Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 361
Cập nhật lúc: 2024-09-01 09:08:33
Lượt xem: 217
Trình Dao Dao nín nhịn chìm thẳng vào trong nước, ùng ục phun ra một chuỗi bong bóng. Đồ lưu manh Tạ Tam! Trình Dao Dao nín thở một lúc, một cánh tay bỗng nhiên duỗi vào trong nước, nắm lấy bả vai cô kéo cô lên.
Nước ào ào b.ắ.n lên cao, Trình Dao Dao chui lên mặt nước, sặc không thở ra hơi: “Khụ khụ… Anh làm gì vậy…”
Tạ Tam vỗ lưng cho cô, vội vàng nói: “Em không sao chứ?”
Trình Dao Dao lập tức nổ tung: “Anh tháo dây lụa ra từ bao giờ?”
Mặt Tạ Tam ngượng ngùng: “Anh không nghe thấy tiếng của em, gọi vài tiếng cũng không thấy trả lời, còn tưởng em…”
Trình Dao Dao hất nước lên mặt hắn: “Em không c.h.ế.t đuối! Chưa thấy người ta ngâm trong bồn tắm à? Em thường ngâm như vậy, có thể lặn được mấy phút đó!”
Vẻ lo lắng trên mặt Tạ Tam còn chưa giảm đi, ánh mắt bỗng nhiên biến đổi, nhìn chằm chằm vào cô.
…
“Em Dao Dao, ngủ rồi?” Tạ Tam nhẹ nhàng hỏi cô.
Người trong n.g.ự.c phát ra tiếng hít thở đều đều, mềm nhũn ôm cổ hắn, sợi tóc cọ vào mặt hắn hơi ngứa. Tạ Tam chậm rãi đi một vòng rồi mới để cô lên giường, nhẹ nhàng cho vào trong chăn.
Trình Dao Dao rời cái ôm ấp áp của Tạ Tam, nằm trên chiếu lạnh lẩm bẩm một tiếng, xoay người ôm chăn mềm mại. Tạ Tam kê gối tre vào sau gáy cô, nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên cho cô. Trình Dao Dao cọ vào gối tre trơn bóng, hài lòng chìm vào mộng đẹp.
Tạ Tam nhìn chăm chú khuôn mặt không phòng bị của cô. Từ lần trước dỗ cô như này, Trình Dao Dao lập tức có thêm một tật xấu, muốn Tạ Tam ôm đi vòng vòng mới chịu ngủ.
Ỷ sủng mà kiêu. Tạ Tam nhẹ nhàng vuốt tóc cô, hắn bằng lòng dỗ dành cô, nuôi cô có thêm nhiều thói hư tật xấu hơn nữa, đến khi cô không thể rời xa mình.
Khẩu hiệu “Phá bỏ 4 cái cũ” đã rất nhiều năm rồi, nông thôn không dám nói mê tín, nhưng vẫn kiêng kị Tết Trung Nguyên (ngày rằm 15/7). Sáng sớm ngủ dậy, bà Tạ lập tức bày ba chén rượu, ba nắm cơm nắm trong phòng, thắp hương bái tế tổ tiên.
(Phá bỏ 4 cái cũ: đề cập đến việc phá bỏ những suy nghĩ cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ và thói quen cũ.)
Trình Dao Dao dụi mắt đi nhặt trứng gà, phát hiện hôm nay thiếu hai quả trứng gà, kêu lên: “Tạ Tam, em thiếu hai quả trứng gà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-361.html.]
Tạ Tam để cái bũa lên trên cọc gỗ, đi tới nhìn: “Sao thiếu vậy?”
“Bình thường có 8 quả, hôm nay chỉ có 6 quả.” Trình Dao Dao đưa túi trứng gà cho Tạ Tam xem: “Có phải bị chồn ăn trộm không?”
Tạ Tam nói: “Không đâu, góc tường đã được sửa lại. Có phải em đếm nhầm không?”
“Bình thường mỗi ngày có thể nhặt được 8 quả! Một con gà đẻ hai quả nha, sao lại thiếu hai quả?” Trình Dao Dao chưa từ bỏ ý định đếm lại một lần.
Mấy con gà này đều được ăn ve sầu và uống nước linh tuyền, mỗi ngày có thể đẻ 2 quả, ngày nào cũng như vậy.
Bà Tạ cũng nói: “Không thể! Chồn đã đáp ứng với bà sẽ không quay lại!”
Lần trước có một con chồn đào hang đến ăn trộm gà, còn không kịp trộm đã bị Tạ Tam phát hiện. Nhưng bà Tạ không cho đánh chồn, còn lấy hai quả trứng để trước cửa ra vào, thì thầm một lúc lâu, nói nhà bà không dễ dàng, bảo chồn từ sau đừng đến nhà bà ăn trộm gà. Về sau chồn thực sự không tới nữa.
Trình Dao Dao không hiểu rõ — chẳng lẽ Tạ Tam chưa che lỗ hổng lại?
Bà Tạ đếm trứng gà, sau đó nhìn kỹ mấy con gà mái, cuối cùng bắt một con gà hoa lau nói: “Là con gà này không đẻ trứng. Dù sao hôm nay là ngày lễ, cứ gϊếŧ nấu canh đi.”
Ba người Trình Dao Dao nhiệt liệt đồng ý. Dù sao nhà người khác tặng thêm một con gà, trong nhà tổng cộng có 4 con, gϊếŧ một con cũng tránh người đại đội phái người đến loại bỏ thói quen xấu.
Trình Dao Dao và Tạ Phi sôi nổi thảo luận cách chế biến gà, Tạ Tam cũng khên thịt gà kho tàu ăn ngon, ngoài cổng bỗng nhiên ồn ào.
Trình Dao Dao hiếu kỳ nhất, chạy tới cổng xem, thím Ngân Quế ở sát vách đang hoảng hốt vội vàng muốn đi ra ngoài. Trình Dao Dao hỏi: “Thím, có chuyện gì vậy?”
Thím Ngân Quế không kịp cởi tạp dề, vội vàng đi theo người chạy đến cổng thôn: “Hôm qua có người trốn vào khu rừng nhỏ bị bắt, bây giờ đang ở cổng thôn thẩm tra người đàn bà hư hỏng đó!”
Tác giả có lời muốn nói:
Dao Dao: Em muốn nuôi sủng vật.
Tạ Tam: Em nuôi gà rồi.