Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 344
Cập nhật lúc: 2024-09-01 00:15:34
Lượt xem: 3
Lần này Trình Dao Dao thật sự kêu thảm thiết, nước mắt tràn mi: “A! Đau quá! Anh… A! Anh dám đánh em! Tạ Tam anh nhất định phải chết! Không được đánh… Đau quá đau quá… Oa! Em muốn về nhà, em muốn về nhà!”
“Ba ba ba” ba tiếng, chỗ nhiều thịt trên người Trình Dao Dao nhất chịu ba bàn tay liên tiếp, Trình Dao Dao c.h.ế.t cũng không nghĩ tới mình bị đánh như này, vừa đau vừa mất mặt, khóc thành tiếng.
Tạ Tam vốn còn muốn đánh tiếp, nghe giọng nói không đúng, lật người cô lại nhìn, khuôn mặt nhỏ khóc đỏ bừng, giống như một giây sau sẽ ngất đi. Tạ Tam sờ gò má ẩm ướt của cô, khuôn mặt Trình Dao Dao rất đẹp, lúc không cười lạnh lùng không thể chạm tới, lúc khóc lại giống như hoa Hải đường dưới mưa, làm nổi lên ý muốn phá hư ở chỗ sâu nhất trong lòng người.
Mỗi lần Trình Dao Dao chọc Tạ Tam tức giận thì thích dùng nước mắt trốn tránh trừng phạt, thật sự không nghĩ tới bộ dáng này của cô sẽ chỉ làm người muốn bắt nạt cô một phen, làm cô khóc mãnh liệt…
Trình Dao Dao khóc nửa ngày, vụиɠ ŧяộʍ mở mắt dò xét biểu hiện của Tạ Tam, không cẩn thận đối mặt với hắn, lập tức bị ngọn lửa cháy hừng hực bên trong đôi mắt hắn dọa sợ, ngay cả khóc cũng quên.
Trong không khí dường như có ngọn lửa trong suốt bốc cháy lên, nhiệt độ trong phòng dần dần tăng cao, Trình Dao Dao bị dọa sững sờ nhìn Tạ Tam, lông mi cong vυ"t ướt nhẹp, khắc sâu đường nét đôi mắt hoa đào nũng nịu, vô cùng câu dẫn người.
“Không được nhìn anh như vậy.” Tiếng nói Tạ Tam khàn khàn, bàn tay che lại. Trình Dao Dao bị dọa nấc một cái, trước mắt tối om, bàn tay ấm áp che mắt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-344.html.]
Bàn tay Tạ Tam lớn hơn cả mặt Trình Dao Dao, che nửa khuôn mặt của cô, chỉ lộ ra đôi môi và cái cằm nhỏ nhắn.
Đôi môi nho nhỏ, mềm mềm, màu đỏ mê người, môi trên có một giọt nước rất đáng yêu, dường như luôn luôn dụ người hôn.
Trình Dao Dao vừa giống mèo con bị nắm gáy, vừa giống con thỏ nhỏ nằm dưới móng vuốt sói, ngoan ngoãn không dám nhúc nhích, khóc nức nở nói: “Em… Em làm gì…”
“Em câu dẫn anh.” Hơi thở Tạ Tam nóng rực, tiếng nói trầm thấp vô cùng rõ ràng rơi vào trong tai Trình Dao Dao: “Em không ngoan như vậy, biết anh sẽ trừng phạt em thế nào không?”
“Em… Em không có.” Trình Dao Dao cắn môi dưới, trước mắt tối om làm lòng người càng xao động lo lắng, cô nắm lấy vạt áo Tạ Tam, làm nũng nói: “Anh không được đánh em, đau lắm…”
Tác giả có lời muốn nói:
Dao Dao ngốc, càng làm nũng sẽ càng đau hơn.