Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 370
Cập nhật lúc: 2024-09-01 10:13:42
Lượt xem: 99
Tóc tai Lâm Vương bù xù ngồi trên mặt đất vỗ đùi gào khóc: “Trời ạ! Con trai mở mắt nhìn đi! Đám người này muốn gϊếŧ c.h.ế.t bà già này! Con nhóc mày sinh sinh không nghe lời!”
Lâm Nhiên Nhiên thấy bà nói đến bố, nhịn không được khóc tiếp. Tạ Tam che trước người Trình Dao Dao, chau mày hận không thể che mắt Trình Dao Dao. Trình Dao Dao lại rất thích thú, thò đầu ra nhìn bộ dáng khóc lóc chủi thề của Lâm Vương thị.
Lâm Vương thị làm người luôn ác độc hà khắc, không ai khuyên bà, bà gào khóc nửa ngày sắp không thở nổi, Lưu Mẫn bước tới trước nói: “Mẹ, mẹ đừng buồn.”
Lúc này Trình Nặc Nặc mở miệng nói: “Bà Lâm, chị Dao Dao, hai người đừng ồn ào. Hôm nay chúng ta thương lượng chuyện kết hôn của Nhiên Nhiên, không nên đề cập đến chuyện khác.”
“Đúng đúng!” Lâm Vương thị lập tức hiểu rõ, lau mặt nhảy dựng lên, nói với Trình Dao Dao: “Mày đừng nói linh tinh, bây giờ đang nói chuyện về cháu gái tao! Lâm Đại Phú! Mấy người cán bộ này có quản hay không?!”
Lâm Đại Phú ghét thái độ làm người của Lâm Vương thị, nhưng không thể không nói với Trình Dao Dao: “Thanh niên trí thức Trình, một cô gái chưa chồng không nên xen vào chuyện này.”
Trình Dao Dao khẽ nói: “Nếu như tôi nói, tối qua tôi đi cùng Lâm Nhiên Nhiên về nhà?”
“Cái gì! Mày nói dối!” Lâm Vương thị tức giận nói.
Trình Nặc nặc: “Chị, tối qua muộn rồi sao chị còn ở bên ngoài một mình? Có phải chị đi cùng ai không?”
Trình Dao Dao đang muốn nói, Trương Ái Hoa lập tức nhếch miệng cười lên: “Khẳng định Tạ Tam và cô ta ở cùng nhau. Ở trong thôn có ai không biết bây giờ hai người đi đi về về với nhau, nơi có thanh niên trí thức Trình thì không thể thiếu Tạ Tam nhi.”
Trong đám người có tiếng nói kì quái: “Ô, bên trong rừng cây nhỏ tối qua rất náo nhiệt, hai đôi dã uyên ương nha!”
Ánh mắt lạnh lùng của Tạ Tam nhìn thẳng về phía đám người, người kia sợ rụt cổ lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-370.html.]
Hàn Nhân gấp gáp đi lên sân khấu, cô đến cạnh Trình Dao Dao nói nhỏ: “Dao Dao, tôi biết cô có lòng tốt, nhưng đừng vì giúp người ta mà kéo cả mình vào.”
Trình Dao Dao chần chờ, Trình Nặc Nặc cũng lo lắng nói với Lâm Nhiên Nhiên: “Nhiên Nhiên, chị Dao Dao đối xử rất tốt với em, em không thể vì giữ thanh danh của mình mà oang uổng chị ấy được!”
Lâm Nhiên Nhiên nhìn trái nhìn phải, đôi mắt sợ hãi, gắt gap cắn môi không nói gì.
Trình Dao Dao cười lạnh nhìn Trình Nặc Nặc: “Sao cô có thể nhận định tôi bị oan uổng, chẳng lẽ cô biết tối qua Lâm Nhiên Nhiên dây dưa với người khác?”
Trình Nặc Nặc vô tội nói: “Em cũng không nói như vậy.”
Bí thư chi bộ nhíu mày: “Thanh niên trí thức tiểu Trình, hiện tại Lâm Nhiên Nhiên và cháu ở cùng phòng, không phải cháu và người nhà Lâm Vương thị đã chứng minh tối qua Lâm Nhiên Nhiên không về nhà rồi sao?”
Trình Nặc Nặc bị vạch trần lời nói dối tại chỗ, mặt cũng không đỏ nói: “Vâng, cả đêm cháu không thấy Nhiên Nhiên về phòng, nhưng cháu cũng không nói Nhiên Nhiên chắc chắn không ở nhà…”
Trình Dao Dao lạnh lùng nói: “Cô nói lại lần nữa, cô xác định cả đêm cô không nhìn thấy Lâm Nhiên Nhiên về phòng, cô không nói láo?”
mặt Trình Nặc Nặc không thay đổi: “Vâng.”
Trình Dao Dao nhìn xuống dưới sân khấu mỉm cười. Trình Nặc Nặc nhìn theo ánh mắt của cô thấy Thẩm Yến xuất hiện ở dưới sân khấu từ bao giờ, sắc mặt hắn khó coi, không thể tin trừng mắt nhìn Trình Nặc Nặc, hiển nhiên nghe rõ đoạn nói chuyện vừa rồi.