, Lâm Gia Kỳ nói: “Anh ta đang gọi em.”

Trình Dao Dao nói: “Không cần để ý đến anh ta, phiền chết.”

Lâm Gia Kỳ nghiêm túc nói: “Anh ta quấn lấy em?”

 

Loading...